Phản Diện Siêu Cấp

Chương 693: Lễ phép

 
 
 
"Đây là thức ăn hôm nay của các ngươi!"
Một bàn ăn chứa thức ăn cho chó được đặt ở cửa ra vào phòng giam.
"Muốn ăn đòn đúng không! Sĩ khả sát bất khả nhục! Thật là quá đáng!"
"Hôm nay ta sẽ liều mạng với bầy thổ phỉ các ngươi!"
Đối mặt với sự kích động của rất nhiều tù binh, những đệ tử Thuần Dương Cung phụ trách trông coi này... cũng trực tiếp nổi khùng.
"Ngươi nói cái gì? !"
"Không có đám gia hỏa ăn no rửng mỡ các ngươi xuất hiện, lão tử hiện tại đang ước hẹn với tiểu sư muội thanh thuần mới vào tông! Kết quả là bởi vì nguyên nhân đám cẩu tặc các ngươi, khiến cho lão tử không thể không đến nhà tù hầu hạ các ngươi, có ăn là đã không tệ rồi lại còn dám phàn nàn."
"Có tin là ngày mai ta sẽ đổi thành một đống xương cho các ngươi hay không? !"
"Cái gì? !"
Nhìn nhà giam huyên náo ở dưới lòng đât, Long Thiên Tứ chợt có linh cảm tiến hành dò xét lộ ra bộ dáng vô cùng im lặng, mà ở bên cạnh hắn, trưởng lão phụ trách nhà tù cũng là xoa xoa tay, có vẻ hơi xấu hổ.
"Chuyện này, Thái Thượng trưởng lão..."
"Không cần nói." Long Thiên Tứ khoát tay áo, cắt đứt lời nói của trưởng lão phụ trách nhà tù.
"Ngươi thực sự là làm cho ta quá thất vọng! Ngươi chẳng lẽ không biết hay sao, những người đang ngồi tù này, toàn bộ đều là cường giả đến từ Phật Môn, Kiếm Tông, còn có thật nhiều trung, tiểu thế lực, yếu nhất cũng là Hợp Đạo Tôn Giả, đồng dạng đều là võ giả, chúng ta nhất định phải cấp cho bọn hắn đầy đủ sự tôn trọng mới được."
"Ấy? !"
Trưởng lão phụ trách nhà tù, thậm chí là rất nhiều đệ tử vốn đang ồn ào cùng với đám tù binh nhao nhao ngạc nhiên nhìn về phía Long Thiên Tứ. Ngay cả đám tù binh kia cũng đều là ngạc nhiên nhìn về phía Long Thiên Tứ.
Mà Long Thiên Tứ thì làm như không thấy ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, tiếp tục nghiêm trang nói ra: "Phải biết rằng, Thuần Dương Cung chúng ta thế nhưng là thánh địa võ đạo được hoàng triều Đại Càn đánh giá ưu tú nhiều năm, nếu như loại sự tình ngược đãi tù binh này bị truyền ra ngoài, sẽ làm ảnh hưởng đến danh dự của chúng ta, còn có tình hữu nghị cùng với các đại thánh địa võ đạo."
"Làm như vậy là không tốt!"
Long Thiên Tứ tiến lên một bước, đi tới cửa ra vào phòng giam, nhìn một chút chư vị tù binh mặc dù bị phong ấn tu vi, nhưng vẫn mặc y phục hoa lệ như cũ ở trong phòng, đau lòng nhức óc mà nhìn đệ tử Thuần Dương Cung nói ra: "Mấy tên gia hoả các ngươi! Xem ra là bản trưởng lão đã răn dạy các ngươi quá ít."
"Còn không mau động thủ? Cởi quần áo của những tù binh này ra, thay đổi y phục mà Thuần Dương Cung chúng ta chuyên môn chuẩn bị cho bọn họ, quần áo vải thô thân cận với thiên nhiên, tràn đầy hàm ý thiên địa! Nhớ kỹ, túi trữ vật, nhẫn trữ vật, còn có cái gì Thần Binh Bảo Binh, thu hết lại cho ta!"
Đám người: "? ??"
Đông đảo đệ tử liếc mắt nhìn nhau, lúc này mới phản ứng lại, nguyên một đám lập tức hưng phấn mà gào lên một tiếng, ngay sau đó giống như lang như hổ vọt vào nhà tù, quan tâm tỉ mỉ chu đáo đối với đám trưởng lão cùng với đệ tử chư tông bị phong ấn tu vi kia, còn có ân cần thăm hỏi phi thường thân thiết.
Đương nhiên, đám tù binh còn chưa rõ ràng tình huống đã tiến hành phản kháng. Nhưng rất đáng tiếc, đám người bị phong ấn tu vi này lập tức bị đám đệ tử Thuần Dương Cung đánh cho bán thân bất toại.
Cái tràng diện này là cực kỳ máu me, không thể miêu tả một cách cụ thể.
Nhìn thấy đệ tử ở dưới sự dạy dỗ của bản thân thế mà làm ra hành vi không chịu được như thế, thân làm Thái Thượng trưởng lão Long Thiên Tứ tức giận đến mức toàn thân đều đang phát run, cảm nhận được thật sâu đệ tử Thuần Dương Cung còn chưa được giáo dục đủ, còn có năng lực khiếm khuyết của bản thân, nhất thời chính là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà gầm thét: "Đánh cho ta!"
"Hung hăng đánh mạnh vào cho ta!"
"Để cho đám cẩu tặc này biết rõ xâm lấn Thuần Dương Cung chúng ta rốt cuộc sẽ có kết quả gì? Tên kia! Sáng nay ngươi chưa ăn cơm hay sao? Nhắm chuẩn cái bụng mà đánh cho ta! Không đánh cho hắn ói hết cơm ra, hôm nay ngươi sẽ không có cơm ăn! Có nghe rõ hay không! Đừng làm mất mặt mũi của lão phu!"
"Ồ á á á á á á!"
Tạm không nói đến cảnh tượng thê thảm ở bên trong lòng đất dưới nhà giam vào lúc này, ở trung tâm Trưởng Lão Điện Thuần Dương Cung, bên trong Vạn Thọ Cung, Trần Khuynh Địch cũng đang chiêu đãi một đám tù binh.
Huyền Lưu Ly, Lý Trường Không, Tử Hạ.
Ba vị này dù sao cũng là người mạnh nhất thế hệ tuổi trẻ của Phật Môn, Kiếm Tông, Tắc Hạ Học Cung, theo một ý nghĩa nào đó mà nói chính là mặt mũi trên giang hồ của các thánh địa võ đạo này, không giống với những người tu luyện quanh năm vùi đầu ở trong thánh địa võ đạo, thái độ đối đãi tự nhiên cũng không thể hung tàn giống như Long Thiên Tứ.
Cho nên Trần Khuynh Địch rất là lễ phép.
"Thật xin lỗi." Buông chén trà trong tay xuống, trên mặt của Trần Khuynh Địch mang theo nụ cười xán lạn nói: "Các ngươi có thể lấy túi trữ vật ra đặt ở trên bàn trà hay không, dù sao đó cũng là chiến lợi phẩm của chúng ta."
Không sai.
Trần Khuynh Địch rất là lễ phép.
"Ha ha ha."
Huyền Lưu Ly là người đầu tiên cười ra tiếng, lộ ra vẻ mặt rất là tiêu sái, trực tiếp ném túi trữ vật ở bên hông lên trên bàn trà, lần này nàng đến chính là để đánh nhau, căn bản cũng không mang theo thứ gì.
Bất quá so sánh cùng với nàng, Lý Trường Không cùng với Tử Hạ thì cũng không có dứt khoát như vậy.
Dù sao thì hai vị này căn bản cũng không nghĩ tới việc bản thân sẽ thất bại và bị bắt, tự nhiên là không có khả năng thu dọn túi trữ vật vào trước đó, vào giờ khắc này cất giữ ở trong túi trữ vật, đều là một chút trân tàng của bọn hắn…
"Khụ khụ." Thấy Lý Trường Không cùng với Tử Hạ có một chút do dự, Trần Khuynh Địch ho khan một cái, tiếp tục duy trì nụ cười ấm áp, nói: "Có thể lấy ra không?"
"Bằng không, ta có khả năng phải đánh đấy."
"Chuyện này…"
"Ta…"
"Bớt nói nhảm! Giao toàn bộ túi trữ vật ra đây! Còn có ngươi nữa! Cũng mau giao ra đây cho ta! Bằng không thì hiện tại ta sẽ ném ngươi từ bên trên Thái Hoa Sơn xuống! Còn là ở trong trạng thái tu vi bị phong ấn!"
Lý Trường Không cùng với Tử Hạ đành phải ngoan ngoãn giao túi trữ vật ra.
"Hừ, có ai không, hãy dẫn hai vị này đến phòng khách, cung cấp ăn ngon uống sướng, không được tra tấn bọn họ, không nên để cho Thái Thượng trưởng lão nhìn thấy bọn họ, chúng ta còn phải dựa vào bọn họ để doạ dẫm.. Không đúng, là thành lập hữu nghị thâm hậu với thánh địa võ đạo Kiếm Tông còn có Tắc Hạ Học Cung."
Sau khi dẫn Lý Trường Không cùng với Tử Hạ đi, Trần Khuynh Địch mới nhìn về phía Huyền Lưu Ly.
Huyền Lưu Ly rất bình tĩnh, lộ ra vẻ rất là không quan trọng, mà Trần Khuynh Địch thì ngậm miệng, không thể không thừa nhận, người này là kẻ khó xử lý nhất ở trong ba người, dù sao thì song phương cũng không phải là không có giao tình, không bằng nói là Huyền Lưu Ly còn có ân đối với Trần Tiêm Tiêm, Trần Khuynh Địch đối mặt với nàng thật sự là rất khó xuất ra thái độ như vừa rồi.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận