Phản Diện Siêu Cấp

Chương 929: Nể mặt ngươi?

 
 
 
Hơn nữa đối tượng đầu hàng còn chỉ là một vị khâm sai Đại Càn.
Không đúng...không phải là khâm sai?
"Thánh Thượng Đại Càn? !" Hạ Hòe rống lên giận dữ: "Ngươi là Thánh Thượng Đại Càn! ?"
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Kẻ này đến cùng đang nói cái gì thế?
Có một chút nhức đầu vuốt trán, Khuynh Địch quyết định không suy nghĩ nhiều nữa, dù sao thì đám cựu quý tộc này tụ binh ở Nghiễm Hối Lâu, đã tạo thành một trận tạo phản thực sự.
Mình xét nhà của bọn hắn có thể nói là thay trời hành đạo, thực thi công lý, tin rằng là ai cũng không thể phản đối.
Ừm, quản nhiều như vậy để làm gì.
Trước tiên bắt bọn hắn rồi lại nói!
Động ý niệm, khí huyết
Mà đối mặt sự phong tỏa của Trần Khuynh Địch, Man Vương cắn răng nói: "Ngươi còn không định đi ra? !"
Vừa dứt lời, ở ngay phía trên Cửu Long Thành, lại là một vết nứt không gian mở ra, sen trắng đầy trời giáng xuống từ trên trời.
"Man Vương đại nhân an tâm đừng vội."
"Trần cung chủ cũng vậy."
"Oan gia nên giải không nên kết, không bằng hai vị hãy cho Vô Sinh Đạo chúng ta mặt mũi, đều lùi lại một bước..."
Lời còn chưa dứt, Trần Khuynh Địch chính là không nhịn được mà cười ra tiếng.
Nể mặt ngươi? Làm ơn! Ta, Đại đô đốc Hoàng Thành Tư, quan tòng nhất phẩm đương triều, phụng chỉ xét nhà! Ngươi cũng không phải là chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh. Dựa vào cái gì mà ta phải nể mặt ngươi? Ngây thơ!
Không đợi đối phương nói xong, Trần Khuynh Địch liền đánh ra một quyền về phía vết nứt không gian.
Kịch bản không phải là như vậy, đối với kế hoạch lần này, Bạch Liên vốn dĩ là rất có lòng tin.
Tiến hành thuyết phục Man Vương, còn có kích động chín đại gia tộc tạo phản, mọi thứ đều được tiến hành rất thuận lợi, bất quá đây cũng là chuyện đương nhiên, dù sao thì chín đại gia tộc cũng là một đám gia hỏa ngu xuẩn lại vô tri, Bạch Liên thậm chí không cần bày bố trong bóng tối, chỉ cần dựa vào ngôn ngữ liền có thể khiến cho đám người tự cho là đúng bọn hắn tạo phản.
Về phần Man Vương, mặc dù có một chút phiền toái nhỏ, nhưng cũng đã thuyết phục thành công.
Man Vương đầu hàng cũng là ước định với Bạch Liên trước đó, như vậy sẽ có thể trợ giúp Trần Khuynh Địch bình định Tuần Châu Đạo.
Không sai, ta tới chính là để giúp ngươi đó Trần Khuynh Địch!
Đương nhiên, mục đích của Bạch Liên cũng không phải là trợ giúp Trần Khuynh Địch, mà là một lần hợp tác với Đại Chu.
Không bằng nói cho tới nay, Đại Chu vẫn chính là minh hữu kiên định của Vô Sinh Đạo, lúc trước Vô Sinh Đạo bị Thánh Thượng Đại Càn giận dữ đạp phá sơn môn, đánh cho tàn phế một nửa, nếu không phải Đại Chu ra tay giúp đỡ vào thời khắc mấu chốt, khiến cho Vô Sinh Đạo đào thoát thành công, chỉ sợ là hiện tại ở trong thiên hạ cũng chỉ có chín cái thánh địa võ đạo.
Mà lần này, cũng là mưu đồ của Vô Sinh Đạo cùng với Đại Chu.
Từ khi Tổ Long Trung Nguyên bị thương cho đến nay, Hoành Võ Đế Đại Chu ở bên kia cũng đã rục rịch, cảm thấy đây là thời điểm cầm vũ khí lên nổi dậy, tạo phản vì công lý, bất quá Hoành Võ Đế mặc dù có dã tâm lớn, nhưng vẫn rất tỉnh táo, mà hắn cũng không phải không hiểu lời nói của con trai bảo bối nhà mình -Thái Tử Hoành Xương.
Nói ngắn gọn chính là năm chữ: súng bắn chim đầu đàn.
Nếu như Đại Chu dẫn đầu tạo phản, Tổ Long Trung Nguyên bị thương, lực khống chế giảm mạnh, Đại Càn đang vội vã tìm người để giết lập uy, nói không chừng sẽ để mắt tới Đại Chu đầu tiên, hạ quyết tâm tiêu diệt Đại Chu, đây cũng không phải là điều mà Hoành Võ Đế muốn thấy, cho nên hắn phải chuyển dời lực chú ý.
Đại Càn phân bố binh lực đều bày ở bên ngoài, ba đại cấm quân cường hãn nhất còn có Kim Ngô Vệ tọa trấn ở Kinh Thành là không thể bị điều động một cách tùy tiện. Còn bốn đại Đô Hộ Phủ thì đều rơi vào vũng bùn chiến tranh, nhất là Tây Vực.
Sau khi Vạn Lý Liên Doanh bị phá, Tây Vực liền biến thành một cái cối xay thịt, trở thành một cái hố lớn không thể lấp đầy, ở phía Tây Vực đã là đâm lao phải theo lao, nhất định phải không ngừng tăng binh, mà ở phía Đại Càn cũng không có khả năng từ bỏ phòng tuyến, cho nên chỉ có thể điều động quân dự bị ở trong nước, sử dụng chiến thuật thêm dầu đối đầu cùng với Tây Vực.
Nhưng ngay cả là như vậy, chín đại Võ Hầu Quân ở trong quốc nội Đại Càn lại vẫn án binh bất động như cũ.
Ở trong quốc nội, Đại Càn vẫn có sức chiến đấu cực mạnh, mặc dù Đại Chu qua nhiều năm như vậy cũng đã tích lũy được một chút vốn liếng, nhưng nếu đánh thật, thật đúng là không nhất định có thể đánh thắng được.
Cho nên cần phải có người đứng ra hấp dẫn hỏa lực.
Ngay vào thời điểm Hoành Võ Đế buồn rầu, Nam Cương đã đưa than củi đến sưởi ấm.
Ở bên trong bốn đại Biên Hoang, nơi yên ổn nhất đúng là Nam Cương, kết quả không biết vì sao, ở trong nội địa Nam Cương đột nhiên xảy ra vấn đề, Đại Càn tự nhiên là không có lý do không đánh chó mù đường, lập tức tập kết đại quân, dự định xuất binh Nam Cương, nhất cử giải quyết tai hoạ ở Nam Cương, đồng thời giải phóng binh lực ở Đô Hộ Phủ Nam Cương.
Chiến thuật là rất chính xác, nhưng ở giữa lại có một khoảng trống lớn về thời gian, vì tiêu diệt Nam Cương, chín đại Võ Hầu Quân đã bị ép rút ra một bộ phận.
Hoành Võ Đế lập tức bắt lấy cơ hội, thế cho nên mới có sự tình Vô Sinh Đạo kích động tạo phản.
Đây cũng là ám cục mà Vô Sinh Đạo cùng với Đại Chu đã bày ra trước đây thật lâu, Bạch Liên đã sớm bí mật ẩn núp vào Tuần Châu Đạo từ mấy chục năm trước, chính là vì ngày hôm nay, hơn nữa cũng chính là do công pháp quỷ dị của Vô Sinh Đạo, bằng không nếu đổi thành người khác thật đúng là không nhất định có thể vượt qua Trấn Cương Thạch Bia mà Thánh Thượng Đại Càn lưu lại.
Kế hoạch rất đơn giản, kích động Tuần Châu Đạo tạo phản, tiến thêm một bước kiềm chế binh lực Đại Càn, yêu cầu không cao, chỉ cần tạo ra một khoảng thời gian chênh lệch là được rồi, khiến cho Phủ Đô Hộ Đông Hải nằm ngoài sự khống chế của Đại Càn, còn có lôi kéo ba nhánh Võ Hầu Quân đi vào, kể từ đó ở trong nội bộ Đại Càn trở nên trống rỗng, Đại Chu liền có cơ hội.
Cái kế hoạch này mặc dù bất lợi đối với Đại Càn, nhưng đối với Trần Khuynh Địch đang ở trong Tuần Châu Đạo lại có chỗ tốt.
Vô Sinh Đạo chủ động hỗ trợ, khiến cho chín đại gia tộc tạo phản, để cho Trần Khuynh Địch lấy cớ trấn áp chín đại gia tộc, còn không tranh đoạt gì với hắn, nhìn thoáng qua…đây không phải chính là người tốt hay sao?
Bạch Liên vốn dĩ đã chuẩn bị xong.
Nàng dự định dựa vào ba tấc lưỡi của mình, kết một thiện duyên với Trần Khuynh Địch, tạo mối quan hệ tốt, ngươi tốt ta tốt mọi người tốt, há không phải tốt thay?
Ai có thể ngờ được tên gia hỏa này không nói hai lời liền đấm nàng một quyền.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận