Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1079: Làm phản rồi?

 
 
 
Bất quá giống như là Trần Khuynh Địch đã nói, hắn có sóng to gió lớn gì chưa thấy qua, chỉ là loại trình độ này còn chưa thể chinh phục hắn.
Hiện tại quan trọng nhất là phải làm rõ ràng thân thể của bản thân rốt cuộc đã xảy ra tình huống gì, thật sự là cảnh giới bất ổn hay sao?
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch ngồi xuống trên sàn nhà Vạn Thọ Cung, dự định củng cố cảnh giới một chút, kết quả là hắn vừa mới ngồi xuống, ở trong đầu liền vang lên một tràng âm thanh như chuông reo:
"Chúc mừng kí chủ!"
"Thành công kích hoạt nhiệm vụ tối thượng!"
"Nội dung nhiệm vụ: Củng cố cảnh giới."
"Giới thiệu nhiệm vụ: Ngồi yên một chỗ, không động là được."
"Ban thưởng nhiệm vụ: Kinh hỉ.‘’
"Trừng phạt nhiệm vụ: cảnh giới ngừng bước không tiến."
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Sau khi nghe được thanh âm quen thuộc của Tịch Đồng, Trần Khuynh Địch đầu tiên là sững sờ, chợt phản ứng lại: "Đúng rồi! Ta còn có Tịch Đồng ngươi! Ngươi có biện pháp giúp ta giải quyết cái phiền phức này hay không?"
"Kí chủ thật là phiền."
"Ngồi đó đừng động!"
Trần Khuynh Địch: "Ấy? À...vậy được rồi, ta sẽ không động..."
Kết quả là hắn liền ngồi khẩn trương như vậy trong trọn vẹn ba canh giờ, mà theo thời gian trôi qua, một loại dự cảm nào đó ở trong lòng của hắn liền càng ngày càng lớn, thân thể biến hóa cũng càng ngày càng rõ ràng.
Mà phần biến hóa này.
Chủ yếu là tập trung vào phần bụng.
Thậm chí là biến hóa cũng không phải là ở bên trên thân thể, hắn có thể cảm giác được, một loại sức mạnh kỳ diệu nào đó đang chảy xuôi ở trong cơ thể, rút ra sinh mệnh lực ở trong cơ thể của hắn, sau đó tuần hoàn lưu chuyển tại phần bụng, cuối cùng thế mà tự to lớn lên, hơn nữa lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu tăng trưởng.
Rốt cục, Trần Khuynh Địch cảm thấy có một chút đau bụng.
Không đợi hắn hỏi thăm kết quả là như thế nào, cỗ đau đớn này liền bắt đầu điên cuồng tăng lên, phảng phất như linh hồn bị rút ra vậy, sự đau đớn này khiến cho Trần Khuynh Địch không khỏi phát ra một tiếng kêu đau.
Oanh! Kèm theo tiếng kêu đau này, Trần Khuynh Địch đã nứt ra.
Cũng không phải là từ hình dung, mà là nứt ra hàng thật giá thật.
Kèm theo sự đau nhức kịch liệt do linh hồn bị xé rách, phần bụng của Trần Khuynh Địch nứt ra ầm ầm, một chút ánh vàng tuôn ra từ trong cơ thể của hắn, trong chớp mắt trở nên loá mắt giống như mặt trời, mà ở bên trong ánh sáng, một đạo thân ảnh có lồi có lõm chậm rãi hiện lên, chỉ nhìn dáng người liền biết đó là phái nữ.....
Gặp quỷ!
Trần Khuynh Địch rất thành thật trừng lớn hai mắt.
Sau đó liền không tự chủ được mà trào nước mắt.
Nguyên nhân thì là do nhìn thẳng vào ánh sáng mạnh trong thời gian dài, không biết vì sao, rõ ràng là lấy thể chất của Trần Khuynh Địch coi như là nhìn thẳng vào ánh mặt trời cũng đều có thể không nháy một cái, đối mặt với ánh sáng của đạo thân ảnh này, lại phảng phất như một người bình thường vậy, căn bản không thể chịu nổi loại ánh sáng chói mắt này.
Cuối cùng, cái gì cũng không thấy, bất quá chờ đến khi Trần Khuynh Địch lấy lại tinh thần, hắn liền rơi vào trong sự hoài nghi nhân sinh to lớn.
M* nó! Ta vừa mới làm cái gì? Từ trong bụng ta có một người đi ra? !
Mọi người đều biết, ở trong bụng của nam nhân sẽ không có người thứ hai, như vậy vấn đề đã đến, vì sao mình có thể làm được? Chẳng lẽ kỳ thật ta không phải là nam...
"Nói nhảm nói nhảm nói nhảm nói nhảm!"
Trần Khuynh Địch hung hăng lắc lắc đầu, lúc này mới thu nạp tư duy phát tán do nhân sinh bị trùng kích, sau đó cưỡng ép bình tĩnh trở lại, nhìn chăm chú vào thân ảnh nữ tính ở trong quang cầu trước mắt.
"Ngươi là ai?"
"Quần áo."
"Hả?"
Trần Khuynh Địch hơi sững sờ, thanh âm này nghe vào làm sao lại quen tai như vậy...
"Quần áo!"
Á à! Trần Khuynh Địch vỗ tay một cái, giống như vừa mới tỉnh mộng nói ra: "Đây không phải là giọng nói của Tịch Đồng hay sao, m* nó!"
Trần Khuynh Địch vừa mới tỉnh ngộ lại, thân ảnh nữ tính ở bên trong quả cầu ánh sáng, hoặc có lẽ là Tịch Đồng giơ bàn tay nhỏ lên, sau đó đập vào trên đầu của Trần Khuynh Địch.
Ầm!
"Đau quá! ?" Trần Khuynh Địch đong đưa đầu, không thể tin nói ra.
Ông trời ơi!
Trần mỗ ta bây giờ có tu vi gì? Là Kích Toái Mệnh Tinh! Mặc dù là một con gà mờ đột phá tạm thời, nhưng có yếu hơn nữa cũng là chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh, chính là cái chủng loại có thể đè Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất xuống đất để chà đạp kia, lấy tu vi của mình bây giờ lại còn có thể bị người khác đập cho đầu cảm thấy đau? Không có đạo lý!
"Hừ! Yêu nghiệt tới từ đâu! Dám can đảm làm càn ở Vạn Thọ Cung! ?"
Trần Khuynh Địch ở dưới cơn thịnh nộ, liền muốn điều động tinh vân Thuần Dương trấn áp yêu nghiệt chạy ra từ trong bụng của hắn, còn bắt chước Tịch Đồng nói chuyện, kết quả là vừa khẽ động ý niệm...
"Hả?"
Tinh vân Thuần Dương không phản ứng một chút nào, chẳng lẽ là do cách quá xa nên không tiếp xúc tới?
Trần Khuynh Địch tập trung tinh thần, lại gầm lên giận dữ: "Tinh vân Thuần Dương!"
Lúc này tinh vân Thuần Dương rốt cuộc cũng nhúc nhích, quả thực là khiến cho Trần Khuynh Địch nhẹ nhàng thở ra một hơi, may mắn chỉ là tín hiệu chập chờn, còn chưa tới trình độ ngắt mạng...
Trần Khuynh Địch còn chưa có suy nghĩ xong, tinh vân Thuần Dương thật vất vả mới động đậy rủ xuống một đạo tinh quang, sau đó không có một chút lưu tình, cực kỳ tàn ác, bá đạo vô biên...
Đánh vào trên đầu của Trần Khuynh Địch.
Oanh!
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Con m* nó! Tinh vân Thuần Dương làm phản rồi? ! Gặp quỷ, thứ mắt to mày rậm này lại còn có thể làm phản?
Lúc này Trần Khuynh Địch là thật sự không hiểu, tam quan bị trùng kích liên tiếp khiến cho hắn đứng ngây ngốc tại chỗ, quan trọng nhất là biến hóa của tinh vân Thuần Dương khiến cho hắn nghĩ không ra, ngay vào thời điểm hắn vắt hết óc nghĩ biện pháp để giải quyết cái vấn đề trước mắt này, Tịch Đồng đưa tay lần thứ hai.
Bốp! Lại là một bàn tay đập lên trên đầu của Trần Khuynh Địch.
"Ngươi muốn để cho ta duy trì cái trạng thái này tới khi nào? Quần áo đâu?"
"Ấy?"
Trần Khuynh Địch đàng hoàng làm theo.
Ông trời ơi.
Hắn tuyệt đối không phải là khuất phục ở dưới cường quyền! Chỉ là tạm thời thỏa hiệp mà thôi...
Bất quá Trần Khuynh Địch cũng không có khả năng mang quần áo nữ trong người, cho nên thứ hắn đưa ra là trang phục đệ tử chân truyền Thuần Dương Cung của chính hắn, bất quá Tịch Đồng cũng không để ý, trực tiếp nhận lấy, lại sau một lúc lâu, quang mang tràn ngập quanh người của Tịch Đồng mới trở nên ảm đạm, cuối cùng chậm rãi biến mất.
Cuối cùng xuất hiện ở trước mặt của Trần Khuynh Địch, là một cô gái thấp hơn hắn nửa cái đầu, tuổi tác dường như cũng không sai biệt lắm cùng với các nàng Trần Tiêm Tiêm, mà nàng mặc y phục của hắn có vẻ hơi rộng thùng thình, bất quá bởi vì nguyên nhân dáng người, phần ngực quả thực là đã bị chống đỡ lên, cho nên nhìn qua kỳ thật là thích hợp ngoài ý muốn.
Rất tốt, hiện tại vấn đề đã đến.
"Ngươi là ai?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận