Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1154: Làm việc tám giờ mỗi ngày

 
 
 
"Nam mô a di đa bà dạ..."
Kèm theo vãng sinh chú nhàn nhạt truyền ra, khối địa vực bởi vì Tiên Tôn vẫn lạc mà sinh ra huyết sát chi khí cũng nhao nhao tiêu tán, trong lúc nhất thời trên trời rơi xuống thần âm, mặt đất nở sen vàng, phảng phất như Cực Nhạc Tịnh Thổ giáng lâm thế gian…
Chớ hoài nghi, lấy tu vi của Trần Khuynh Địch, làm ra cảnh tượng kỳ dị như vậy thật đúng là cũng không khó.
Hơn nữa đồ vật của Phật Môn chú trọng nhất là bề ngoài.
Loại dị tượng này vừa ra, các Tiên Nhân vốn đang có một chút bất mãn lập tức quỳ xuống, đến tận giờ phút này bọn hắn mới tỉnh táo lại từ trong tham lam và dục vọng, phát hiện ra người nam nhân trước mắt này chính là tên gia hỏa đã dùng một búa bổ Thiên Đạo, như vậy thì còn có thể nói cái gì? Trực tiếp quỳ xuống là được...
Ở một bên khác.
Sau khi giải quyết tất cả, Trần Khuynh Địch nhảy dựng lên ngay tại chỗ: "Tiền bối? Lão thất phu, các ngươi hãy bảo vệ nơi này, ta sẽ gọi các vị sư muội đến, nơi này có đạo uẩn rất nồng đậm, nếu để cho các sư muội tu luyện ở trong này mà nói, đoán chừng Đại Đạo Huyền Quang rất nhanh liền có thể tấn thăng đến mười vạn dặm."
"Thực sao! ?"
Quang mang lóe lên, Long Thiên Tứ liền trực tiếp chạy tới bên cạnh Trần Khuynh Địch, sau đó dùng hai mắt quét qua, tìm một địa phương có đạo uẩn nồng đậm nhất ngồi xuống xếp bằng: "Hiện tại lão phu muốn bế quan, tiểu tử thúi ngươi thích làm cái gì thì làm đi, đừng làm phiền ta."
Trần Khuynh Địch: "..."
Tốc độ trở mặt của lão thất phu này là vẫn rất nhanh.
Lắc đầu, Trần Khuynh Địch cũng không để ý, trực tiếp tung người rời đi, một lát sau liền mang theo bốn nữ Dương Xuân bay trở về, lộ ra bộ dáng cứ phải gọi là rất tích cực.
"Mấy vị sư muội!"
"Đây là nơi tốt do sư huynh đích thân tạo ra, tu luyện ở trong này, tốc độ tu luyện của các muội nhất định sẽ đề cao thật lớn! Sư huynh sẽ đích thân hộ pháp cho các muội! Yên tâm, ta có thể vụng trộm tụ tập đạo uẩn tới, cam đoan sẽ nồng đậm hơn không ít so với ở chỗ của Long lão thất phu..."
Long Thiên Tứ: "..."
Ta nghe thấy rồi tiểu tử thúi! Thấy sắc vong nghĩa! Thấp hèn!
Sau khi thu xếp thật tốt cho bốn vị sư muội, Trần Khuynh Địch mới xem như là nhẹ nhàng thở ra, kết quả là vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Tịch Đồng đang tựa người ở gốc đại thụ bên cạnh, trên mặt mũi tràn đầy biểu lộ cười giống như không cười nhìn hắn.
Mồ hôi lạnh lập tức đổ xuống.
"Đây không phải là Tịch Đồng sao, có cần ta giúp gì không?"
"Không có."
Trần Khuynh Địch: "..."
Chuyện này cũng quá lúng túng rồi.
Nhìn Tịch Đồng bảo trì sắc mặt, lại dùng ánh mắt đặc biệt sắc bén mà nhìn mình, Trần Khuynh Địch mặc dù toét miệng cười, nhưng mồ hôi lạnh lại chảy ròng ròng, rõ ràng đã là chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh, nhưng trái tim vẫn đập dồn dập giống như người bình thường...
Thỉnh thoảng còn xoa xoa tay, lộ ra bộ dáng rất là hốt hoảng.
Mà Tịch Đồng thì là híp mắt, chẳng những không tỏ bất kỳ thái độ gì, trái lại còn lộ ra bộ dáng rất hưởng thụ nhìn Trần Khuynh Địch hốt hoảng, một hồi lâu nàng mới chậm rãi mở miệng.
"Không phải là ta tìm ngươi, là bọn hắn."
"Hả?"
Nhìn theo ánh mắt của Tịch Đồng, chỉ thấy U Hồn Vô Thiên cùng với đệ tử Phương Lập của hắn đang sóng vai đứng thẳng, dùng vẻ mặt cổ quái mà nhìn về phía hắn.
Trong phút chốc, lưng của Trần Khuynh Địch cũng không ê ẩm, chân cũng không đau, mồ hôi lạnh cũng không chảy, cả người đều đứng thẳng lên, chỉ là ở trong một cái nháy mắt, hắn lại biến trở về thành chưởng giáo Thuần Dương Cung bá đạo vô biên trước đó, sau đó mới mạnh mẽ bước đi về phía phương hướng U Hồn Vô Thiên.
"Các ngươi muốn tìm ta?"
"Ách, đại nhân..." U Hồn Vô Thiên hơi hơi run rẩy khóe mắt, mới vừa rồi hắn thế nhưng là thấy được, vị đại nhân bá khí vô cùng hiện tại này, vừa mới rồi còn lộ ra bộ dáng cúi đầu khom lưng trước mặt một vị nữ tử...
Mọi người đều là người thông minh, U Hồn Vô Thiên đảo con ngươi một vòng, tự nhiên là hiểu được.
Hóa ra là kẻ sợ vợ!
Ý niệm tới đây, Vô Thiên lập tức khá là thương hại nhìn Trần Khuynh Địch một cái.
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Ánh mắt của ngươi là có ý gì! ? Ta đây là
"Khụ khụ!"
Thấy Trần Khuynh Địch ẩn ẩn có xu thế muốn nổi giận, Vô Thiên vội vàng ho khan một cái, chuẩn bị nói sang chuyện khác, bất quá vừa mới nhìn thấy một màn như vậy, Vô Thiên nguyên bản bị chấn nhiếp bởi thực lực kinh thiên động địa của Trần Khuynh Địch cũng hơi buông lỏng một chút, không có câu nệ như lúc ban đầu.
"Đại nhân, ta là đại biểu cho các Tiên Nhân đến thỉnh cầu đại nhân."
"Thỉnh cầu?"
"Đúng thế." Nói đến đây, trong ánh mắt của Vô Thiên lộ ra một tia hướng tới: "Sự tình có quan hệ đên bên ngoài, Tam Bất Hiểu tiên sinh đã nói toàn bộ cho ta biết, về sau ta cũng sẽ nói cho các Tiên Nhân khác, không thể không thừa nhận, qua nhiều năm như thế, vốn cho rằng chúng ta đã đã ở đỉnh phong, ai ngờ lại là ếch ngồi đáy giếng..."
"Hơn nữa Tam Bất Hiểu tiên sinh cũng đã nói, có khả năng về sau bí cảnh Côn Lôn sẽ bị Yêu Tộc thu về."
"Vậy thì các Tiên Nhân chúng ta sẽ phải đi đâu?"
"Chúng ta hoàn toàn không rõ ràng chuyện ở ngoại giới, cũng càng không hiểu, cho nên còn xin đại nhân dạy ta."
Sau khi nói xong, Vô Thiên còn vô cùng cung kính cúi người bái Trần Khuynh Địch.
Mà Trần Khuynh Địch thì là xoa cằm một cái.
"Các ngươi muốn đi tới đại thế giới Trung Thổ?"
"Đúng thế."
"Không muốn ở chỗ này?"
"Có lẽ là sẽ có một chút Tiên Nhân không nguyện ý rời đi, nhưng ta tin tưởng là các Tiên Nhân Nghịch Thiên Minh đều sẽ không lựa chọn ở lại đây."
"Thì ra là vậy."
Trần Khuynh Địch nhìn Vô Thiên một chút, mặc dù hắn thấy Vô Thiên có thực lực rất yếu, mà các Tiên Nhân hắn suất lĩnh cũng chẳng mạnh đến đâu...nhưng mà đừng quên.
Số Tiên Nhân này có ít nhất 30 người! Có lẽ là tuyệt đại đa số đều không có truyền thừa, lực lượng khống chế vẫn còn ở trong vòng cấp độ mười thành, nhưng dù nói như thế nào, đó cũng đều là Hỏa Luyện Kim Đan a! Coi như không thể mang đi hết, mang ra ngoài được bốn, năm người...chiến lực trung tầng của Thuần Dương Cung chúng ta không phải sẽ có thêm sự đảm bảo hay sao? Huống hồ bí cảnh Côn Lôn lớn như vậy, số lượng của Yêu Tộc còn sót lại ít như vậy, ở trong một thời gian ngắn nhiều nhất chỉ có thể chiếm cứ Tiên Giới, còn thừa lại 32 Nhân Giới thì sao, nếu như coi đó là nơi sàng chọn đệ tử của Thuần Dương Cung chúng ta, đem cái gọi là thông đạo phi thăng dời đến Thuần Dương Cung chúng ta...
Trần Khuynh Địch càng nghĩ ánh mắt càng sáng.
Tốt! Cứ làm như thế!
Nghĩ tới đây, Trần Khuynh Địch dùng sức vỗ vỗ bả vai của Vô Thiên, nói: "Không cần nói nhiều!"
"Trần mỗ ta từ trước đến nay thích làm việc thiện, nghĩa bạc vân thiên, thích làm nhất chính là trợ giúp những người không có nhà để về như các ngươi, các ngươi hãy gia nhập vào Thuần Dương Cung chúng ta là được rồi, Thuần Dương Cung chúng ta có đãi ngộ cao, phúc lợi tốt, thời gian làm việc là tám giờ mỗi ngày, mỗi tuần còn có hai ngày nghỉ."
"Đi theo ta, các ngươi sẽ không cần phải lo lắng đến tiền đồ!"
"Cùng sáng tạo tương lai tốt đẹp với ta!"
---
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận