Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1019: Không còn dễ thương

 
 
 
"Nói nhảm." Trần Khuynh Địch lấy lại tinh thần, trừng Long Thiên Tứ một cái, nếu hắn có bản sự mang theo người Thuần Dương Cung quang minh chính đại đi cướp đoạt Đạo Môn còn có Minh Giáo, như vậy thì không cần những môn tuyệt thế võ công kia, Thuần Dương Cung cũng sẽ vô địch thiên hạ, lời này của Long Thiên Tứ ngay cả một chút giá trị cũng đều không có.
Mà đổi thành một bên, đôi mắt của Long Ngạo Thiên đã trở nên trắng dã.
M* nó, hai kẻ nắm quyền Thuần Dương Cung một già một trẻ này này, nhìn qua giống như cũng không đáng tin cậy lắm.
Nhất là Trần Khuynh Địch.
Trước kia còn cảm thấy Trần Khuynh Địch trí kế vô song, nho nhã hiền hoà, vào thời khắc mấu chốt lại vô cùng bá đạo, kết quả mình vừa đi ra ngoài một chuyến, sau khi trở về làm sao lại cảm thấy Trần Khuynh Địch không giống với trong ấn tượng lắm, tác phong và hành vi, từ trên đủ loại ý nghĩa đều dựa sát vào ông nội nhà mình...
Gặp quỷ.
Nhất định là ông nội nhà mình đã ảnh hưởng đến Trần Khuynh Địch! Trước kia Trần Khuynh Địch bá khí cỡ nào chứ! Đây chính là cái gọi là gần đèn thì sáng gần mực thì đen, Trần Khuynh Địch mới trở thành bộ dáng như bây giờ...
Nhất định là lỗi của ông nội!
Long Thiên Tứ: "? ? ? "
Nhìn Long Ngạo Thiên không biết vì sao đột nhiên trợn mắt nhìn mình, Long Thiên Tứ rơi vào bên trong nghi hoặc thật sâu.
Gặp quỷ, cháu trai nhà mình có vẻ như không nghĩ tốt về mình.
Trước kia rõ ràng là đều muốn mình ôm...
Trẻ con a, sau khi lớn lên liền không còn dễ thương.
Long Thiên Tứ tràn đầy cảm xúc lắc đầu, mà Long Ngạo Thiên thì bỗng nhiên rùng mình một cái ở trong lòng.
Cùng lúc đó, ở Xa Trì Quốc Tây Vực, Âm Đô Đại Chu đã từng ở vào dưới lòng đất Xa Trì Quốc, bây giờ toàn bộ Âm Đô đã nổi lên, phá đất mà lên, phảng phất như tượng trưng cho Đại Chu sụp đổ ngày xưa bây giờ rốt cục cũng dục hỏa trùng sinh vậy, Đế Đô Đại Chu rộng lớn ngày xưa trải qua ngàn năm cực khổ, bây giờ rốt cục cũng sừng sững ở dưới ánh mặt trời một lần nữa.
Mà ở bên trên tường thành Âm Đô, thái tử Hoành Xương mặc một thân trường bào màu đen, chắp hai tay ở sau lưng, nhìn về phương hướng Trung Nguyên.
Một hồi lâu sau…
"M* nó."
"Gió thổi có một chút lạnh."
Thái tử Hoành Xương vừa phàn nàn, vừa quay đầu nhìn về phía cảnh tượng ở bên trong Âm Đô, cả tòa Âm Đô lúc này đã không còn loại bộ dáng quỷ khí âm trầm như trước đây, trái lại còn để lộ ra mấy phần khí tượng vương triều thịnh thế vốn có của Đế Đô một lần nữa, người đến người đi, nối liền không dứt.
Sau khi sát nhập các nước Tây Vực, mặc dù Đại Chu vẫn không thể đánh đồng với thời điểm chúa tể Trung Nguyên ngày xưa, nhưng quả thật cũng đã được gọi là một đại quốc, hoàn toàn có thể đánh đồng với An Tức, Lâu Lan, Xa Sư –ba đại quốc ở trong liên minh 36 Quốc Tây Vực.
Nhưng vấn đề là…
"Người Trung Nguyên chân chính vẫn là quá ít."
Ở bên trong Âm Đô mặc dù có nhân khẩu rất đông, nhưng phần lớn đều là người Tây Vực, trên thực tế ở trong Âm Đô cũng không phải là không có người mang huyết thống Trung Nguyên, nhưng lại rất ít, đều là dòng chính mà bản thân Đại Chu mang đến đây từ ngàn năm trước, so sánh cùng với dân chúng ở trong tân triều Đại Chu chung quy vẫn là số ít.
Điều này cũng tạo thành một vấn đề rất nghiêm trọng, cho dù Đại Chu đã dựng lên cờ hiệu khôi phục Trung Nguyên, nhưng quân đội dưới quyền căn bản đều là dị tộc Tây Vực, chuyện này đối với Trung Nguyên tôn trọng sự chính thống mà nói không thể nghi ngờ là không thể tiếp nhận, mặc dù bây giờ giới tông phái cùng với thế gia xuất phát từ áp lực của Đại Càn, đối với tân triều có thể nói là ủng hộ mạnh mẽ.
Nhưng chờ đến khi Đại Càn sụp đổ, tân triều ngược lại sẽ trở thành cái đinh trong mắt của những người khác, ngay cả chỗ dựa lớn nhất của tân triều hiện tại - Minh Giáo, đến lúc đó Minh Giáo cũng đều không nhất định sẽ tiếp tục đứng ở sau lưng tân triều, cho nên theo quan điểm của thái tử Hoành Xương, Đại Chu muốn phục quốc chân chính xem ra là có độ khó cực cao, thậm chí là chỉ có một chút hi vọng sống.
Cảnh tượng phồn hoa bây giờ, ở dưới cái nhìn của thái tử Hoành Xương càng giống như là hư ảo.
"Ài." Thái tử Hoành Xương lắc đầu.
Nếu như có thể mà nói, hắn vẫn hy vọng Đại Chu có thể tiếp tục ẩn núp, chờ sau khi Trung Nguyên thực sự trở nên hỗn loạn lại nghĩ biện pháp xuất thế, nhưng hắn lại không quyết định được, có thể thực sự đưa ra quyết định là phụ hoàng của hắn - Hoành Võ Đế Đại Chu, mà mối tai hoạ ngầm của tân triều bây giờ, thái tử Hoành Xương tin rằng phụ hoàng cũng nhìn ra được.
Chỉ là so sánh cùng với thái tử Hoành Xương bảo thủ.
Thái độ của Hoành Võ Đế càng thêm cấp tiến, hắn cũng biết hi vọng là không lớn, chỉ có một chút hi vọng sống, nhưng hắn nguyện ý đánh cược một chút hi vọng sống này.
"Thôi được rồi."
"Chung quy vẫn là do ta quá yếu."
"Nếu như ta đủ mạnh, nếu như Đại Chu ta đủ mạnh, cần gì phải nhìn sắc mặt của người khác?"
Thái tử Hoành Xương hít vào một hơi thật sâu, vào thời điểm lại ngẩng đầu lên, ánh mắt đã trở nên kiên định chấp nhất một lần nữa.
Tính cách của hắn nhìn như bá đạo, ở bên trong lại có một chút không quả quyết.
Nhưng nếu như đã làm ra quyết định, vậy thì hắn cũng sẽ không hối hận.
"Không đi đến cuối cùng thì ai biết sẽ như thế nào?"
"Nói hay lắm."
Lặng yên không một tiếng động, thân ảnh cao lớn của Hoành Võ Đế Đại Chu liền xuất hiện ở sau lưng của thái tử Hoành Xương, ở trên sắc mặt vẫn mang theo sự trang nghiêm đặc thù của phụ thân.
"Không đến lúc cuối cùng ai cũng không biết là sẽ như thế nào."
Hoành Võ Đế vỗ vỗ bả vai của thái tử Hoành Xương, nói:
"Đừng làm cho ta thất vọng."
"Ngươi là Thái Tử Đại Chu."
"Ta tin rằng ngươi sẽ làm ra lựa chọn chính xác."
Trong Vạn Thọ Cung tại Thuần Dương Cung.
Trần Khuynh Địch đang thí nghiệm hiệu quả của ba quyển kinh thư Phật Môn Dịch Cân Kinh, Đoán Cốt Kinh, Tẩy Tủy Kinh.
"Hít hà!"
Trong khi hít thở, Trần Khuynh Địch phun ra một đoàn nhiệt khí từ trong miệng, trong chớp mắt, nhiệt độ bên trong Vạn Thọ Cung nguyên bản còn mang theo vài phần ý lạnh bắt đầu dâng cao, phảng phất như núi lửa bộc phát vậy, bản thân Trần Khuynh Địch càng là giống như một lò lửa lớn, không ngừng tản nhiệt lực hùng hồn ra phía ngoài.
Ầm ầm!
Trần Khuynh Địch ở bề ngoài không có động tác, nhưng cơ bắp toàn thân lại căng phòng, cơ bắp kéo theo xương cốt, xương cốt bắt đầu rung lên với biên độ vô cùng nhỏ, mà xương cốt trên toàn thân cao thấp của hắn nối thành một mảnh, phát ra âm thanh nổ mạnh giống như sấm sét.
Mà theo âm thanh nổ mạnh càng ngày càng lớn, ở trên mi tâm của Trần Khuynh Địch, một đạo tinh quang chợt hiện, mơ hồ có một bóng người đang đánh quyền ở trong đó, mỗi khi đấm ra một quyền, hư không cũng đều chấn động, phảng phất như có vĩ lực vô tận lan truyền ra, cùng với tiếng sấm nổ hoà lẫn.
Đây là Tổ khiếu huyệt! Hay còn được gọi là thượng đan điền, là một trong ba đại đan điền nhân thể, mà cái gọi là ba đại đan điền nhân thể, đối ứng chính là ba loại phương pháp tu luyện của võ giả, thượng đan điền ở trung tâm hộp sọ, là nơi hội tụ bách dương, lục dương khôi thủ, là nơi ở của nguyên thần, tự nhiên là khiếu huyệt chủ tu nguyên thần, cực kỳ trọng yếu.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận