Phản Diện Siêu Cấp

Chương 726: Niết Bàn Chi Hỏa

 
 
 
Tần Kiền Hoàng nhanh chóng thoát ra khỏi những suy nghĩ của mình, nàng thậm chí còn trực tiếp nhắm mắt lại, nương tựa theo tinh thần lực khóa chặt phương hướng của Doanh Phượng Tiên, sau đó liều mạng vung ra một kích cuối cùng.
Kết quả chỉ có hai cái.
Hoặc là nàng chiến thắng, đột phá Sinh Tử Quan, từ đó thu hoạch được lực lượng để báo thù.
Hoặc là nàng thất bại, chết chưa hết tội, bụi về với bụi, đất về với đất.
"Ta sẽ không thỏa hiệp, tất cả cũng là vì báo thù!"
"Dù như thế nào đi nữa ta cũng sẽ không để ý!"
"Ta phải thắng!"
Nếu như là Tần Kiền Hoàng trước đây, ở trong lòng vẫn có một chút quan tâm đối với Doanh Phượng Tiên, thì Tần Kiền Hoàng hiện tại đã vứt bỏ toàn bộ những tình cảm này.
Bởi vì những tình cảm đó không cần thiết.
Mặc dù ở ngoài miệng cậy mạnh, nhưng nàng rất rõ ràng bản thân.
Nàng đã bị vượt qua, quan hệ mạnh yếu đã bị nghịch chuyển, nàng bây giờ, ở trước mặt của Phượng Tiên chính là một kẻ yếu từ đầu đến đuôi, thậm chí là cần phải liều mạng, mới có hi vọng bắt lấy một tia ánh rạng đông thắng lợi ở trong tay của đối phương.
Mà kẻ yếu thì sẽ không có tư cách được cường giả chú ý.
Cho nên đã không còn quan trọng.
Nàng sẽ không đưa chính mình vào địa vị được Doanh Phượng Tiên quan tâm, bởi vì đó là đặc quyền của kẻ yếu.
Mục tiêu của nàng chỉ có một cái…
Báo thù!
Từ đầu tới đuôi nàng đều là một người mâu thuẫn mà vặn vẹo như thế.
Có lẽ là sớm vào mười năm trước nàng đã trở thành như vậy, nàng cũng không phải là người có ý chí kiên định, miễn cưỡng bản thân tới cuối cùng chính là loại bộ dáng thê thảm này, nàng thậm chí có thể không làm điều đó ngay từ đầu, nhưng nếu đã làm, nàng sẽ không bao giờ nhìn lại và hối tiếc.
Không biết về tình hình thật sự của Tần Kiền Hoàng, Doanh Phượng Tiên toàn lực thôi động Âm Dương Thái Cực Đồ, trên mặt còn mang theo nụ cười xán lạn, nàng có thể cảm nhận được, phần lực lượng này còn muốn viễn siêu trước đó, không ngờ được tỷ tỷ lại còn giữ lại dạng át chủ bài này, nhưng nó không thành vấn đề, mình nhất định sẽ thắng!
Doanh Phượng Tiên cũng không phải là không có lòng cầu thắng.
Nàng đã sớm quyết định về lần ước chiến này, nàng nhất định phải đánh thắng tỷ tỷ! Sau đó mang theo tỷ tỷ đã bị đánh ngất xỉu trở về, lại tiếp tục chủ đề lần trước còn chưa nói xong.
Niết Bàn Chi Hỏa, cháy hừng hực.
Nhị Nguyên Đấu Chuyển, tương sinh tương khắc.
Ầm ầm! Ở bên trong bãi đất trống, xuất hiện một lần va chạm còn hơn xa trước đó, cột lửa cao hơn bốn trăm mét rơi xuống từ trên bầu trời, Âm Dương Thái Cực Đồ đón gió căng phồng lên, trực tiếp va chạm vào cột lửa, hai nguyên tố luân chuyển, khí thế song phương đều không ngừng tăng lên, cuốn mọi thứ ở bốn phía vào trong đó.
Thậm chí là Tần Võ Dương cùng với Trần Khuynh Địch cũng đều không thể không hơi tăng lên mấy phần lực lượng để duy trì bình chướng, từ đó tránh cho dư ba chiến đấu lan đến những địa phương khác.
Song phương đấu sức đến cuối cùng.
Vẫn là Doanh Phượng Tiên chiếm cứ ưu thế.
Bảo Điển Nhị Nguyên Nhất Khí Chân Thần xem như là Tuyệt Thế Thần Công của Bái Hỏa Ma Giáo, quả thật là có vô tận ảo diệu, giống như là áo nghĩa đình trệ thời gian của Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công vậy, môn Tuyệt Thế Thần Công này cũng có được đặc tính cực cao, Nhị Nguyên Đấu Chuyển, tương sinh tương khắc chính là áo nghĩa của nó.
Địch nhân càng mạnh, ta sẽ càng mạnh.
Bản thân của Âm Dương Thái Cực Đồ cũng không cường đại, nhưng vào thời điểm tranh phong với địch nhân, lại mượn nhờ ý cảnh tương sinh tương khắc tự động không ngừng tăng lực lượng lên, đương nhiên, phần tăng lên này là có cực hạn, Doanh Phượng Tiên cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, sẽ không có khả năng thực sự nhờ vào đó mà đánh bại cường giả Hỏa Luyện Kim Đan.
Nhưng bất kể như thế nào.
Phần lực lượng này trừ phi là lấy ý cảnh võ đạo ẩn chứa ở bên trong Tuyệt Thế Thần Công giống như vậy để tiến hành khắc chế, bằng không cơ hồ sẽ là thủ đoạn phản kích và phòng thủ hoàn mỹ, nhưng hết lần này tới lần khác đây chính là nhược điểm của Tần Kiền Hoàng.
Tần Kiền Hoàng không tu luyện Tuyệt Thế Thần Công.
Nhưng cho dù là như thế, Tần Kiền Hoàng vẫn nương tựa theo lực lượng tuyệt đối, khiến cho Âm Dương Thái Cực Đồ tăng lên đến điểm cực hạn, nếu như nàng có thể tiến thêm một bước mà nói, thắng lợi có lẽ là sẽ thuộc về nàng.
Nhưng rất đáng tiếc!
Cái thế giới này không có hai chữ nếu như!
"Haizzz!" Sau khi phát giác ra bản thân sẽ bại trận, Tần Kiền Hoàng dứt khoát thở dài, trên mặt toát ra sự không cam lòng và tức giận đối với bản thân rõ ràng đến cực điểm, nàng muốn tiếp tục nghiền ép lực lượng, nhưng đã không còn lực lượng để cho nàng nghiền ép, ngay cả sinh cơ cũng đang dần dần rời bỏ nàng.
Nếu như không dùng Niết Bàn Chi Hỏa để tiến công, mà là dùng để khôi phục bản thân mà nói, có lẽ cũng sẽ không đến mức như thế này.
Nhưng từ lúc ban đầu Tần Kiền Hoàng đã không lựa chọn như vậy.
Nàng rất rõ ràng.
Sau khi mất đi hi vọng hợp nhất Phượng Hoàng Chi Huyết, nàng hoặc là đột phá Sinh Tử Quan sau khi chiến thắng, từ đó có một con đường suôn sẻ, hoặc chính là sẽ dứt khoát chết sau khi thất bại, nếu may mắn còn sống sót, cũng chỉ có thể ngồi nhìn cảnh giới của bản thân bị mắc kẹt, không có cách nào tăng lên, vĩnh viễn biến thành kẻ yếu đáng thương...
Điều đó còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Tần Kiền Hoàng vừa tiếp tục liều mạng nghiền ép lực lượng, vừa nghênh đón cái chết sắp đến.
Cuối cùng.
Ý thức của nàng hoàn toàn biến mất.
Ánh lửa tiêu tán, đốm lửa phiêu tán theo gió, Tần Kiền Hoàng quần áo rách rưới đứng thẳng tắp ở nơi đó, hai mắt trợn lên, ở dưới quần áo, cái cổ trắng nõn mang theo một khối phỉ thúy giống như ngọc bội, ở phía trên khắc một chữ triện "đạo", ở trong nháy mắt sinh cơ tiêu tán bỗng nhiên lóe lên.
Mà ở phía đối diện Tần Kiền Hoàng, Doanh Phượng Tiên trợn mắt há hốc mồm mà nhìn tỷ tỷ đột nhiên mất đi sinh cơ.
Ở bên trong cung điện trên mây, theo trận giao phong giữa Tần Kiền Hoàng cùng với Doanh Phượng Tiên kết thúc.
Tần Võ Dương lặng lẽ đặt lòng bàn tay xuống, nhìn Tần Kiền Hoàng đã tán đi tất cả sinh cơ, trong mắt tràn đầy sự lạnh lùng vô tình, phảng phất như thi thể ở trên mặt đất kia không phải là con gái của mình, không phải là thiên kiêu chi nữ mà mình nuôi dưỡng hơn mười năm, mà là một món đạo cụ vô dụng.
Hắn cũng không xuất thủ cứu giúp.
Trên thực tế, lấy thực lực của Tần Võ Dương, nếu như hắn thực sự muốn cứu Tần Kiền Hoàng mà nói, nhất định là sẽ có năng lực và có tư cách xuất thủ, cho dù là Trần Khuynh Địch sẽ có thể xuất thủ ngăn cản, nhưng bất kể nói như thế nào, nơi này cũng là tổ địa của Tần Thị nhất tộc, nếu hắn muốn cố ý ngăn cản lần quyết đấu này cũng không phải là không có khả năng. Nhưng hắn cũng không làm như vậy.
"Phế vật!"
Không chỉ là Tần Kiền Hoàng, trong ánh mắt Tần Võ Dương nhìn về phía Doanh Phượng Tiên cũng biến thành cực kỳ lạnh lùng, cũng không phải là sát ý, mà là coi nàng thành người không cần phải để ý, căn bản là không thèm để ý nữa, bởi vì hắn đã nhìn ra, ở trên người của Doanh Phượng Tiên chỉ sợ là thật sự không có sự tồn tại của Hoàng Huyết.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận