Phản Diện Siêu Cấp

Chương 686: Bo bo giữ mình

 
 
 
Nhưng trên thực tế, đảo chủ Đào Hoa Đảo là người thông minh. Thật giống như vào thời điểm ở Đông Hải hắn đã quyết đoán lựa chọn đầu hàng, sau đó cũng rất phối hợp với Long Thiên Tứ và Trần Khuynh Địch vậy, hắn mặc dù không có đủ thực lực, nhưng sống lâu như vậy, đạo lý đối nhân xử thế còn có bản sự bo bo giữ mình lại là rất cao, năng lực nắm bắt thế cục cũng tuyệt đối không kém.
Cho nên hắn rất nhanh liền nhìn ra hạch tâm của vấn đề.
Đó chính là...hắn không có một cái chỗ dựa nào. Suy nghĩ kỹ một chút, những thế lực tiến công Thuần Dương Cung lần này, cái nào không phải là thánh địa võ đạo? Cái nào không phải là có núi lớn để làm chỗ dựa? Coi như là Minh Tôn, ở phía sau cũng có tàn dư Đại Chu làm chỗ dựa, mà Đại Chu có thể ẩn núp nhiều năm ở dưới sự điều tra của Đại Càn như vậy, tuyệt đối là có mấy phần bản lãnh, cũng được tính là một cái chỗ dựa. Nhưng đảo chủ Đào Hoa Đảo hắn thì lại không giống.
Nghiêm ngặt mà nói thì hắn chỉ là tán tu! Cái gì? Còn có Đào Hoa Đảo? Dẹp đi! Đào Hoa Đảo cũng đã bị người ta nhổ đi rồi, còn có cái rắm Đào Hoa Đảo.
Mà Thuần Dương Cung lần này cũng không thực sự bị diệt vong, nếu như hắn phản bội, mặc dù có một chút sảng khoái, nhưng nếu như chờ vị Thái Hoa Tiên Nhân kia trở về, nhìn thấy Thuần Dương Cung bị người ta cướp bóc, ở dưới lửa giận ngút trời muốn tìm người để chém cho hả giận, lúc đó sẽ tìm ai?
Dù sao thì theo ý nghĩ của đảo chủ Đào Hoa Đảo, quả hồng mềm nhất định sẽ bị chọn bóp trước, ở trong một thời gian ngắn là không giải quyết được thánh địa võ đạo, như vậy trước tiên sẽ lựa chọn một kẻ phản bội lại không có chỗ dựa để khai đao không phải là chuyện đương nhiên sao?
Về phần những thánh địa võ đạo kia nhắc đến cái gì là có thể che chở ta.
Chuyện ma quỷ như vậy đảo chủ Đào Hoa Đảo ta sẽ tin tưởng? Đến thời điểm đó Thái Hoa Tiên Nhân đánh đến tận cửa, chỉ cần giao bản thân ta ra liền có thể tránh khỏi tai kiếp, nói không chừng sau khi cướp bóc xong sẽ ném ta vào trong bao tải đưa đến Thuần Dương Cung.
Đến lúc đó lão hủ sẽ phải khóc với ai? Hơn nữa dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, lúc này chính là thời điểm ta phải đứng đúng trận doanh, đây là một cơ hội tốt để nhất phi trùng thiên a! Huống chi bản thân ta còn đã rời đi khỏi Thái Hoa Sơn nguy hiểm nhất.
Không cần giao thủ cùng với rất nhiều thánh địa võ đạo, chỉ cần dùng ba tấc lưỡi khiến cho Đao Tông đi tiến công Kiếm Tông liền xong việc, cuối cùng chỉ đắc tội với một cái Kiếm Tông, hoàn mỹ tránh đi Phật Tông phiền toái nhất, nhưng chỉ cần ta ôm chặt đùi của Thuần Dương Cung…thì còn phải sợ Kiếm Tông?
Ý niệm tới đây, đảo chủ Đào Hoa Đảo lập tức kiên định với tư tưởng ôm chặt đùi của Thuần Dương.
"Nhiếp tông chủ."
"Ồ? Sao thế đảo chủ?"
"Lão hủ cảm thấy để cho Đao Tông lao lên phía trước vẫn là hơi quá đáng, lão hủ mặc dù không có đủ thực lực, nhưng mà biết rõ có ơn tất báo, lần này Đao Tông viện trợ Thuần Dương Cung chúng ta, Thuần Dương Cung chúng ta làm sao có thể không xuất thủ đây?"
"Chuyện này..."
"Không cần nói nhiều!"
"Lần này lão hủ sẽ xuất thủ cùng với Nhiếp tông chủ!"
Đảo chủ Đào Hoa Đảo nói một cách nghiêm túc.
Dù sao thì cũng đã đắc tội, thừa cơ tiêu giảm thực lực của Kiếm Tông, giảm sự uy hiếp cho bản thân, cớ sao mà lại không làm đây?
Sự thật đã chứng minh.
Đảo chủ Đào Hoa Đảo có thể an an ổn ổn sống trên hơn tám trăm năm, không phải là không có nguyên nhân.
Gừng càng già càng cay chính là để hình dung loại người này.
"Khốn nạn!" Ở bên trong Thanh Châu Đạo, Độc Cô Cầu Đạo lộ ra sắc mặt khó coi, ở trong ánh mắt nhìn Trần Khuynh Địch càng là tràn đầy hiểm ác: "Là do ngươi cùng với Long Thiên Tứ làm ra?"
"Là do Thái Thượng trưởng lão làm." Trần Khuynh Địch nói láo không chớp mắt.
Dù sao hắn cũng là chưởng giáo Thuần Dương Cung tương lai, thậm chí căn cứ vào tình huống trước mắt sẽ có khả năng rất cao trở thành chưởng giáo chính thức, mà thân làm chưởng giáo Thuần Dương Cung, hắn đương nhiên là người quang minh chính đại, một thân chính khí, được vạn chúng kính ngưỡng, làm sao có thể làm ra loại hành vi vô sỉ đánh lén nhà người khác đây? Cho nên tuyệt đối đúng là do Long Thiên Tứ làm!
Trần Khuynh Địch hiện tại xem như đã hiểu vì cái gì năm đó rõ ràng là do Ninh Thiên Cơ cùng với Long Thiên Tứ tiến hành cướp bóc với nhau, kết quả bị người ghen ghét nhất lại là Long Thiên Tứ.
Trong đó có lẽ là bởi vì Ninh Thiên Cơ quá cường đại, còn có cái miệng thối của Long Thiên Tứ, rất nhiều nguyên nhân khác, nhưng nguyên nhân lớn nhất, chỉ sợ là do Ninh Thiên Cơ đã cố ý đùn đẩy hết tội lỗi cho Long Thiên Tứ. Nhưng mà không thể không thừa nhận, loại cảm giác để cho Long Thiên Tứ cõng nồi này... thật sự là sảng khoái ngoài ý liệu!
Độc Cô Cầu Đạo hừ lạnh một tiếng, không để ý đến lời nói của Trần Khuynh Địch. Hắn còn có thể không biết tính tình của người Thuần Dương Cung hay sao? Năm đó Ninh Thiên Cơ cũng là như vậy!
Các đời chưởng giáo Thuần Dương Cung đều rất xấu xa!
Bất quá bất kể là chủ ý của người nào, lúc này Kiếm Tông đang bị người ta tịch thu hang ổ là vẫn không thể cải biến được, mà khiến cho Độc Cô Cầu Đạo cảm thấy lo lắng nhất chính là, xâm chiếm hang ổ nhà mình lại là đám não tàn Đao Tông, hơn nữa giống như là ngay cả Độc Tôn Đao cũng đều được mang tới, thật sự là không thể không làm cho hắn cảm thấy lo lắng.
Theo đạo lý mà nói, lần này có thể phái binh xâm lấn Thuần Dương Cung, Độc Cô Cầu Đạo tự nhiên là đã làm xong dự phòng để phòng ngừa Đao Tông.
Bây giờ ở bên trong sơn môn Kiếm Tông, vẫn còn có Duy Ngã Kiếm hàng nhái, đủ để giữ gìn đại trận hộ sơn, cam đoan sẽ không bị đám não tàn Đao Tông kia công phá, mà quan trọng nhất là, trước đó hắn cũng đã sắp xếp xong xuôi, nhờ Tắc Hạ Học Cung hỗ trợ ngăn cản Đao Tông, Đại Tế Tửu Nho Gia cũng đã đáp ứng...
Vì sao Đao Tông vẫn có thể đánh đến tận cửa? Đáng chết!
Lắc đầu, Độc Cô Cầu Đạo cuối cùng vẫn là người có tâm tính kiên nghị, rất nhanh liền bỏ qua những ý nghĩ không quan trọng này, trực tiếp nhìn về phía Đàm Hoa cùng với Minh Tôn ở bên cạnh.
Ý tứ của hắn rất đơn giản.
"Không biết Phật Môn lúc này có thể xuất thủ cứu viện hay không? Hoặc là thế lực sau lưng của Minh đạo hữu có xuất thủ cứu viện hay không?"
"A Di Đà Phật."
Minh Tôn trầm mặc không nói, Đàm Hoa thì niệm một tiếng phật hiệu, chợt lắc đầu.
Vì Kiếm Tông mà xuất thủ ngăn cản Đao Tông? Chỉ có đồ đần mới đi làm đây!
"Vậy thì mời hai vị đạo hữu bảo vệ đệ tử mà Kiếm Tông chúng ta phái đến đây lần này."
"Sau đó bản tông nhất định sẽ có hậu báo."
Độc Cô Cầu Đạo cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, trực tiếp xoay người muốn rời khỏi chiến trường, lúc này dự định xâm lấn Thuần Dương Cung đã thất bại, cho dù có không cam lòng thì cũng không có cách nào, rút lui trở về bảo hộ tông môn mới là quyết định đúng đắn, về phần bảo vệ cho đám người Lý Trường Không rút lui, tin rằng Đàm Hoa cùng với Minh Tôn sẽ còn không đến mức không cho một chút mặt mũi này.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận