Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1201: Rủi ro

 
 
 
"Ha ha ha ha!"
Thấy người trong nhà kịp phản ứng, lại có đại trận hộ sơn làm chỗ dựa, Vô Vọng Ma Tôn vừa mới xuất thủ cũng là cười ha ha một tiếng, sau đó bỗng nhiên xông ra từ bên trong Thái Hoa Sơn.
"Ai tới đánh một trận cùng với lão phu?"
"Chỉ là một cái Minh Giáo còn chưa đủ cho ta giết!"
"Hừ!"
Vô Vọng Ma Tôn vừa mới xông ra, hư không nứt ra, một đạo tà khí liền rơi xuống, ngăn cản ở trước người hắn, phòng ngừa hắn tiến đến phá hư Diêm La Địa Phủ.
"Ngươi là..."
"Ồ?"
Đừng nói là Vô Vọng Ma Tôn, ngay cả Ninh Thiên Cơ cùng với giáo chủ Minh Giáo đang giao thủ ở một bên khác cũng đều ngẩn ra.
"Đại Tế Tửu?"
"Tà Thần! ?"
Đối mặt với tiếng kinh hô của hai người, bên trong tà khí truyền ra một tiếng cười lạnh thê lương: "Hừ, không nghĩ tới lại còn có người nhớ kỹ bản thần, thật sự là vinh hạnh của bản thần."
Tà khí tản ra, một đạo thân ảnh hơi có vẻ hư ảo chậm rãi hiện lên.
A Nhĩ Pháp! Chỉ là so sánh cùng với A Nhĩ Pháp còn có thực thể trước đó, khí tức của A Nhĩ Pháp lúc này mặc dù vẫn cường thịnh như cũ, nhưng lại bởi vì duyên cớ mất đi thân thể, chỉ còn lại có u hồn, thực lực không chỉ yếu đi một bậc, cũng chỉ có thể so sánh với Vô Vọng Ma Tôn bởi vì vừa mới khôi phục mà thực lực giảm mạnh.
"Thuần Dương Cung."
"Các ngươi lại dám đùa bỡn với ta như thế..."
"Hôm nay ta nhất định sẽ khiến cho các ngươi trả giá đắt!"
A Nhĩ Pháp dùng hai mắt đỏ như máu đảo qua thân ảnh của Ninh Thiên Cơ, trước đó hắn còn tưởng rằng Thuần Dương Cung là hang ổ của Tà Thần, không nghĩ tới là hoàn toàn bị lừa gạt...còn có cái tên Trần Khuynh Địch kia!
Đáng chết! Nếu không phải là có người nhắc nhở, mình chỉ sợ là vẫn luôn muốn mơ mơ màng màng!
"Đi chết đi!"
A Nhĩ Pháp dẫn đầu phát động tiến công, Vô Vọng Ma Tôn tự nhiên là không thể không để ý tới, đành phải theo sát mà lên.
Nhìn thấy một màn này, Long Thiên Tứ khẽ chau mày, sau khi trầm tư một lát, đột nhiên rời đi, cấp tốc đi đến Vạn Thọ Cung.
Mà quả nhiên, ở ngay cửa ra vào Vạn Thọ Cung, một đạo thân ảnh cao gầy chính là đang chắp tay đứng thẳng.
Là Tịch Đồng!
Những người khác không rõ ràng, nhưng Long Thiên Tứ còn có thể không biết hay sao, đây chính là kì binh của Thuần Dương Cung từ trước cho tới nay, ngay cả chính Long Thiên Tứ cũng không rõ ràng vị chí cường giả thần bí này là tới từ đâu, chỉ biết quan hệ giữa nàng và Trần Khuynh Địch là không tầm thường, khiến cho người ta không khỏi lo lắng đến quan hệ nhân mạch của Trần Khuynh Địch...
Quên đi! Dù sao thì cũng không có quan hệ gì với lão phu.
Cứ để cho tên tiểu tử thúi Trần Khuynh Địch kia đau đầu về loại sự tình này, trước hết mời nàng hỗ trợ rồi lại nói!
"Còn xin đại nhân xuất thủ đánh lui địch."
Tịch Đồng liếc nhìn Long Thiên Tứ một cách quỷ dị, sau đó thế mà lần đầu tiên lộ ra nụ cười, nói: "Thái Thượng trưởng lão không cần đa lễ, ta sẽ lập tức xuất thủ."
Nói thế nào thì Long Thiên Tứ cũng là trưởng bối của Trần Khuynh Địch, một tiếng "Đại Nhân" này làm cho Tịch Đồng cảm thấy có chút lạ, bất quá cũng không sao...
"Hít hà!" Tịch Đồng hít vào một hơi thật sâu, lần thứ hai cảm ứng một phen, sau khi xác nhận Trần Khuynh Địch không có việc gì, lúc này mới đi ra khỏi Vạn Thọ Cung, sau đó bỗng nhiên bộc phát ra khí thế!
Ầm ầm! Ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không, tinh vân Thuần Dương nở rộ hào quang!
Gần như đồng thời, ở một chỗ trong Vận Mệnh Tinh Không, một ít người đang quan sát ở ba khu vực Tây Cương Đạo, Thái Hoa Sơn, Thành Thượng Kinh, bỗng nhiên phát ra tiếng kinh hô!
"Làm sao có thể!"
"Tinh vân Thuần Dương...đó là Trần Khuynh Địch sao? !"
"Thế nhưng Trần Khuynh Địch rõ ràng đang ở Tây Cương Đạo, ngươi nhìn đi, hiện tại còn đang đánh rất hăng!"
"Vậy thì người kia là ai! ?"
Chẳng ai ngờ được, kế hoạch vốn hẳn nên được chấp hành hoàn mỹ lại xảy ra rủi ro.
Tịch Đồng xuất hiện, giống như là một giọt nước cuối cùng làm tràn ly, tinh vân Thuần Dương nóng rực giống như là mặt trời mọc lên ở phương đông, quang mang chiếu rọi đại địa, chiếu sáng nội tâm của bằng hữu, đốt sạch linh hồn của địch nhân, trong lúc nhất thời, sĩ khí của phe Minh Giáo phụ trách chủ công Thái Hoa Sơn liền giảm mạnh.
"Đáng chết!"
"Không thể để cho nàng xuất thủ!"
"Phải ngăn nàng lại!"
Ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không, mấy đạo suy nghĩ hiện lên liên tiếp.
Nhưng rất đáng tiếc, ở phía giới tông phái cũng là hữu tâm vô lực.
"Cung chủ Tiên Cung đang đại chiến cùng với Thiên Tôn Thái Bình - phản đồ của giới tông phái! Vị Thiên Ngoại Tà Thần mà Đại Tế Tửu gọi tới đang giao thủ cùng với Trần Khuynh Địch, giáo chủ Minh Giáo cũng đã xuất thủ, Đại Tế Tửu không biết làm sao thế mà còn sống tiếp được, nhưng nếu hắn xuất thủ, cũng coi như là niềm vui ngoài ý muốn."
"Nhưng cho dù là như thế, ở phía chúng ta vẫn không có nhân thủ rảnh rỗi."
"Thiên Khả Hãn, A Sử Na Lam, bần tăng, nguyên bản ba người chúng ta là sẽ phụ trách chủ công Thành Thượng Kinh..."
"Nếu như phân ra một người để đối phó với người kia."
"Chỉ sợ ở phía Thành Thượng Kinh sẽ tăng thêm mấy phần biến số."
"Khục!"
Lời nói của Ngô Không là không sai một chút nào, so với Thái Hoa Sơn, Thành Thượng Kinh mới là trọng yếu nhất, chỉ cần có thể tiêu diệt Thánh Thượng Đại Càn, đám người còn lại giống như là năm bè bảy mảng, nhất định sẽ bị giới tông phái chậm rãi tiêu diệt, cho nên nhân thủ ở phía Thành Thượng Kinh là không thể giảm bớt, đã như vậy...
"Liền giao cho Minh Giáo."
"Dù sao thì Minh Giáo cũng có truyền thừa của Ma Tổ, vị chí cường giả vừa mới xuất hiện có cảnh giới bất ổn, dường như vẫn còn ở trong trạng thái mới đột phá, giáo chủ Minh Giáo hẳn là có thể chống đỡ được."
"Nếu như không ngăn được thì sao?"
"Thừa dịp hắn còn chống đỡ được, chúng ta hãy nhanh chóng giải quyết chiến trường ở Thành Thượng Kinh!"
"Được!"
Sau khi hạ quyết tâm, đám người Ngô Không liền giống như không nhìn thấy vậy, dời lực chú ý ra khỏi Thái Hoa Sơn. Mà sau khi phát giác được điểm này.
"Con m* nó!" Giáo chủ Minh Giáo mắng chửi người không có một chút do dự.
Lũ khốn này! Ta biết ngay tất cả đám lừa trọc Phật Môn đều là lũ khốn không biết xấu hổ, vào thời khắc mấu chốt là không đáng tin cậy, nói đi là đi, ngay cả một chút nghĩa khí huynh đệ cũng đều không có!
Hít vào một hơi thật sâu, giáo chủ Minh Giáo bỗng nhiên lùi lại một bước.
"Vốn dĩ dự định đến thời khắc mấu chốt mới dùng...thôi được rồi!"
"Lão hổ không phát uy các ngươi sẽ coi ta là mèo bệnh."
"Ninh Thiên Cơ, lần trước ngươi giẫm lên tên tuổi của Minh Giáo chúng ta thành tựu chí cường giả, lần này ta sẽ đánh ngươi trở về!"
"Chớ xem thường ta!"
Ầm ầm! Giáo chủ Minh Giáo vừa dứt lời, Diêm La Địa Phủ nguyên bản còn ở dưới sự thao túng của Đạo Chủ Hoàng Tuyền nhất thời kiên quyết bay lên, xuyên thủng hư không, cuối cùng rơi vào trên đỉnh đầu của giáo chủ Minh Giáo.
Đạo Binh cực phẩm! Giống như Đạo Binh thượng phẩm là được chuẩn bị cho cường giả Hỏa Luyện Kim Đan vậy, Đạo Binh cực phẩm kỳ thật trên bản chất là chuẩn bị cho chí cường giả, chỉ là vào lúc bình thường chí cường giả cơ bản không cần đến, cho nên mới sẽ trao tặng cho bộ hạ võ giả Hỏa Luyện Kim Đan lợi hại nhất, từ đó tạo ra một vị Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận