Phản Diện Siêu Cấp

Chương 173: Thái tử Hoành Xương đến!

 
 
 
"Thái Tử điện hạ!" Quỷ Ảnh ngạc nhiên kêu lên.
Rốt cục, kèm theo mây trắng tản ra, thân ảnh của người tới cũng triệt để hiển lộ ra ở trước mặt của mọi người.
Rõ ràng là một con rồng màu đen dài đến mấy chục mét, cao hơn mười mét! Thân thể uốn lượn trông giống như những ngọn núi nặng nề, mỗi một sợi râu rồng, mỗi một chiếc vảy rồng, thậm chí là mắt rồng cũng lớn bằng một cái chuông, cùng với vuốt rồng giống như ngà voi, nếu như không phải là có sự chấn động của cương khí màu đen, mọi người ở đây thậm chí còn cho rằng đó là một sinh vật sống thực sự!
Thái tử Hoành Xương đã đến!
"Thái Tử điện hạ! thái tử điện hạ! Ta ở chỗ này!" Quỷ Ảnh cực kỳ hưng phấn huy động cánh tay đối với con rồng màu đen ở trên không trung, tâm tình của hắn bây giờ giống như là nắng hạn lâu ngày gặp một trận mưa, cả người đều sảng khoái tới cực điểm.
"Rốt cuộc cũng đã đến a! Mình kéo dài thời gian nãy giờ, thái tử điện hạ cuối cùng cũng đã kịp thời chạy tới! Nếu như hắn không đến mà nói, mình chỉ sợ là sẽ thật sự bị tên Sát Nhân Cuồng Ma Trần Khuynh Địch kia xử lý! Về phần Vương Lan, cái thằng chó kia trước đó còn rất to mồm, hiện tại xem ra cũng không khác gì phế vật."
Con rồng màu đen phát ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc, sau đó cương khí tán loạn, rồng đen trực tiếp tiêu tán ở giữa không trung, hóa thành khí đen đầy trời, mà thân ảnh khôi ngô vừa đến thì rơi xuống từ khí đen trong không trung, hung hăng đập vào trên quảng trường Thiên Kiếm Phong, quả thực là đã đập ra một cái hố sâu.
"Ta còn tưởng đó là người nào." Thái tử Hoành Xương lắc nhẹ tay áo, dùng đôi mắt lạnh lùng thẳng tắp nhìn vào Trần Khuynh Địch, khác biệt cùng với thời điểm gặp mặt vào mấy tháng trước đó, Trần Khuynh Địch lúc này và Trần Khuynh Địch lúc trước phảng phất như là hai người, nhất là tu vi cùng với khí thế của đối phương, mặc dù lúc trước cũng có một chút thành tựu, nhưng căn bản là không được hắn đặt vào trong mắt, mà hiện tại đã có khác biệt cực lớn.
"Đạo Tử Thuần Dương, không ngờ được ở chỗ này thế mà còn có thể gặp được ngươi a, ngươi cũng đến đây là vì Đại Tần Hoàng Lăng?"
"Đương nhiên!" Trần Khuynh Địch ưỡn ngực ngẩng đầu, không có một chút do dự mà nói ra.
"Ha ha, quả nhiên là tư tưởng lớn gặp nhau, xem ra Thuần Dương Cung cũng không có vô năng giống như ta tưởng tượng." Thái tử Hoành Xương cũng không nghi ngờ lời nói của Trần Khuynh Địch là thật hay giả, trực tiếp gật đầu, sau đó nói: "Bất quá ngươi bây giờ cũng không có tư cách tranh đoạt Đại Tần Hoàng Lăng cùng với ta!"
"Ầm ầm!"
Lời nói của thái tử Hoành Xương vừa dứt, từ trên người của hắn bỗng nhiên bạo phát ra một cỗ khí thế kinh thiên, chín con rồng màu đen hiển hiện, gào thét mà ra từ toàn thân trên dưới của hắn, mang theo lực lượng không thể đỡ trực tiếp cắn xé về phía Trần Khuynh Địch!
Trần Khuynh Địch đứng thẳng bất động, thi triển ra Tam Thập Tam Trọng Vô Lượng Quang Minh Quyết, tái hiện Cửu Trọng Kim Tháp, phòng ngự không có khe hở ngăn cản toàn bộ chín con rồng màu đen ở phía bên ngoài, đừng nói là Trần Khuynh Địch, coi như là bốn nữ Doanh Phượng Tiên ở phía sau hắn, ở dưới sự bảo vệ của Cửu Trọng Kim Tháp cũng là hoàn hảo không tổn hại.
Mà sau khi nhìn thấy Trần Khuynh Địch triển lộ ra tu vi, ở trong mắt của thái tử Hoành Xương cũng loé lên lãnh quang.
"Quả nhiên, hắn cũng đã đạt đến cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo rồi sao!"
Mặc dù đã sớm có dự cảm, nhưng thái tử Hoành Xương cũng không ngờ được Trần Khuynh Địch thế mà đã thực sự đạt đến cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo.
Phải biết rằng, thái tử Hoành Xương hắn nắm giữ tuyệt đại thiên tư, có được bảo tàng của tiền triều Đại Chu, tu luyện Hàng Thế Long Vương Chân Kinh, mở ra lối riêng tìm kiếm đại đạo vô địch, phóng nhãn ra toàn bộ đại thế giới Trung Thổ không biết là có bao nhiêu cường hãn, chính là con ông cháu cha siêu cấp trong truyền thuyết.
Mà cho dù là như vậy... hắn cũng chỉ mới đột phá đến cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo trong thời gian gần đây. Vào trước đó, hắn vẫn một mực sử dụng Cửu Tử Mẫu Nguyên để tu luyện Hàng Thế Long Vương Chân Kinh, hiện tại thật vất vả mới khiến cho thần công tiểu thành, thành công hợp nhất chín cỗ thân thể, hội tụ ra chín đầu Hàng Thế Long Vương, đột phá đến cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo, cái quá trình này nhìn qua đơn giản, nhưng trên thực tế lại hao tốn trọn vẹn ba năm của hắn. Thân làm một vị thiên tài võ đạo, có bao nhiêu lần ba năm để dùng?
Bởi vậy có thể thấy được cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo là khó khăn cỡ nào.
Kết quả là Trần Khuynh Địch lúc này mới trải qua mấy năm? Cao lắm thì cũng chỉ là một năm rưỡi thôi a, thế mà cũng đã đạt tới cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo? !
Nói thật, chuyện này khiến cho thái tử Hoành Xương có một chút khó chịu ở trong lòng.
"Bất quá đột phá đến cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo nhanh như vậy, dù là có Thuần Dương Cung Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công đặt cơ sở, xem chừng cũng là không có đủ nội tình, thực lực nhiều nhất là chỉ hơi mạnh hơn Hợp Đạo Tôn Giả phổ thông, mà ta thì lại không giống, một người hội tụ chín đầu Hàng Thế Long Vương như ta, thực lực của ta ở bên trong Hoàng Tộc cũng là gần với Thái Tổ, ở bên trong cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo ta cũng tuyệt đối được xưng tụng là cường giả số một, số hai!" Nghĩ tới đây, thái tử Hoành Xương lại lập tức trở nên kiêu ngạo.
Chỉ đột phá cảnh giới thôi thì có tác dụng gì? Hắn không biết cái gì gọi là hậu tích bạc phát (* tích lũy lâu dài sử dụng một lần*) hay sao! Thiên tài chân chính là loại võ giả có thể ở cảnh giới Luyện Thần Phản Hư liền phản sát Phản Hư Hợp Đạo, ở cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo chính là vô địch trong đồng giai!
Mà ta chính là người như vậy! Chỉ là một cái Trần Khuynh Địch, cũng chỉ là đá đặt chân của ta mà thôi!
"Ha ha ha!"
"? ??" Trần Khuynh Địch dùng vẻ mặt mờ mịt nhìn thái tử Hoành Xương không biết vì sao lại đột nhiên cười lạnh, còn nhìn hắn khinh thường mà lắc đầu.
Mà thái tử Hoành Xương sau khi chuyển ánh mắt, liền nhìn thấy Dương Xuân đứng ở sau lưng của Trần Khuynh Địch, Dương Xuân mặc dù có một chút khẩn trương, nhưng vẫn đang trợn mắt nhìn về phía thái tử Hoành Xương như cũ.
Dương Xuân...nàng thế mà cũng ở nơi đây?
Thái tử Hoành Xương nhíu mày, bất quá rất nhanh liền giãn ra, nói: "Quả nhiên là đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến khi gặp được lại chẳng tốn chút công phu, Xuân nhi, xem ra ngươi lần này nhất định phải trở về với ta, yên tâm, mẹ của ngươi mặc dù vi phạm lệnh cấm của Hoàng Tộc, bất quá phụ hoàng cũng chưa giết nàng, các ngươi sẽ được đoàn tụ."
"Hỗn láo!" Hai mắt của Dương Xuân đỏ như máu, nếu như không phải ở bên cạnh còn có Trần Tiêm Tiêm, Doanh Phượng Tiên cùng với Lạc Tương Tư giữ chặt nàng, nàng đoán chừng là đã lao ra liều mạng cùng với thái tử Hoành Xương. Bất quá thái tử Hoành Xương là nhân vật bậc nào, làm sao sẽ đặt một con nhóc như Dương Xuân vào mắt?
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận