Phản Diện Siêu Cấp

Chương 708: Chân tướng

 
 
 
"Vị Cung chủ Vạn Thọ Cung thật đúng là trẻ tuổi nóng tính, đây chính là hang ổ của Tần thị, có đại trận hộ tộc, không phải là phân bộ ở Thành Thượng Kinh, thế mà hắn cũng có dũng khí đi vào, nếu như Tần thị hạ quyết tâm, nói không chừng liền có thể dìm tất cả bọn hắn vào đáy sông Lạc Thủy!"
"Nào có đơn giản như vậy, Thuần Dương Cung có thể bình yên vô sự ở dưới sự vây quét của Kiếm Tông cùng với Phật Môn, tuyệt đối không thể đánh giá thấp thực lực của bọn hắn, làm sao có thể dễ dàng thất bại như vậy được, ta thậm chí còn hoài nghi vị Cung chủ Vạn Thọ Cung kia chính là đang dục cầm cố túng (muốn bắt phải thả), nói không chừng là còn muốn nhằm vào Tần thị."
"Điều này cũng đúng."
Những suy nghĩ đan xen với nhau, đám người này không tiến vào Lạc Thủy, mà là tiến hành trao đổi với nhau ở bên ngoài Lạc Thủy, hiển nhiên là ở dưới sự thôi thúc của người hữu tâm, trận ước chiến lần này giữa Tần Kiền Hoàng cùng với Doanh Phượng Tiên đã sớm không phải là bí mật, hơn nữa lại dính đến Thuần Dương Cung vừa mới đại thắng Phật Môn cùng với Kiếm Tông, tự nhiên là hấp dẫn ánh mắt của vô số người.
Mà cùng lúc đó…
Ở trong một căn nhà tại một toà thành nhỏ ở phụ cận Lạc Thủy Tần thị, có một nhóm nhân mã đang tụ tập cùng nhau.
"Thánh Nữ cùng với Thuần Dương Cung đã cùng nhau tiến vào Tần thị."
"Phải không?"
Đây là đám người Bái Hỏa Ma Giáo, ước chiến giữa Thánh Nữ nhà mình cùng với thiên kiêu chi nữ của Tần thị nhất tộc, chuyện lớn như vậy Bái Hỏa Ma Giáo làm sao có thể không có một chút phản ứng nào, chỉ là lúc này Thuần Dương Cung đã chia sẻ một phần lớn áp lực, cho nên Bái Hỏa Ma Giáo mới lộ ra bộ dáng khiêm tốn, nhưng vậy cũng không có nghĩa là bọn họ không có hành động.
"Sự tình đã được thông báo cho giáo chủ rồi đúng không?"
"Tất cả đều đã được thông báo, giáo chủ cũng đã trả lời."
"Đã trả lời? !"
Đệ nhất Hộ Pháp Thần Tôn - Tư Lạp Cách lập tức kích động đứng lên, nhìn về phía Đại tế ti nhà mình, mà đối phương thì hướng về phía hắn mỉm cười, sau đó gật đầu một cái.
"Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, giáo chủ cũng đã sắp đột phá!"
"Tốt!" Tư Lạp Cách vỗ tay một cái, trên mặt lập tức lộ ra mấy phần dữ tợn: "M* nó, Tần thị nhất tộc không tầm thường sao, thế gia đệ nhất thiên hạ sao, giáo chủ đã sắp đột phá, vậy thì chúng ta cũng không cần phải kiêng kỵ, những gì Trần Khuynh Địch đã nói với chúng ta trước đó, cũng có thể nói cho giáo chủ biết."
"Người ta hiện tại thế nhưng là Cung chủ Vạn Thọ Cung."
"Hừ!"
Tư Lạp Cách hừ lạnh một tiếng, mặc dù biết hiện tại Trần Khuynh Địch đã vượt hắn rất xa, nhưng nghĩ đến Thánh Nữ nhà mình chính là đang dan díu với tên tiểu tử kia, ở trong lòng của hắn liền nổi giận, làm gì có chuyện đồng ý chịu thua, kinh khủng nhất là giáo chủ nhà mình gần đây còn lui tới mật thiết với Thái Hoa Tiên Nhân…
Khốn kiếp!
Tóm lại người của Thuần Dương Cung cũng đều không phải là vật gì tốt!
"Bất luận như thế nào."
"Lần này liền lấy Tần thị để khai đao!"
"Đã qua nhiều năm như vậy, mười đại thánh địa võ đạo Trung Nguyên, cũng nên nhiều thêm một cái Bái Hỏa Ma Giáo!"
Đưa mắt nhìn Trần Khuynh Địch biến mất ở sâu bên trong Tần thị.
"Ở phía sư huynh sẽ không có vấn đề gì chứ?"
"Đại ca ca khẳng định sẽ không có vấn đề!"
"Không sai!"
"Đúng!"
Trong bốn nữ, chỉ có Doanh Phượng Tiên là khá lo lắng, nàng đương nhiên cũng có lòng tin đối với Trần Khuynh Địch, nhưng chuyện lần này là do nàng đưa tới, vốn dĩ là sư huynh cùng với các nàng Dương Xuân đều không cần tới, kết quả lại trở thành dạng này, cho nên cho dù là nàng đã tự tin trở lại, cũng không tự chủ được mà cảm thấy lo lắng.
"Được rồi, được rồi, cứ yên tâm."
"Không có vấn đề gì!"
"Cứ giao cho đại ca ca là được rồi!"
Ba người Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư, Dương Xuân theo thứ tự tiến lên vỗ vỗ vào bả vai của Doanh Phượng Tiên, nụ cười nhẹ nhõm trên mặt của ba nữ khiến cho Doanh Phượng Tiên cũng mỉm cười.
Mà đúng vào lúc này…
"Nhìn qua dường như có vẻ rất hạnh phúc."
Một giọng nói không tính là lạ lẫm đối với bốn nữ cũng đột nhiên vang lên, lập tức khiến cho ánh mắt của bốn người tập trung tới, mà đối mặt với ánh mắt của bốn nữ, người tới cũng vững vàng đón nhận, cũng không cố ý dời ánh mắt đi, cứ như vậy mà yên lặng nhìn bốn người, sau đó mở miệng nói một lần nữa: "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không đến sớm như thế."
Là Tần Kiền Hoàng.
"Ngươi cho rằng lúc nào ta sẽ đến?" Doanh Phượng Tiên tiến lên một bước, ngăn cản Dương Xuân muốn mở miệng, nhìn chằm chằm vào Tần Kiền Hoàng, gằn từng chữ nói ra.
"Tối thiểu cũng phải mấy tháng, dù sao thì quyết một trận sinh tử cũng không phải là việc nhỏ."
"Ồ?" Doanh Phượng Tiên cho dù là nửa bước cũng không lùi, trái lại còn mỉm cười, hỏi: "Chẳng lẽ ngươi còn chưa chuẩn bị xong?"
Vừa dứt lời, Tần Kiền Hoàng dường như là thực sự cảm nhận được sự kinh ngạc vậy, phượng mi vẩy một cái, nhìn thoáng qua Doanh Phượng Tiên, nói: "Xem ra ta trái lại là đã xem thường ngươi."
"Vậy cũng tốt."
"So với những chuyện kia..." Doanh Phượng Tiên hít vào một hơi thật sâu, nhìn chòng chọc vào Tần Kiền Hoàng, nói: "Ngươi không có cái gì muốn nói với ta hay sao? Trước đó ngươi cũng đã nói, chỉ cần ta tới, liền sẽ nói cho ta biết tất cả chân tướng."
"Chân tướng?" Tần Kiền Hoàng liếc mắt nhìn ba nữ Dương Xuân, hỏi: "Ngươi xác định muốn nói ở chỗ này?"
"Xác định!" Doanh Phượng Tiên nói ra không có một chút do dự, đồng thời đưa tay ngăn cản ba nữ Dương Xuân muốn tạm thời tránh đi: "Các nàng đều là sư muội của ta, không có gì cần phải tị hiềm."
"Phải không?"
Tần Kiền Hoàng mặt không đổi sắc, cẩn thận quan sát Doanh Phượng Tiên lúc này một chút, không thể không thừa nhận, cùng so sánh với trong trí nhớ của nàng, biến hóa của Doanh Phượng Tiên là phi thường lớn, bất quá chuyện này cũng bình thường, dù sao thì cũng đều đã qua nhiều năm như vậy, trí nhớ của nàng cũng đã sớm trở nên vô cùng mơ hồ, huống chi…
Mọi người rồi cũng sẽ thay đổi.
Tần Kiền Hoàng đột nhiên cười cười không hiểu, sau đó trực tiếp mở miệng nói: "Kỳ thật cũng không phải là vấn đề gì lớn."
"Rất đơn giản."
"Loại sinh vật Phượng Hoàng này, trên thực tế căn bản là không tồn tại, có chỉ là hai loại sinh vật Phượng và Hoàng hoàn toàn bất đồng, điều này được phản ánh ở trong các đặc tính của Phượng Hoàng Chi Huyết, cái gì mà Phượng Hoàng Chi Huyết, cái gì mà huyết mạch Phượng Hoàng, từ lúc ban đầu, cái huyết mạch này chính là dành cho hai người."
Nói xong, Tần Kiền Hoàng liền nhìn chằm chằm vào Doanh Phượng Tiên, dường như muốn thấy được vẻ mờ mịt ở trên mặt của nàng. Nhưng mà…
"Thứ ta muốn nghe không phải là điều này." Doanh Phượng Tiên hoàn toàn không hề dao động, đáp lại ánh mắt của Tần Kiền Hoàng, nói một cách kiên định.
"Ngươi muốn nghe cái gì?"
"Lúc trước tỷ tỷ cướp đi huyết mạch Phượng Hoàng của ta, là vì bảo hộ ta? Hay là vì để cho bản thân mình trở nên mạnh hơn? Nếu như là vế sau, vì sao lại không trực tiếp giết ta để xóa bỏ hậu hoạn? Nếu như là vế trước, vì sao lại không nói cho ta? Ta không có hứng thú đối với chân tướng của huyết mạch Phượng Hoàng, không cần phải nói chuyện đó với ta!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận