Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1089: Chí cường giả mới lên cấp

 
 
 
Ngàn vạn lần không nên hiểu lầm.
Trần Khuynh Địch sở dĩ đáp ứng lời mời của Võ Nguyên Hanh, cũng không phải là vì tuyệt thế võ công gì đó, Thuần Dương Cung chúng ta gia đại nghiệp đại sẽ để ý như đến một chút lợi như vậy sao? Nguyên nhân của thứ này nhiều nhất chỉ chiếm sáu thành.
Còn có bốn thành, là sự hiếu kỳ của Trần Khuynh Địch đối với vị Võ Nguyên Hanh này.
Thân làm Đại tướng quân kiêu quả Đại Càn, hàng năm Võ Nguyên Hanh suất lĩnh cấm vệ Kiêu Quả tọa trấn hoàng cung, ở trong mấy năm cũng đều không nhất định lộ mấy lần mặt, có thể nói là một vị Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất thần bí rất điệu thấp, chiến tích có quan hệ đến hắn cũng chỉ có thể đếm được ở trên đầu ngón tay, hơn nữa còn đặc biệt khó tìm, hơn nữa quan trọng nhất là...
Mọi người đều biết, Đại Càn không có Đạo Binh cực phẩm.
Cho nên Võ Nguyên Hanh cũng không có Đạo Binh cực phẩm, ngay cả Đạo Binh thượng phẩm cũng không có, loại trình độ này chỉ có thể nói là hạng chót ở bên trong Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất, cao thủ chân chính ở bên trong Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất đều có Đạo Binh cực phẩm.
Như vậy vấn đề đã đến.
Võ Nguyên Hanh có thể được A Sử Na Lam coi là địch nhân, khiến cho Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất của ba mạch Đạo, Phật, Ma mặc cảm, được vinh dự là Hỏa Luyện Kim Đan đệ nhất Trung Nguyên, ở dưới tình huống không có Đạo Binh cực phẩm hắn đã làm như thế nào để đạt đến cái vị trí này? Hắn rốt cuộc có dạng át chủ bài hoặc là tất sát kỹ gì?
Trần Khuynh Địch chính là rất ngạc nhiên đối với điều này.
Huống hồ Trần Khuynh Địch gần đây cũng cần mấy trận chiến đấu đầy đủ kịch liệt để kích thích bản thân một lần, tinh vân Thuần Dương ở phía dưới sự thao túng của Tịch Đồng đã không còn trói buộc Trần Khuynh Địch, ngược lại còn là trợ lực to lớn cho quá trình tu luyện của hắn, cũng giảm độ khó mở ra khiếu huyệt trên phạm vi lớn.
Ở bên trên cái cơ sở này, cần một trận chiến đấu đủ để bức ra tiềm lực bản thân của Trần Khuynh Địch.
Đối với Trần Khuynh Địch mà nói tự nhiên là có chỗ cực tốt, cho nên về tình về lý hắn đều không có lý do cự tuyệt Võ Nguyên Hanh. Hai người đều có tính cách nói là làm, cho nên rất nhanh liền tìm nơi giao thủ ở ngoài hoàng cung.
"Nơi này là địa phương cấm vệ Kiêu Quả luyện binh." Lúc này toàn thân Võ Nguyên Hanh mặc áo giáp, xách một cán Phương Thiên Họa Kích trực tiếp đi vào trong sân, nói: "Chiến đấu ở trong hoàng cung là không được, nhưng nếu chiến đấu ở trong này thì không thành vấn đề."
"Ta thì sao cũng được." Trần Khuynh Địch gật đầu một cái.
Thấy vị "chí cường giả mới lên cấp" này dễ nói chuyện như vậy, cho dù là lạnh lẽo cứng rắn như Võ Nguyên Hanh, ở trên mặt cũng đều kéo ra một nụ cười hữu hảo, độ thiện cảm ở trong lòng đối với Trần Khuynh Địch cũng tăng vọt.
Đây cũng là chuyện rõ ràng.
Cho dù tên tuổi của Võ Nguyên Hanh có vang dội hơn, hắn cũng chỉ là Hỏa Luyện Kim Đan, mà một vị Hỏa Luyện Kim Đan lại công nhiên khiêu chiến Kích Toái Mệnh Tinh, nói nhỏ chuyện đi là không biết tự lượng sức mình, nói lớn chuyện ra là không đặt chí cường giả vào mắt, nếu như biến thành người khác, chỉ sợ căn bản là sẽ không coi lời nói của Võ Nguyên Hanh là chuyện đáng kể.
Cho nên vào trước khi khiêu chiến, Võ Nguyên Hanh kỳ thật cũng đã làm tốt chuẩn bị bị trào phúng và bị ngó lơ.
Nhưng không ngờ được, Trần Khuynh Địch thế mà lại hiền hoà như vậy. Nói đáp ứng liền đáp ứng, còn rất phối hợp với hắn, suy nghĩ đến tuổi tác và tu vi của đối phương, Võ Nguyên Hanh là không thể không cảm khái, Trần Khuynh Địch quả nhiên không hổ là thiên kiêu đương thời, không chỉ có thực lực mạnh, mà võ đức cũng cao, dạng người tuổi trẻ tài cao có thể đối xử tốt với người khác như thế này cũng không có nhiều lắm.
Trước đó còn luôn luôn nghe ngoại giới đồn đãi Trần Khuynh Địch là cái gì Sát Nhân Cuồng Ma, thổ phỉ Thuần Dương...
Như vậy xem ra, lời đồn quả nhiên là lời đồn! Không chân thực một chút nào!
Quả thực là sau khi cảm khái trong chốc lát, Võ Nguyên Hanh mới thu liễm tạp niệm ở trong lòng, ở trong mấy hơi thở ngắn ngủi liền điều chỉnh xong trạng thái, Phương Thiên Họa Kích ở trong tay rơi xuống trên mặt đất, không có động tác dư thừa, nhưng vào giờ khắc này, Trần Khuynh Địch lại phảng phất như nghe được tiếng gầm thét của hàng ngàn hàng vạn tướng sĩ!
Ầm ầm! Mặt đất ở dưới chân của Võ Nguyên Hanh nổ tung không hề có điềm báo trước, nhưng ở dưới ánh mắt của Trần Khuynh Địch lại là không có một tiếng động, vào thời điểm tỉnh hồn lại Võ Nguyên Hanh đã vọt tới trước mặt của hắn, mà tiếng bắn nổ ở trên mặt đất lúc này mới đi theo mà đến, theo tới còn có một cỗ sóng không khí khổng lồ.
Là tốc độ siêu âm!
Tốc độ mà A Sử Na Lam đã từng cho thấy, bây giờ Võ Nguyên Hanh cũng có thể phát huy ra, chỉ là khác biệt cùng với A Sử Na Lam, tốc độ siêu âm của Võ Nguyên Hanh không có chiêu thức kỹ xảo gì.
Kỳ thật chính là dồn hết sức lực sau đó nhảy vọt về phía trước mà thôi.
Nhưng chính là nhảy một cái như vậy, Võ Nguyên Hanh đã đánh ra sóng không khí khổng lồ, tốc độ nhanh chóng cũng có thể mang đến động năng to lớn, theo quán tính, Phương Thiên Họa Kích ở trong tay của Võ Nguyên Hanh cũng nâng lên cao cao, sau đó giống như thái sơn áp đỉnh đánh về phía đỉnh đầu của Trần Khuynh Địch, nhưng đây không phải là thứ đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất là theo một kích này đập xuống, một cỗ ý cảnh kinh khủng cũng tự nhiên sinh ra, đi theo Phương Thiên Họa Kích trực tiếp nện vào trong óc của Trần Khuynh Địch. Trước kia Trần Khuynh Địch ưa thích dùng một chiêu này nhất, nhưng đây còn là lần đầu tiên hắn bị người khác dùng một chiêu này nhằm vào.
Sau một khắc, hào quang Tổ khiếu huyệt trên mi tâm của Trần Khuynh Địch tỏa sáng, trong óc cấp tốc hội tụ quyền ý, hóa thành một tòa bảo tháp hoàng kim trực tiếp trấn áp lại tất cả suy nghĩ, cũng mạnh mẽ đánh vỡ ý cảnh xâm nhập vào trong đầu của hắn, nhưng đừng quên ở trong hiện thực còn có một chiêu...
Ầm! Phương Thiên Họa Kích đập xuống, Trần Khuynh Địch thật vất vả mới xông phá ý cảnh chỉ kịp nâng hai tay lên bảo vệ chỗ yếu hại, sau đó liền bị một chiêu này của Võ Nguyên Hanh đánh bay ra khỏi nơi luyện binh.
Võ Nguyên Hanh: "Hả?"
Con m* nó? Ta vừa mới đánh bay một vị chí cường giả đi?
Oanh! Không đợi Võ Nguyên Hanh hết kinh ngạc, Trần Khuynh Địch bị đánh bay liền lấy tốc độ đồng dạng bay trở về, khắp khuôn mặt đều là sự xấu hổ.
Con m* nó, hình tượng cao nhân vừa mới giả bộ ra đâu rồi, chuyển tay liền bị người ta đánh bay, mất mặt cũng không thể ném như vậy a, không được! Phải đánh lại cho ta!
Trần Khuynh Địch bay trở về liền nhấc lên tất cả tinh, khí, thần, cũng bạo phát ra quyền ý kinh thiên, cơ hồ là sao chép đấu pháp vừa rồi của Võ Nguyên Hanh, đấm ra một quyền trong hiện thực, mà quyền ý như hình với bóng, trực tiếp oanh kích nguyên thần của Võ Nguyên Hanh, nhưng khiến cho Trần Khuynh Địch cảm thấy ngoài ý muốn là.
Đối mặt với công kích giống nhau, Võ Nguyên Hanh cũng không ngần ngại mà tiếp nhận một quyền của Trần Khuynh Địch.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận