Phản Diện Siêu Cấp

Chương 86: Có bản lĩnh đi ra đánh nhau a!

 
 
 
Mà chuyện Trần Khuynh Địch phải làm hiện tại, chính là bế quan chỉnh lý thật tốt, dung hội quán thông Bát Cực Quyền.
Tin tưởng là sau khi đại thành, thực lực của hắn tuyệt đối sẽ tăng vọt.
Điều phỏng đoán này khiến cho Trần Khuynh Địch nhẹ nhàng thở ra một hơi, trước đó nhìn thấy Trần Tiêm Tiêm đột phá cảnh giới, thật sự là có sự đả kích không nhỏ đối với hắn, bất quá không có quan hệ, nàng đang trưởng thành mà hắn cũng đang trưởng thành, chỉ cần có thể cam đoan bản thân trưởng thành nhanh hơn nàng là được, dù sao thì hiện tại Trần Tiêm Tiêm cũng không có cái gì là áp lực đến từ bên ngoài...
"À!" Trần Khuynh Địch sững sờ, hắn đột nhiên nghĩ đến... không bao lâu nữa chính là Man tộc xâm lấn.
Đây có được tính là áp lực đến từ bên ngoài hay không?
Nói đến, ở bên trong nội dung cốt truyện mà hắn quen thuộc không phải thường xuyên có chuyện này hay sao, nhân vật chính đột phá ở bên trong sinh tử, mà loại chiến tranh Man tộc xâm lấn đại quy mô này, chính là không bao giờ thiếu thời khắc sinh tử, nói như vậy...đối với loại nhân vật chính thường xuyên rơi vào hoàn cảnh cửu tử nhất sinh, nhưng làm sao cũng không chết mà nói, không phải chính là cơ duyên lớn nhất hay sao?
Trần Khuynh Địch cảm thấy có một chút đau đầu, nói đến, Trần Tiêm Tiêm vì sao lại đến Nam Cương? Nàng nếu như không tới, chẳng phải là sẽ không gặp phải nguy cơ lớn như vậy hay sao...
A, đúng rồi, nàng tới là vì ta.
Bởi vì ta đến Nam Cương.
Vậy thì ta tại sao lại đến Nam Cương?
Nguyên một đám manh mối ở trong đầu nối liền cùng nhau, cuối cùng cũng suy luận ra một cái kết luận, sắc mặt của Trần Khuynh Địch lập tức trở nên hoàn toàn trắng bệch: "Hệ thống? !"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Ha ha ha."
Đậu xanh rau má! Hệ thống ngươi dám tính toán ta? !
Đúng vậy! Nếu không phải là nhiệm vụ của hệ thống mà nói, hắn cũng sẽ không tới loại địa phương như Nam Cương này, chính là bởi vì hắn có nhiệm vụ, cho nên mới tới Nam Cương, Trần Tiêm Tiêm vì muốn đả kích hắn cũng chạy tới, sau đó Dương Xuân cũng bị hắn mang theo...nói đến cùng, không phải là bởi vì hệ thống hay sao!
Gặp quỷ! Tên gia hỏa này lại có tâm cơ sâu như vậy! Thật là đáng sợ!
"Hít hà..." Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, buông lỏng tinh thần, cuối cùng cũng bình tĩnh lại: "Không có việc gì, không có việc gì, ta cần phải tỉnh táo... Đúng, cũng không phải là chỉ có Trần Tiêm Tiêm, Dương Xuân cũng tới, cho nên ta không thua thiệt, cho nên ta cần phải bình tĩnh..."
"Tích, hệ thống nhắc nhở: thực sự là không biết phân biệt tốt xấu."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Làm sao? Chẳng lẽ ta còn đoán sai? Hừ! Ngươi cho rằng ta không thấy rõ lòng lang dạ thú của ngươi hay sao hệ thống?
Bất quá ngươi không nghĩ tới là! Ta cũng mang Dương Xuân đến đây, hơn nữa chỉ cần ta có thể chống nổi Man tộc xâm lấn, ta cũng có được một lần tăng vọt, đến lúc đó nhất định phải làm cho ngươi ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo!
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Ha ha."
"? ??"
Cái hệ thống này rốt cuộc là có ý tứ gì! Ha ha cái em gái ngươi à! Có bản lĩnh đi ra đánh nhau a!
Ngay vào thời điểm Trần Khuynh Địch đang so tài cùng với hệ thống ở trong mật thất, Trương Hiền Trung cũng bí mật gặp mặt cùng với mấy Tộc trưởng đại tộc Trấn Cương ở trong Phủ Thành Chủ.
"Trương Thống lĩnh, chúng ta còn phải dựa vào ngài." Chư vị tộc trưởng nhao nhao khom người nói, bọn họ trước đó bởi vì duyên cớ Man tộc xâm lấn cho nên không đi yết kiến Trần Khuynh Địch, bây giờ nhìn thấy Trần Khuynh Địch uy mãnh như vậy, ngay cả Man tộc xâm lấn cũng đều bị đánh bại, nghe nói trong đó còn có một vị Hợp Đạo Tôn Giả, tự nhiên là ngựa không ngừng vó muốn tới đây xin tha tội.
Chỉ là bọn hắn không rõ ràng sở thích của Trần Khuynh Địch, cũng không biết làm như thế nào để nịnh nọt vị Trấn Cương Sứ đại nhân tân nhiệm này. Cho nên bọn hắn mới tìm tới Trương Hiền Trung.
Đối với chuyện này, Trương Hiền Trung lộ ra thần sắc nghiêm túc nói: "Ta phải nói cho các ngươi biết trước, đây là do bản tướng quân cẩn thận quan sát, lúc này mới lấy được tư liệu tuyệt mật, các ngươi chớ nói ra ngoài, có biết không?"
"Nhất định! Nhất định!"
"Ừm, như vậy thì còn tạm được... Vậy ta sẽ nói cho các ngươi biết..." Trương Hiền Trung liếc mắt nhìn một chút "Tiểu lễ vật" mà chư vị tộc trưởng Trấn Cương thuận tay mang tới, trên mặt lộ ra một nụ cười thỏa mãn, sau đó thần thần bí bí tiến lên trước, thấp giọng nói ra:
"Căn cứ theo quan sát của ta... Trấn Cương Sứ đại nhân, tám chín phần mười là ưa thích loại nữ hài tử nhỏ nhắn xinh xắn, đáng yêu, tuổi tác còn hơi nhỏ..."
Loại nữ hài tử này, được gọi là: La lỵ.
Sau khi ra khỏi Phủ Thành Chủ, mấy vị Tộc trưởng đại tộc Trấn Cương liền rơi vào trầm tư.
Trấn Cương Sứ tân nhiệm là một kẻ thích la lỵ...cái tin tức này quá mức rung động, khiến cho mấy vị Tộc trưởng đều không thể tỉnh táo lại trong một thời gian ngắn.
Nói đến, nghe nói vị Trấn Cương Sứ đại nhân này cũng chỉ là một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi, coi như là ưa thích nữ hài tử khả ái nhỏ nhắn xinh xắn mười hai, mười ba tuổi, cũng không phải là không được, nhưng mà...
"Dù nói thế nào, đó cũng là Trấn Cương Sứ đại nhân a."
"Nghe nói hắn còn kịch chiến một phen cùng với một vị Hợp Đạo Tôn Giả Man tộc, có thực lực tuyệt đối không kém hơn Trấn Cương Sứ tiền nhiệm, dù nói như thế nào, một vị võ giả có chiến lực sánh ngang với Hợp Đạo Tôn Giả, lại là một kẻ thích la lỵ..." Một vị Tộc trưởng mặt lộ ra vẻ khó xử, loại cảm giác chênh lệch mãnh liệt này thật sự là khiến cho người ta khó có thể tiếp nhận a.
"Huống hồ, đây chỉ là suy đoán của bản thân Trương thống lĩnh thôi a? Không thể nói rõ đây chính là sự thật, các ngươi nói có đúng không?"
"Có đạo lý a."
"Nói đến, Trương thống lĩnh chỉ là bởi vì ở bên cạnh vị Trấn Cương đại nhân kia có một cô gái khả ái nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn qua quan hệ cũng khá là thân mật, liền suy đoán như vậy, không khỏi cũng quá mức qua loa, dù sao thì đối phương cũng chỉ có thể là muội muội, hoặc là sư muội đồng môn cũng khó nói a?"
"Không sai, không sai."
Mấy vị Tộc trưởng Trấn Cương vừa thương thảo, vừa lộ ra vẻ vô cùng bất đắc dĩ nói: "Nhưng nếu như vậy, đầu mối duy nhất cũng đã gãy, cứ như vậy chúng ta rốt cuộc phải đưa cái gì tới để bồi tội a?"
"Nghe nói vị đại nhân kia chính là Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, những tiểu tộc Nam Cương như chúng ta, vô luận là tài nguyên, hay là công pháp đều không thể thỏa mãn hắn a, cũng chỉ có thể..."
"Đúng rồi!" Một vị Tộc trưởng đưa ra đề nghị: "Nếu như vậy, không bằng chúng ta đi hỏi thăm một phen thì như thế nào?"
"Hỏi thăm?"
"Dù sao hắn cũng là Trấn Cương Sứ đại nhân, coi như là mới vừa lên đảm nhiệm, nhưng hẳn là ở trong đại quân Trấn Cương cũng đã có không ít người tới chào hỏi hắn rồi a, như vậy hẳn là có thể hỏi được một chút tin tức hữu dụng."
"Ừm, có đạo lý a!"
Ôm tính toán như vậy, bọn hắn liền đi tới quân doanh mới xây trong phụ cận Phủ Thành Chủ, mà ở nơi đó, có một đám binh sĩ mặc thiết giáp đại quân Trấn Cương đang nói chuyện phiếm.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận