Phản Diện Siêu Cấp

Chương 567: Đổi người

 
 
 
Ầm ầm! Một giây sau, bốn nữ gần như đồng thời xuất thủ!
Dương Xuân cầm Đông Hoàng Đao ở trong tay, đao khí diễn hóa ra biển lửa, ở bên trong ẩn chứa Tạo Hóa Viêm, trong nháy mắt liền tăng uy lực của đao quang lên mấy cái cấp bậc.
Mà ở sau lưng Trần Tiêm Tiêm thì hiện lên Đại Nhật Như Lai Chưởng Ấn, vỗ ra một chưởng, Giới Tử Nạp Tu Di, quốc gia Phật bất tận trong lòng bàn tay!
Âm Dương Nhãn của Doanh Phượng Tiên thì tách biệt cực hạn, mắt trái lượn lờ ánh trắng, mắt phải tràn ngập ánh đen, sinh tử đối lập với nhau, ở dưới ánh mắt này, lực công kích của đám người Dương Xuân nhất thời tăng vọt lên mấy phần. Mà nguyên khí quanh người của Khương Hằng lại lập tức trở nên khô héo, rõ ràng là vật vô hình, lại phảng phất như mất đi sinh mệnh mà tiêu vong.
Mà Lạc Tương Tư thì là xuất thủ bá đạo nhất, Kim Ô Bái Nhật được thi triển đến cực hạn, thêm vào pháp quyết Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa, dẫn dắt ánh sao vô tận rơi xuống, ánh sao rót vào bên trong pháp tướng Kim Ô, lực lượng sao trời rót vào Húc Nhật, thế mà hiển hóa ra thêm vài phần uy thế của Húc Nhật chân thực ở trên trời.
Mà đối mặt với một đòn liên thủ của bốn nữ, Khương Hằng không những kinh sợ mà còn lấy làm mừng!
"Đến rất tốt!"
"Hôm nay ta sẽ để cho các ngươi nhìn thấy thần thông cái thế của bản hầu!"
Phượng Sí Lưu Kim Uyên được giơ lên trên cao, long mã ở dưới chân hí dài như rồng vào thời khắc này, khí huyết ngập trời giống như là khói đen xông thẳng vào mây xanh, vô tận nguyên khí huyễn hóa ra vô tận binh tướng, đi theo Khương Hằng xông về phía bốn nữ, không tránh không né, cứ như vậy va vào một đòn liên thủ của bốn nữ.
Ầm! Cả người Khương Hằng bay lên trên không trung, kéo theo chiến mã bị đánh bay ra ngoài cùng nhau, trượt trên mặt biển gần trăm mét mới có thể dừng lại được.
Khương Hằng: "? ??"
Chuyện gì đang xảy ra? Bản hầu làm sao lại bay ra ngoài a? Bị đánh bay chẳng lẽ không phải là bốn con nhóc ở đối diện hay sao? Đã xảy ra chuyện gì?
Ổn định lại thân hình, Khương Hằng nhìn cánh tay phải hơi run của mình, có vẻ hơi mờ mịt.
Bản hầu đã đột phá Võ Đạo Tông Sư, đồng thời chiếm được truyền thừa của Thượng Cổ Phù Tông cùng với Đào Hoa Đảo, tu luyện Vạn Phù Chân Kinh còn có Thái Âm Chân Kinh, đã không kém mảy may so với chân truyền của các thánh địa võ đạo kia.
Bản hầu cường hãn như vậy, vì sao lại bị đánh bay?
Dừng lại một chút, Khương Hằng nhanh chóng lấy lại tinh thần, ở trên mặt lộ ra biểu lộ phấn chấn lần thứ hai: "Được rồi! Xem ra là trình độ khống chế lực lượng của bản hầu là không đủ. Không sao, vậy liền mượn nhờ lần chiến đấu này để bản hầu triệt để nắm vững lực lượng của bản thân, từ đó nhất phi trùng thiên, đạt đến đỉnh cao!"
Mà ở phía đối diện, tình huống của bốn nữ cũng có một chút chật vật.
Dù sao thì bốn nữ vẫn chỉ là Hợp Đạo Tôn Giả, một đòn của Khương Hằng không thể nói là không nặng, sau khi va chạm mặc dù là Khương Hằng bị đánh bay, nhưng thân thể của bốn nữ cũng bị chấn động, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.
Nhưng biểu lộ của bốn nữ lại rất là vui mừng.
"Thật là mạnh!"
"Vị Võ Đạo Tông Sư này có chất lượng thật là cao!"
"Không sai!"
"Có một chút ý tứ."
Phải biết rằng, bốn nữ trước đó đã đối chiến hai hai, mới cảm nhận được áp lực chiến đấu, nhưng mọi người dù sao cũng là đồng môn, không phải là kẻ thù sống còn gì, cho nên trong khi xuất thủ nhiều ít vẫn sẽ giữ lại mấy phần khí lực, cho nên loại hiệu quả chiến đấu ma luyện kia vẫn là không quá cao, nhưng mà bây giờ lại không giống! Trước mắt có một cái bao cát đủ mạnh mẽ! Chỉ cần bắt hắn lại để luyện tay mà nói, liền có thể tìm được cái thời cơ sinh tử kia!
"Để ta tới!"
Dương Xuân là người đầu tiên bay vọt ra, trực tiếp hóa thành một người lửa, toàn thân cao thấp đều có hỏa diễm thiêu đốt, chỉ chốc lát sau ngọn lửa liền hóa thành một thanh đao, giống như là sao chổi chém về phía phương hướng Khương Hằng!
Nhìn thấy thế Khương Hằng liền nhướn lông mày lên, cười lạnh một tiếng: "Không biết tự lượng sức mình!"
Phượng Sí Lưu Kim Uyên được nâng lên, nhanh chóng đập xuống, giống như là thái sơn áp đỉnh vậy, trực tiếp đập nát thanh đao hóa thành từ ngọn lửa của Dương Xuân, bất quá Dương Xuân cũng rất kiên cường, mặc dù bị đánh bại, nhưng Tạo Hóa Viêm sau khi co lại liền dâng lên, lan tràn ra toàn thân, trong khoảnh khắc liền khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, tiếp đó Dương Xuân lại xông tới một lần nữa.
Đông Hoàng Đao vung lên, đao quang xé rách mặt biển, nhìn qua cực kì bá khí, nhưng ngược lại, Khương Hằng lại càng thêm cuồng ngạo, dùng một tay thi triển Phượng Sí Lưu Kim Uyên, ở trong lực lượng vô tận cũng mang theo kỹ xảo kinh người, nương tựa theo cảnh giới hơn người, quả thực là đã đè ép Dương Xuân.
Cũng không lâu lắm, Dương Xuân cũng có một chút không thể tiếp tục kiên trì.
"Thực sự không cần ta hỗ trợ hay sao?"
Liếc nhìn tiểu Yêu ở trong ngực, Dương Xuân do dự chốc lát, chợt lắc đầu nói: "Không cần, lần này trọng yếu nhất không phải là đánh thắng, mà là ma luyện võ đạo của bản thân."
Nếu như vận dụng lực lượng của tiểu Yêu, Dương Xuân trái lại là có tự tin đánh ngang tay với Khương Hằng, nhưng làm như vậy là sẽ không có hiệu quả trui luyện, cho nên Dương Xuân vẫn lựa chọn từ bỏ.
"Đổi người!"
"Ta cần điều chỉnh trạng thái một chút!"
"Để ta tới!"
Dương Xuân hít vào một hơi thật dài, Đông Hoàng Đao bổ về phía trước một đao, tạm thời bức lui Khương Hằng, sau đó cấp tốc kéo dài khoảng cách, ngay vào thời điểm Khương Hằng phóng ngựa tới dự định truy kích, lại có một vệt sáng bay tới, rơi ở trước mặt của hắn, hóa thành một vị kim cương Phật Đà, năm ngón tay như núi, trực tiếp ngăn cản hắn.
"Đối thủ tiếp theo của ngươi là ta."
"Ha ha ha ha!" Khương Hằng dừng lại một chút, chợt cười như điên nói: "Thì ra là thế, các ngươi thế mà coi bản hầu là đá mài đao? Thật sự là quá ngây thơ! Quá ngây thơ rồi! Một khối kỳ thạch như bản hầu sẽ có thể là đá mài dao cho các ngươi dùng hay sao? Cũng không sợ mài gãy đao hay sao! Thôi được rồi! Nếu các ngươi đã muốn như thế, vậy bản hầu sẽ thành toàn cho các ngươi, thật sự cho rằng bản hầu chỉ có một chút thủ đoạn như vậy thôi sao, tiếp theo bản hầu sẽ xuất ra một chút thủ đoạn để đánh bại toàn bộ các ngươi!"
Vừa dứt lời, Khương Hằng chính là hít vào một hơi thật sâu, từng đạo từng đạo phù văn có dáng vẻ khác nhau hiện ra ở quanh người, rơi vào phía trên bộ giáp vàng của hắn, nhất thời tăng cao khí tức của hắn lên mấy phần, rõ ràng là pháp quyết chân truyền của Thượng Cổ Phù Tông! Bây giờ Khương Hằng dùng phù văn ngưng tụ thành áo giáp, lực phòng ngự thậm chí còn vượt qua kim thân của Trần Tiêm Tiêm!
Long mã hí dài, Phượng Sí Lưu Kim Uyên đánh vỡ mặt biển, sóng biển dâng cuồn cuộn, Khương Hằng phảng phất như một đầu hung thú tiền sử xông tới, cái khí thế kinh khủng kia cũng tạo ra cho Trần Tiêm Tiêm áp lực cực lớn.
Nhưng mà, thứ mà nàng muốn lại đúng là loại áp lực này!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận