Phản Diện Siêu Cấp

Chương 167: Sát Nhân Cuồng Ma

 
 
 
Vạn nhất vào năm nào tháng nào ngày nào đột nhiên bộc phát linh cảm, sau đó đột phá đến Võ Đạo Tông Sư, tiếp đó nhớ tới thời điểm bản thân còn chưa phát đạt, người nào đã từng khạc một bãi nước bọt ở trước mặt ta, khiến cho tâm tình của bản thân vào ngày đó không tốt, quyết định xuất thủ trả thù một lần, đó há không phải là khóc không ra nước mắt.
Cho nên đối với Hợp Đạo Tôn Giả, các đại thế lực trong giang hồ đều sẽ cấp cho sự tôn trọng.
Mà sự tôn trọng này, cũng là thành lập trên số lượng, dù sao thì dạng võ giả Tiên Thiên đỉnh phong - Phản Hư Hợp Đạo cũng có số lượng không nhiều, không thể nào là giống như rau cải trắng bán ở trong chợ, căn cứ vào cái nguyên nhân này, Trấn Cương Sứ của chín đại thành trì ở Nam Cương Đạo cơ hồ toàn bộ đều là Hợp Đạo Tôn Giả, cũng là một điểm tương đối đặc thù. Mà phần lý do đặc thù này, dĩ nhiên chính là do có sự ủng hộ mạnh mẽ của Trung Nguyên.
Trên thực tế, các đời Trấn Cương Sứ Nam Cương Đạo, cũng không phải tất cả đều là người của triều đình, ví dụ như mười đại thánh địa võ đạo cũng sẽ thường xuyên phái người tiến về Nam Cương Đạo phụ trách chức vị Trấn Cương Sứ, giống như là Trần Khuynh Địch vậy, đây cũng là một loại cân bằng, dù sao thì Trung Nguyên cũng là của mọi người, hoàng triều Đại Càn cũng không phải là kẻ ngốc, cũng không muốn gánh một mình. Đương nhiên, Đại Đô Hộ Nam Cương có quyền lực cao nhất, hoàng triều Đại Càn vẫn sẽ luôn một mực nắm ở trong tay.
Cũng chính vì như thế, Nam Cương Đạo cũng không chỉ là Nam Cương Đạo của hoàng triều Đại Càn, mà các tông môn thế lực có danh tiếng ở Trung Nguyên cơ hồ đều có người ở đó, cho nên một khi Nam Cương Đạo có một chút xíu gió thổi cỏ lay, trên cơ bản toàn bộ Trung Nguyên cũng đều sẽ biết được tình huống, điểm này ở Bắc Nhung, Tây Vực cùng với Đông Hải, cũng giống như vậy.
Mà lần chiến tranh Nam Cương Đạo này, tự nhiên là cũng không ngoại lệ.
Từ lúc bắt đầu chiến tranh, đến khi chiến tranh kết thúc, thậm chí là chiến quả sau cùng, mọi chi tiết không chỉ có nằm ở trong tay của triều đình, mà cũng nằm ở trong tay của rất nhiều thế lực ở Trung Nguyên, tin tức có quan hệ đến các nhân vật có biểu hiện kiệt xuất trong chiến tranh Nam Cương Đạo, tự nhiên là cũng sẽ không lọt mất, mà kiệt xuất nhất ở trong đó...
Chính là vị Đạo Tử chân truyền Thuần Dương Cung này, hắn thậm chí còn có một cái danh hào vang dội ở trên giang hồ.
"Sát Nhân Cuồng Ma Trần Khuynh Địch!"
Vương Lan kinh hãi gọi ra danh hào của Đạo Tử chân truyền Thuần Dương Cung mà mọi người trên giang hồ đều biết.
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Con m* nó, đã xảy ra chuyện gì a? Sát Nhân Cuồng Ma? ??
"Đại khai sát giới ở Nam Cương Đạo, một người giữ ải vạn người không thể qua, ăn thịt Man tộc, uống máu Man tộc, cuồng ma giết trăm vạn người, Trần Khuynh Địch! Tại sao ngươi lại đi tới nơi này!"
"Hắn nói cái gì vậy? !" Trần Khuynh Địch dùng vẻ mặt phát mộng mà nhìn Vương Lan, hắn biết là bản thân có uy danh, dù sao thì hắn cũng dựa lưng vào một tòa núi lớn như Thuần Dương Cung, nhưng hắn như thế nào cũng không nghĩ đến chính là, uy danh của hắn thế mà không biết từ lúc nào, đã biến thành bốn chữ lớn đẫm máu "Sát Nhân Cuồng Ma" này.
Ông trời có lương tâm hay không! Từ lúc ta xuyên qua cho tới bây giờ còn chưa giết được mấy người a!
Lần chiến tranh Nam Cương Đạo kia cũng là không có cách nào, thân ở chiến trường làm sao có thể không giết người, nhưng cho dù là lần kia, Trần Khuynh Địch cũng nhớ kỹ là bản thân căn bản không có giết bao nhiêu người, càng nhiều hơn chính là đánh lui Man Tộc Hợp Đạo Tôn Giả, còn có ngăn cản binh sĩ Man tộc công thành, căn bản không thể được gọi là cái gì "Sát Nhân Cuồng Ma".
Đáng chết! Đến tột cùng là cái tên đáng chém ngàn đao nào đã bôi đen lão tử trên giang hồ! Nếu như bị bản Chân Truyền bắt được, nhất định phải làm cho hắn biết rõ nước biển tại sao lại mặn!
"Khụ khụ." Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, đè xuống sự kinh ngạc cùng với lửa giận ở trong lòng, tỉnh táo nói ra: "Xem ra là các ngươi cũng nhận biết ta sao, rất tốt, vậy thì ta cũng không cần phải nhiều lời nữa."
"Các ngươi hiện tại hãy nhường đường đi, chúng ta muốn trở về..."
"Không nghĩ tới Đại Tần Hoàng Lăng trong truyền thuyết, thế mà cũng có thể hấp dẫn Đạo Tử Thuần Dương đi đến đây!"
Trần Khuynh Địch: "...‘’
Quỷ ảnh không để ý tới thần sắc quái dị của Trần Khuynh Địch, trợn hai mắt lên, vạn phần cảnh giác nói ra: "Đạo Tử Thuần Dương quả nhiên là danh bất hư truyền, chỉ là ta thực sự không rõ ràng, chúng ta đến tột cùng là đã bị lộ tin tức ở chỗ nào, phải biết rằng là ngay cả Lục Phiến Môn cũng đều không thể phát hiện ra hành tung của chúng ta.’’
Trần Khuynh Địch: "..."
Quỷ Ảnh thấy Trần Khuynh Địch không nói gì, thần sắc càng trở nên nghiêm túc, hắn biết rõ sự đáng sợ của đối phương, theo hắn thấy chỉ sợ hắn và Vương Lan đã chính là ba ba ở trong hũ rồi a, bất quá đối phương khẳng định không nghĩ tới là, ở phe hắn cũng có ngoại viện cường hãn! thái tử Hoành Xương đang nhanh chóng chạy đến đây!
"Hiện tại chuyện mình cần phải làm, chính là kéo dài thời gian, dùng tình báo để kéo dài thời gian! !"
Ý niệm tới đây, Quỷ Ảnh liền miễn cưỡng nặn ra mấy phần mỉm cười, nói: "Bất quá Đại Chu chúng ta tìm kiếm Đại Tần Hoàng Lăng lâu như vậy, tin tức ở trong tay vẫn sẽ nhiều hơn của Đạo Tử Thuần Dương, theo ta đoán thì Đạo Tử không hốt gọn chúng ta một mẻ, cũng chính là vì bí mật quan sát hành động của chúng ta a."
"Bất quá Đạo Tử có thể là chưa biết, cái Đại Tần Hoàng Lăng này, người để mắt tới cũng không chỉ có chúng ta cùng với Đạo Tử!"
Quỷ Ảnh tự động tuôn ra một cái tin tức động trời, hắn nói ra cái tin tức này là muốn khiến cho Trần Khuynh Địch sinh ra thêm mấy phần lo nghĩ a, sau đó liền có thể kéo dài thời gian, chờ đợi thái tử Hoành Xương đến đây, hắn cũng có thể thoát ly khỏi hiểm cảnh.
Bất quá khiến cho Quỷ Ảnh hoảng sợ là, sắc mặt của Trần Khuynh Địch thế mà vẫn như cũ không có một chút chấn động nào, đáng chết, không hổ là Đạo Tử Thuần Dương, công phu dưỡng khí cư nhiên lại thâm hậu như thế.
"Còn có a, cái gọi là Đại Tần Hoàng Lăng này, chính là ở bên trong Viêm Hán Quốc!"
Trần Khuynh Địch: "..."
"Thế mà còn không có một chút thay đổi nào hay sao! Đáng chết, chẳng lẽ là hắn đều đã biết những tin tức này? Cứ như vậy mình liền không có giá trị lợi dụng, nếu như không thể chấn trụ đối phương, chỉ sợ là vị Đạo Tử Thuần Dương này sẽ thật sự xuất thủ giết sạch mình và toàn bộ Thiên Lan Kiếm Tông!"
Vô luận là Quỷ Ảnh hay là Vương Lan, đều tin tưởng đối với chuyện này không có một chút nghi ngờ nào. Dù sao đây cũng chính là Sát Nhân Cuồng Ma trong truyền thuyết a!
Quỷ Ảnh cắn răng một cái, gằn từng chữ nói ra: "Nghe nói ở trong Đại Tần Hoàng Lăng, còn có long mạch do Đại Tần lưu lại!"
Thế nào! Cái tin tức này đã đủ rung động chưa! Nếu đổi thành người khác mà nói, nhất định sẽ lưu cho mình một cái mạng, sau đó sẽ bắt mình nói rõ tin tức...
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận