Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1043: Suy nghĩ khác thường

 
 
 
"Thấy sao?"
"Minh Hà có thể thắng, đối phương dù sao cũng vừa mới khôi phục, bất quá có thể nhìn ra được, đối thủ của Minh Hà có nội tình rất thâm hậu, tinh vân của hắn kỳ thật còn có một bộ phận tinh cầu chưa có khôi phục, thực lực không ở trạng thái đỉnh phong, cặp đôi song sát Thuần Dương Cung ngày xưa sao, ta ngược lại là cũng đã từng nghe nói."
"Vậy chúng ta có cần xuất thủ không?"
"Có thể."
Ở bên trong tinh không, suy nghĩ của ba vị chí cường giả Ngô Không, Thiên Khả Hãn Bắc Nhung, cung chủ Tiên Cung giao thoa, bọn họ có lòng muốn giúp giáo chủ Minh Giáo một chút sức lực.
Chỉ là…
"Các ngươi muốn đi đâu?"
"Trẫm ở chỗ này, ai cũng không cho phép đi."
Ở bên trong Vận Mệnh Tinh Không, không có long khí hiển hiện, nhưng toàn bộ ba người đều cảm nhận được một ánh mắt bắn ra mà đến từ sâu trong tinh không, lấy thực lực của ba người tự nhiên có thể nhìn thấy, ở phương hướng đó, chính là vị trí Mệnh Vận Tinh Vân hóa thân của Tổ Long Trung Nguyên, cũng là bản thể của Thánh Thượng Đại Càn.
Mệnh Vận Tinh Vân của Thánh Thượng Đại Càn rất kỳ lạ, bản thân của nó chính là Tổ Long Trung Nguyên, nhưng Tổ Long Trung Nguyên lại không phải là bản thể của Thánh Thượng Đại Càn, nếu như nhất định phải hình dung mà nói, Tổ Long Trung Nguyên giống như là rô bốt, Thánh Thượng Đại Càn thì là người điều khiển, chỉ là một bộ giáp ở bên ngoài mà thôi, nhờ vào đó, quy mô tinh vân của Thánh Thượng Đại Càn còn lớn hơn tổng cộng các chí cường giả.
Cho nên trước đó Thánh Thượng Đại Càn vẫn luôn là thiên hạ đệ nhất.
Nhưng mà bây giờ, Tổ Long Trung Nguyên bị thương nhiều lần cuối cùng cũng đã nhận phải hạn chế, bây giờ tinh vân của đám người Ngô Không đều ở vào khu vực biên giới Vận Mệnh Tinh Không, kể từ đó, nếu như Mệnh Vận Tinh Vân của Thánh Thượng Đại Càn tới mà nói, quy mô không thể nghi ngờ sẽ co lại trên phạm vi lớn. Nhưng bất kể nói như thế nào, cũng chỉ là co lại mà thôi, cũng không có nghĩa là không qua được!
Sự ảnh hưởng của Thánh Thượng Đại Càn đã được xây dựng từ lâu, nếu như nói trước đó ba người Ngô Không còn có lòng tin đánh một trận, hiện tại giáo chủ Minh Giáo đã bị quấn lấy, Thiên Tôn Thái Bình lại chạy trốn, lòng tin thật vất vả mới tích lũy được lập tức tiêu tán hơn phân nửa, quan trọng nhất là, hiện tại cũng không phải thời cơ tốt nhất.
Nếu đánh thật, đừng nói là có hi vọng đánh thắng hay không, coi như thực sự may mắn đánh thắng, chí cường giả ở đây chỉ sợ cũng phải chết một, hai người, mà các chí cường giả tại đây, tự nhiên sẽ không có ai muốn làm kẻ xui xẻo kia.
Kết quả là, ba người Ngô Không đã nhận thua rất suôn sẻ.
Có một câu nói rất hay, nhẫn nhịn nhất thời biển êm sóng lặng.
Lùi một bước trời cao biển rộng.
Chờ Tổ Long Trung Nguyên của ngươi triệt để không còn, chúng ta lại tính toán sổ sách!
Ý niệm tới đây, khí tức của đám người treo trên bầu trời bắt đầu cấp tốc ẩn nấp, nhao nhao cho thấy sẽ không lại nhúng tay vào trận chiến đấu giữa giáo chủ Minh Giáo và Vô Vọng Ma Tôn, bất quá ba người coi như cũng có một chút ăn ý, mặc dù ẩn nấp khí tức, nhưng vẫn khóa chặt Thánh Thượng Đại Càn như cũ, ý tứ rất đơn giản: chúng ta không xuất thủ, ngươi cũng đừng xuất thủ, cứ để cho hai người bọn hắn đánh nhau.
Ba người Ngô Không vẫn rất có tự tin đối với giáo chủ Minh Giáo.
Vô Vọng Ma Tôn cuối cùng cũng không phải ở trong trạng thái đỉnh phong, cứ đánh như thế này hắn tất nhiên sẽ thua không thể nghi ngờ, cho dù hắn đã từng là tuyệt thế thiên kiêu của Thuần Dương Cung cũng không ngoại lệ, liên quan tới điểm này, ở trong lòng của mỗi một vị chí cường giả đều có sự kiêu ngạo của chính mình, nếu chiếm cứ ưu thế ở bên trên tu vi, vậy thì quả quyết sẽ không có đạo lý bại.
Ở trong tinh không vô ngần, chiến đấu ở giữa giáo chủ Minh Giáo và Vô Vọng Ma Tôn vẫn còn tiếp tục.
Chỉ là khác biệt cùng với lúc ban đầu, Cáo Tử Minh Hà vẫn trùng trùng điệp điệp không thấy đầu đuôi như cũ, nhưng lúc này Vô Vọng Thiên lại có một chút co lại, mặc dù vẫn còn giằng co cùng với giáo chủ Minh Giáo, nhưng đã ẩn ẩn hiển lộ ra mấy phần xu hướng suy tàn, hiển nhiên là nắm đấm của Vô Vọng Ma Tôn đánh không lại đối phương...
Mà cùng lúc đó Vô Vọng Ma Tôn cũng tỉnh táo lại, hoặc có lẽ là…
Hắn đã bị đánh tỉnh.
M* nó! Thế giới tuyệt vời như vậy, ta lại táo bạo như vậy, như vậy là không tốt, không tốt...
Nói tóm lại, vào thời điểm tỉnh hồn lại Vô Vọng Ma Tôn lập tức khôi phục bản chất Thái Thượng trưởng lão Thuần Dương Cung của hắn, có một chút thả lỏng, nhưng chuyện cho tới bây giờ, song phương đều đã đánh ra chân hỏa, cũng đã mất đi đường lui.
Vậy thì phải làm thế nào?
Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, giáo chủ Minh Giáo dĩ nhiên sẽ bị trọng thương, nhưng phía bên mình vừa mới khôi phục nói không chừng sẽ bị đánh rớt cảnh giới, sau đó tiếp tục trầm luân.
Mà đây là chuyện mà Vô Vọng Ma Tôn tuyệt đối không thể tiếp thụ nổi.
Thật vất vả mới trở lại đỉnh phong, còn chưa phách lối được hai ngày, liền bị đánh ngã trở về? Suy nghĩ một chút liền cảm thấy quá đáng sợ!
Cho nên đương nhiên, ở trong lòng của Vô Vọng Ma Tôn đã đánh trống lui quân, bất quá mặc dù có ý định như vậy, nhưng suy nghĩ của Vô Vọng Ma Tôn lại không giống nhau lắm với người bình thường.
Đổi thành người bình thường, lúc này nếu đánh trống lui quân mà nói, nhất định sẽ nghĩ đến việc dần dần thu liễm lực đạo, sau đó từ đánh thực chậm rãi chuyển biến thành đánh giả, mà giáo chủ Minh Giáo nếu cân nhắc đến lợi ích, tám, chín phần mười cũng sẽ phối hợp với hắn, kể từ đó liền có thể hóa can qua làm ngọc bạch, há không phải tốt thay? Nhưng Vô Vọng Ma Tôn lại không giống.
Suy nghĩ cơ bản của hắn bây giờ là như thế này: Đánh không lại thì phải rút lui, nhưng cứ rút lui như vậy là rất mất mặt, cho nên mình không thể chủ động rút lui.
Không sai, chỉ cần làm cho đối phương rút lui trước là được! Chuyện này giống như là tỏ tình vậy, ngươi rất ưa thích một cô gái, lại thẹn thùng không dám tỏ tình, thế là nghĩ hết biện pháp để khiến cho đối phương tỏ tình với mình.
Loại suy nghĩ quái đản này cũng không phải là ai cũng có, nhưng vấn đề là, hết lần này tới lần khác Vô Vọng Ma Tôn không chỉ có dám nghĩ, năng lực hành động của hắn còn vô cùng cao, nghĩ là làm, hắn cũng không có suy nghĩ chi tiết, trực tiếp bắt đầu thôi động Vô Vọng Thiên, ở dưới sự thôi động của hắn, mỗi một tinh cầu ở bên trong Vô Vọng Thiên đều nở rộ quang mang, xu thế nguyên bản thay đổi trong nháy mắt.
"Tới tới tới!"
"Con lợn Minh Giáo! Ngày hôm nay ta ngược lại muốn xem thử ngươi có làm thịt ta được hay không?"
"Giết!"
Ầm ầm! Vô Vọng Ma Tôn vừa dứt lời, ở bên trong Vô Vọng Thiên của hắn, một tinh cầu bỗng nhiên bộc phát trong nháy mắt, trong chớp mắt liền mở rộng đến cấp độ có thể so với hơn mười tinh cầu, sau đó hung hăng va vào bên trong Cáo Tử Minh Hà, làm vỡ nát không ít tinh cầu ở bên trong Cáo Tử Minh Hà.
Tinh cầu đột nhiên bùng nổ giống như vậy còn có hơn 100 viên.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận