Phản Diện Siêu Cấp

Chương 937: Long đại ca

 
 
 
"Lâm huynh ngươi nhìn đi, nếu ta đưa công pháp quý báu nhất của Thuần Dương Cung chúng ta cho ngươi, vậy thì ngươi có phải hay không sẽ cảm thấy khó xử? Yên tâm ta tuyệt đối sẽ không bởi vì ngươi cảm thấy khó xử mà khiến cho ngươi khó xử, thanh danh Long Thiên Tứ ta thích làm việc thiện giúp đỡ kịp thời chính là không ai không biết, không ai không hay!"
"Lâm huynh? Lâm huynh ngươi nói chuyện đi Lâm huynh! Ngươi đang làm gì vậy Lâm huynh?"
Lão quản gia đã sắp không chịu nổi.
Nói thật, hắn vốn cho rằng tử kỳ đã sắp tới, dù sao cũng đã sống mấy trăm năm, nên hưởng phúc cũng đã hưởng qua, chuyện nên làm cũng đã làm xong xuôi, nếu như có thể dùng cái chết của mình tranh thủ một chút hi vọng sống cho Lâm gia, đó cũng coi như là chết có ý nghĩa, về sau trong lịch sử Lâm gia nói thế nào cũng nên lưu lại cho mình một bút.
Nhưng mà, lão quản gia như thế nào cũng không nghĩ đến.
Vị khâm sai đại thần kia thế mà không chỉ là người của triều đình, còn là người thay mặt chưởng giáo Thuần Dương Cung - một trong mười đại thánh địa thiên hạ!
Lão quản gia cùng với những người khác cũng không giống nhau.
Hắn lúc còn trẻ đã từng có đại cơ duyên, từng chiếm được truyền thừa của một vị võ giả đến từ Trung Nguyên, nhờ vào đó mở rộng tầm mắt, đối với Trung Nguyên bây giờ cũng coi là có một chút hiểu biết, hơn nữa thiên phú của bản thân hắn xác thực rất tốt, dựa vào truyền thừa, hắn đã thực sự đạt đến Hỏa Luyện Kim Đan.
Không thể không nói đây là một kỳ tích.
Nhưng tu vi càng cao, lão quản gia đối với các đại thế lực ở bên ngoài Trung Nguyên lại càng kính sợ.
Thuần Dương Cung - một trong mười đại thánh địa võ đạo.
Lão quản gia tự nhiên là không xa lạ gì, chỉ là hắn không ngờ được Trần Khuynh Địch có bề ngoài trẻ tuổi như vậy lại có thể là người thay mặt chưởng giáo của một cái thánh địa võ đạo như vậy, bất quá hồi tưởng lại một chút, cái thực lực phá toái hư không kia, khoảng cách so với Kích Toái Mệnh Tinh chỉ sợ cũng không còn kém bao xa, có danh tiếng như vậy cũng không tính là không hợp thói thường.
Không hợp thói thường chân chính...
Là lão gia hỏa trước mắt này.
Gọi là gì? À đúng rồi!
Long Thiên Tứ.
Lão quản gia đè nén lửa giận ở trong lòng, miễn cưỡng khẽ cười nói: "Long Thái Thượng trưởng lão..."
"Ha ha!" Long Thiên Tứ cười ha hả, chợt vỗ vỗ vào bả vai của lão quản gia: "Không cần phải khách khí! Từ nay về sau chúng ta đều là người một nhà, ngươi chính là bạn bè chí cốt của lão phu! Gọi Thái Thượng trưởng lão là không hợp lý lắm? Một chút cảm giác đều không có, nếu như không ngại, ngươi cứ gọi ta là Long đại ca a!"
Long đại ca? Làm ơn! Ngươi cũng không nhìn cái bộ dáng tóc tai muối tiêu của ngươi, hai chữ đại ca này ngươi cũng có thể nói ra miệng? Long lão thất phu còn tạm được!
Nghĩ tới đây, lão quản gia lại khó chịu một trận, phải biết rằng hắn vốn dĩ đã chờ đợi Trần Khuynh Địch tới cửa lấy tính mệnh của hắn, kết quả là ở trong mấy ngày kế tiếp, mệnh cũng không bị lấy đi, ngược lại là vị Long đại gia này đi đến, sau đó chính là đơn phương tuyên bố mình trở thành khách khanh trưởng lão của Thuần Dương Cung.
Sau khi Lâm Cầm nghe được tin tức này liền lộ ra biểu lộ: "Không ngờ được tên mắt to mày rậm nhà ngươi cũng phản bội cách mạng a!"
Mà hết lần này tới lần khác vì bảo trụ Lâm gia, lão quản gia cũng hết đường chối cãi, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, khiến cho chính lão quản gia cũng cảm thấy bản thân mình một lòng muốn chết vào mấy ngày trước là ngu ngơ cỡ nào.
"Long Thái Thượng trưởng lão..."
"Hả! ?"
"Long, Long đại ca..."
"Ha ha!" Sắc mặt âm u của Long Thiên Tứ chuyển biến, híp mắt tràn đầy vẻ tươi cười nhìn lão quản gia nói: "Đúng rồi, Lâm huynh ngươi chừng nào thì dự định trở về Thuần Dương Cung cùng với ta? Yên tâm, ở Thuần Dương Cung còn có một vị khách khanh trưởng lão không sai biệt lắm cùng với ngươi, hai người các ngươi nhất định sẽ có chung chủ đề trò chuyện, sẽ không cảm thấy tịch mịch."
"Ây." Lão quản gia có một chút co khóe miệng lại: "Lão phu trở thành khách khanh trưởng lão của Thuần Dương Cung ngược lại là có thể, nhưng Lâm gia ta..."
"Yên tâm!" Long Thiên Tứ vung tay lên, hào khí can vân nói: "Chúng ta cũng sẽ không chiếm đoạt gia tộc của ngươi!"
Lão quản gia: "..."
Lời này nghe vào giống như có một chút bất thường.
"Vậy thì các gia tộc khác?"
"À, ngươi đang nói đến mấy con dê béo kia." Long Thiên Tứ gật đầu một cái, nói: "Gia chủ của những gia tộc khác sẽ bị chém đầu răn chúng bên đường, áp giải toàn bộ những kẻ tham dự tạo phản, tham dự bạo động cũng bỏ tù toàn bộ, về phần những người khác, tịch thu gia sản tiền tài, huỷ bỏ võ công, lưu đày đến những nơi khác, từ nay về sẽ không còn những gia tộc kia."
"Tài nguyên tu luyện của bọn hắn cũng thuộc về chúng ta."
"Mặc dù bị phong tỏa nhiều năm như vậy, nhưng bọn hắn vẫn có một chút đồ tốt, hôm qua lão phu tự mình đi xét nhà, lại còn thực sự tìm ra mấy kiện Đạo Binh hạ phẩm."
Lão quản gia yên lặng nuốt một ngụm nước bọt.
Ông trời ơi.
Hắn vốn còn muốn cầu tha thứ cho các gia tộc khác...
"À còn có, ta không biết quan hệ ở giữa các gia tộc các ngươi là như thế nào, nhưng hẳn là sẽ có mâu thuẫn chứ?"
"Ta ở bảo khố của Hạ gia còn có Mạc gia lục ra được bảo vật của Dương gia cùng với Lâm gia, ở bảo khố của Vân gia cùng với Ngụy gia nơi đó lục ra được bảo vật của Mạc gia cùng với Lâm gia, ở bảo khố của Dương gia cùng với Lý gia nơi đó lục ra được bảo vật của Hạ gia cùng với Lâm gia, ở bên trong tám cái gia tộc cơ hồ mỗi nhà đều có đồ vật của Lâm gia các ngươi..."
"Không biết có phải là ảo giác của ta hay không?"
"Lâm gia các ngươi sẽ thường xuyên bị người ta đoạt đồ vật sao?"
"Long đại ca!"
Lão quản gia nghĩa chính ngôn từ, nghĩa bạc vân thiên, lộ ra một thân chính khí nói: "Xin hãy nghiêm trị những loạn thần tặc tử này!"
"Giết hết tất cả!"
Nhìn lão quản gia nổi giận đùng đùng, Long Thiên Tứ hài lòng gật gật đầu nói: "Xem ra Lâm lão đệ ngươi có tư tưởng giác ngộ chính trị rất cao a, không tệ không tệ."
"Hãy bảo trì cái trạng thái này."
"Việc chém đầu gia chủ các gia tộc khác liền giao cho ngươi."
"Yên tâm đi!" Lão quản gia gật đầu nặng nề một cái, trên mặt còn mang theo nộ khí rõ ràng, mà thẳng đến sau khi Long Thiên Tứ rời đi, vị lão quản gia có kinh nghiệm phong phú này lập tức buông lỏng.
Lão quản gia còn có thể không hiểu sao.
Nếu muốn đầu nhập vào triều đình, như vậy liền tuyệt đối không thể từ chối sự tình trảm thảo các gia tộc khác, lời nói của Long Thiên Tứ đơn giản chỉ là lấy cớ cho lão quản gia mà thôi, tất cả mọi người đều ngầm hiểu với nhau, không bằng nói, nếu như lão quản gia mới vừa rồi không có tỏ rõ thái độ, nói không chừng lão thất phu kia sẽ trực tiếp trở mặt...
"Đây cũng không phải là do ta bất nhân bất nghĩa a."
Lão quản gia lắc đầu.
Nghĩ lại, kỳ thật quan hệ giữa chín đại gia tộc Cửu Long Thành vốn cũng không tốt, chỉ là gần đây tất cả người trẻ tuổi muốn liên hợp với nhau, mới có dấu hiệu hòa hoãn, ở niên đại của lão quản gia, chín đại gia tộc thế nhưng là động một chút lại đánh chết đánh sống, vào thời khắc hạ thủ tuyệt đối sẽ không có một chút xíu do dự.
Nói một cách khác, ta đây không phải chính là báo thù rửa hận cho tiên tổ hay sao? Chín đại gia tộc, về sau nói thế nào cũng nên đến phiên Lâm gia ta một nhà độc quyền a?
Đúng vậy.
Ý niệm tới đây, Lão quản gia lập tức vui tươi hớn hở nhìn gia chủ nhà mình.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận