Phản Diện Siêu Cấp

Chương 709: Nhưng ta cần!

 
 
 
Lời nói của Doanh Phượng Tiên rốt cục cũng khiến cho Tần Kiền Hoàng trầm mặc.
Sau một hồi lâu...
"Không có hứng thú?" Tần Kiền Hoàng cười cười có một chút trào phúng: "So với huyết mạch Phượng Hoàng ngươi càng muốn nghe điều kia hơn? Được thôi!"
"Lúc đó vì xúc động nên ta mới làm như vậy, dự tính ban đầu cũng đúng là vì bảo hộ ngươi, còn nguyên nhân không nói cho ngươi cũng rất đơn giản, bởi vì coi như có nói cho ngươi cũng vô dụng, vào thời điểm đó ngươi chỉ có thể tìm ta để khóc nhè, nói cho ngươi thì có ích gì? Căn bản là không có một chút ý nghĩa nào...đã hài lòng chưa?"
"Không hài lòng!" Đối mặt với Tần Kiền Hoàng hùng hổ dọa người, Doanh Phượng Tiên cắn chặt môi nói: "Nếu ban đầu là vì tốt cho ta, vậy giữa chúng ta tại sao lại phải có một trận quyết đấu sinh tử? Là có người đang bức bách tỷ tỷ hay sao? Nếu như tỷ tỷ vẫn còn đang cảm thấy áy náy vì chuyện lúc trước, ta có thể nói cho tỷ tỷ, ta…"
"Haizzz!" Khác biệt cùng với Doanh Phượng Tiên cảm xúc hơi có vẻ hơi dâng trào, Tần Kiền Hoàng đột nhiên thở dài, nói: "Thật là phiền phức!"
Tần Kiền Hoàng nhếch môi, sau đó mới mở miệng nói: "Cũng không có phức tạp như người nghĩ, ta chính là căn cứ vào ý nguyện bản thân để quyết một trận sinh tử với ngươi, về phần người kia, ban đầu có lẽ là bức bách, bất quá đến về sau liền biến thành vui vẻ hợp tác, ngoài ra ta cũng không cảm thấy áy náy vì chuyện lúc trước."
"Này, ngươi muốn ăn đòn có phải không?" Không đợi Doanh Phượng Tiên mở miệng, Dương Xuân chính là người thứ nhất không nhẫn nhịn được mà nhảy ra ngoài, quơ quơ cánh tay nhỏ của bản thân hướng về phía Tần Kiền Hoàng, nói: "Ta chưa bao giờ nhìn thấy qua loại người nào vô liêm sỉ như ngươi! Làm ra loại sự tình này lại còn không cảm thấy áy náy, nhìn nắm đấm lớn của ta đi, ngươi có gan thì nói lại một lần nữa xem?"
Tần Kiền Hoàng: "..."
Doanh Phượng Tiên: "..."
Bầu không khí lúng túng chi phối không gian nhỏ của năm người, chỉ chốc lát sau Tần Kiền Hoàng mới mở miệng.
"Tạm không nói đến Hoàng Huyết, bản thân của Phượng Huyết cũng không phải là đồ vật dễ dàng thừa nhận như vậy, cách mỗi một tháng sẽ xuất hiện một lần bài xích quy mô lớn, hỏa diễm tiềm ẩn ở trong huyết dịch sẽ thiêu đốt thân thể của người sử dụng, trong lúc cải tạo cũng sẽ mang đến thống khổ to lớn, kéo dài trong ròng rã một ngày."
"Trước đó ta đã nói rồi phải không?"
"Phượng Hoàng Chi Huyết được chia thành Phượng Huyết cùng với Hoàng Huyết, hơn nữa từ lúc ban đầu cũng không phải là một mình ngươi, ta có được Phượng Huyết, ngươi có được Hoàng Huyết, kết quả của tất cả mọi thứ này, đều là do tên gia hoả kia đã sớm mưu đồ, ngươi và ta đều là con rối ở trong tay của hắn, qua nhiều năm như thế, nói thật là ta đã chịu đủ rồi."
"Ấy?!"
"Ngươi và ta đều là vật thí nghiệm của người kia, Phượng Hoàng Chi Huyết từ lúc ban đầu chính là cơ sở thí nghiệm, về sau ta chiếm lấy huyết mạch của ngươi, đơn giản chính là chiếm lấy Phượng Huyết, Hoàng Huyết vẫn còn ở trong cơ thể của ngươi như cũ, hơn nữa thẳng đến sau khi ngươi tiến vào Ao Thánh Hoả của Bái Hỏa Ma Giáo mới thức tỉnh một lần nữa..."
Nói đến đây Tần Kiền Hoàng đột nhiên dùng sức giẫm mạnh lên mặt đất, nói: "Đây cũng là sự tình mà vào sau khi ta đưa ngươi vào Ao Thánh Hỏa mới biết được."
"Khốn nạn!"
"Tên khốn kia, lại dám lường gạt ta như thế, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn! Mặc kệ là bỏ ra cái giá như thế nào, ta nhất định cũng phải vặn đầu của hắn xuống để làm bóng đá!"
"Đợi, đợi đã!" Doanh Phượng Tiên đột nhiên mở miệng hỏi: "Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì? ! Phượng Huyết... Hoàng Huyết…tỷ tỷ? !"
"Ta đã nói rồi!" Giọng điệu của Tần Kiền Hoàng bắt đầu trở nên nóng nảy một cách rõ ràng, lộ ra vẻ rất là không kiên nhẫn: "Từ lúc ban đầu vận mệnh của ngươi và ta đều bị người kia thao túng, ta chiếm lấy huyết mạch của ngươi, là bởi vì ta thấy được kế hoạch của người kia, nhưng cho đến nay ta vẫn còn hoài nghi là lúc đó hắn đã cố ý cho ta xem…‘’
"Kết quả cuối cùng, ta chỉ lấy được Phượng Huyết, còn ngươi vẫn kế thừa Hoàng Huyết như cũ, hơn nữa còn thức tỉnh ở trong Ao Thánh Hỏa, đạt đến cái cảnh giới này như bây giờ, lúc này người nắm giữ Hoàng Huyết cùng với Phượng Huyết đều đã đạt đến Võ Đạo Tông Sư, hoạt tính cùng với cường độ huyết mạch cũng bởi vậy mà đạt đến điểm bùng phát."
"Đó là lý do tại sao."
"Chúng ta mới cần một trận quyết chiến sinh tử."
"Phượng Hoàng Chi Huyết hoàn chỉnh không phải là một đứa bé có thể thừa nhận, chỉ có tách ra thì mới được."
"Phượng cùng với Hoàng, kẻ thắng làm vua, người thắng liền có thể trở thành Phượng Hoàng chân chính."
"Đã rõ chưa?"
"Vậy thì cũng không cần thiết phải quyết một trận sinh tử! Ta căn bản cũng không cần cái gì là Phượng Hoàng Chi Huyết…"
"Nhưng ta cần!" Tần Kiền Hoàng đột nhiên quát to một tiếng, cắt đứt lời nói của Doanh Phượng Tiên. Dừng lại một lát, Tần Kiền Hoàng nhìn Doanh Phượng Tiên, phớt lờ thần sắc run rẩy rõ ràng của đối phương, gằn từng chữ nói ra: "Ta cần Phượng Hoàng Chi Huyết."
Một câu nói đơn giản, đã triệt để chia cắt quan hệ tỷ muội ở giữa hai người.
Ở đại điện tiếp khách sâu bên trong Tần thị nhất tộc.
Bàn về quy cách mà nói, Tần Võ Dương xem như là đã chọn một toà đại điện có tiêu chuẩn khá cao, cả tòa đại điện được bố trí tương đối xa hoa, ở trong đại điện thậm chí còn có trận pháp chuyên môn tụ linh, cái gọi là tiệc rượu, món ăn mang lên kém nhất cũng là cấp bậc thiên tài địa bảo, coi như là cho vị Cung chủ Vạn Thọ Cung Trần Khuynh Địch này đủ mặt mũi.
Thấy vậy Trần Khuynh Địch liền đỏ ngầu cả mắt.
Quả Thiên Linh, súp Kim Miết Ngao, Bách Thúy Hoa, cơm Ngọc Tinh, thịt đùi Á Long...
Gặp quỷ!
Vì sao Thuần Dương Cung chúng ta lại không có những thứ này? !
"Khụ khụ." Không phát giác ra được dị dạng của Trần Khuynh Địch, Tần Võ Dương ho khan một cái, nâng chén hướng về phía Trần Khuynh Địch nói: "Trần cung chủ cùng với Thái Thượng trưởng lão của quý tông đánh bại Phật Môn cùng với Kiếm Tông vào hơn mười ngày trước, uy chấn Trung Nguyên, bây giờ càng là tự mình đi đến Tần thị nhất tộc chúng ta, thật sự là khách quý đến nhà, một chén này xin kính cung chủ!"
"Ấy?" Trần Khuynh Địch trừng mắt nhìn, lúc này mới phục hồi lại tinh thần, vội vàng nâng chén nói: "Ồ! Đa tạ, đa tạ..."
Tần Võ Dương: "..."
"Chỉ là không nghĩ tới, vào thời khắc quý tông bị vây nhốt, tiểu nữ Kiền Hoàng tự tác chủ trương tiến về quý tông, bị Phượng Tiên hiểu lầm là hiệp trợ Phật Môn cùng với Kiếm Tông mà ngăn lại, mặc dù Trần cung chủ chưa hẳn là đã để ý, nhưng tộc ta lại không thể không có một chút biểu thị nào, nếu như Trần cung chủ có gì cần, nếu tộc ta có thể thỏa mãn, tất nhiên sẽ không cự tuyệt."
"Ồ?" Hai mắt của Trần Khuynh Địch lập tức sáng lên.
"Tuy nhiên..." Tần Võ Dương xoay chuyển lời nói: "Tin rằng Trần cung chủ hẳn là cũng có hiểu biết, vô luận là Kiền Hoàng hay là Phượng Tiên, kỳ thật đều là con gái của tại hạ, lần ước chiến này của các nàng, hi vọng Trần cung chủ không nên nhúng tay quá nhiều, huống chi lúc này Phượng Tiên hẳn cũng không phải là đệ tử của Thuần Dương Cung đúng không?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận