Phản Diện Siêu Cấp

Chương 176: Chia đều

 
 
 
Đây là quyền lực to lớn cỡ nào, cơ hồ là quản hạt tất cả quyền lợi ở trong một khu vực. Mà thật không may chính là, Viêm Hán Quốc xem như là một cái tiểu quốc ở trong đại thế giới Trung Thổ, mà lãnh thổ của Viêm Hán Quốc lại không nằm trong Giang Nam của hoàng triều Đại Càn.
Như vậy vấn đề đã đến, vì sao Tần Kiền Hoàng thân làm Giang Nam Thanh Lại Ti, sẽ đi đến nơi này? Chỉ cần tinh tế suy tư một chút là liền có thể biết được lý do, khiến cho toàn thân của thái tử Hoành Xương rét run.
"Tần Kiền Hoàng..."
"Phản tặc, bản ti đếm ngược ba tiếng, ta đã thông tri cho Lục Phiến Môn, quân đội, cùng với các lộ cao thủ bày ra thiên la địa võng, phục kích ở mọi phía, nếu như ngươi không rời đi, chỉ sợ là sẽ không còn cơ hội!"
Lông tơ trên toàn thân của thái tử Hoành Xương dựng đứng, nhìn chằm chặp vào Tần Kiền Hoàng, muốn nhìn xem có phải đối phương đang lừa gạt bản thân hay không, mà Tần Kiền Hoàng thì đã tính trước, lộ ra biểu lộ ngươi đã chết chắc.
"Ngươi đang gạt ta."
"Hử? Không tin sao?" Tần Kiền Hoàng cười một tiếng, lấy ra một chiếc kèn lệnh cỡ nhỏ từ trong ngực, trực tiếp thổi lên.
Sắc mặt của Thái tử Hoành Xương kịch biến, toàn thân bộc phát cương khí, lập tức muốn chạy trốn, bất quá ở trong một cái chớp mắt, hắn phảng phất như nhớ ra điều gì đó, cứng rắn ngừng thân hình lại, nói: "Không đúng, ngươi đang gạt ta."
"Thời gian của ngươi không còn lại nhiều lắm."
Tần Kiền Hoàng lộ ra vẻ mặt tuỳ ý, hoàn toàn không để ý đến thái tử Hoành Xương, nói ra.
Bất quá vào lúc này thái tử Hoành Xương giống như là đã tính trước, nói ra: "Không cần phải giả giả bộ nữa, mặc dù không bằng Lục Phiến Môn, nhưng ngươi cho rằng Đại Chu chúng ta thật sự không có một chút lực lượng tình báo nào hay sao, Giang Nam Đại Càn căn bản cũng không có bất cứ ba động gì, bất kể là quân đội hay là Lục Phiến Môn đều không có động tác gì, ngươi đang lừa phỉnh ta."
Nói xong lời cuối cùng, trên gương mặt của thái tử Hoành Xương đã lộ ra vẻ chắc chắn cùng với vững tin, giễu cợt: "Xem ra một vị Giang Nam Thanh Lại Ti như ngươi, dường như cũng không thần cơ diệu toán giống như trong tưởng tượng của ta a."
"Thì ra là thế, khó trách là không lừa được ngươi." Thái Kiền Hoàng hết sức chăm chú gật gật đầu nói: "Lần sau ta sẽ chú ý về chỗ sơ hở này."
Thái tử Hoành Xương: "..."
Cái thái độ không quan trọng "Ồ, không lừa được thì quên đi" của Tần Kiền Hoàng, khiến cho hắn có một loại biệt khuất đánh một quyền vào trong hư không, nói tóm lại là chuyện này làm cho hắn cảm thấy rất khó chịu.
Mà thân làm Thái Tử Đại Chu, thái tử Hoành Xương bình thường nếu gặp phải người và sự việc khiến cho hắn khó chịu, đều sẽ dùng một phương pháp đơn giản nhất để giải quyết.
"Để cho ta xem thử, cái gọi là Chân Nhân Bảng thứ hai rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng!"
Hắc Long gào thét, giống như lúc đối phó với Trần Khuynh Địch, thái tử Hoành Xương cũng không thi triển võ học, trực tiếp dùng chín đầu Hàng Thế Long Vương ở trên người đánh về phía Tần Kiền Hoàng, đây là tuyệt học của Hoàng thất Đại Chu, ưu điểm lớn nhất của Hàng Thế Long Vương Chân Kinh, chính là lực lượng hùng hậu đến mức đáng sợ.
"Ngươi không được."
Tần Kiền Hoàng cũng không có động tác gì, Ngũ Sắc Thần Quang ở phía sau triển khai giống như khổng tước xòe đuôi, chín đầu Hàng Thế Long Vương giống như là dê vào miệng cọp vậy, trực tiếp vọt thẳng vào bên trong Thần Quang, sau đó cũng không có đi ra, thái tử Hoành Xương càng là lộ ra sắc mặt tái xanh, bởi vì hắn phát hiện ra liên hệ giữa bản thân và Hàng Thế Long Vương, thình lình đã bị cắt đứt!
"Có mấy phần bản sự."
Động ý niệm, cương khí chung quanh nhanh chóng ngưng tụ, một lần nữa hội tụ thành chín đầu Hàng Thế Long Vương lơ lửng ở quanh người của thái tử Hoành Xương.
Mà chín đầu Hàng Thế Long Vương bị Tần Kiền Hoàng nuốt chửng, lúc này tự nhiên là tán loạn thành thiên địa nguyên khí thuần túy nhất, bất quá trải qua lần giao phong này, thái tử Hoành Xương chung quy vẫn là người ăn thiệt thòi, cho dù hắn dựa vào nội tình thâm hậu lập tức ngưng tụ ra chín đầu Hàng Thế Long Vương một lần nữa, cũng vẫn tính là bên thua.
Dù sao thì Tần Kiền Hoàng nhìn qua cũng không có một chút tổn hao nào, mà hắn thì lại không thể không tiêu hao cương khí để tụ hợp cửu long.
Thái tử Hoành Xương đương nhiên sẽ không thừa nhận điểm này, cũng chính vì như thế, hắn mới dùng sắc mặt tái xanh mà nhìn Tần Kiền Hoàng, ở trong mắt loé lên rất nhiều suy nghĩ, cuối cùng mới mở miệng nói:
"Cũng được, vậy thì Đại Tần Hoàng Lăng, ba người chúng ta chia đều thì như thế nào?"
"Chia đều?" Trần Khuynh Địch đang một mực khoanh tay khoái hoạt xem trò vui liền sững sờ, vô thức nói ra.
"Không sai, ở hiện trường chỉ có ba người chúng ta là võ giả cảnh giới Phản Hư Hợp Đạo, ta tin là thế lực ở phía sau của các ngươi cũng chưa đến đây kịp a, nếu như vậy, không bằng ba người chúng ta hãy chia đều đồ vật ở bên trong Đại Tần Hoàng Lăng, có thể đạt được cơ duyên gì thì phải xem vào tu vi và bản sự của mỗi người, thế nào?"
"Ta ngược lại thật ra là không có vấn đề..." Trần Khuynh Địch xoa cằm một cái, hắn sợ cái gì a? Ở sau lưng của hắn chính là hai vị nhân vật chính, đến lúc đó đi vào Đại Tần Hoàng Lăng, chỉ sợ là vừa nhắm mắt vừa đi cũng đều có thể lấy được đại cơ duyên, xem vào tu vi và bản sự? Đừng có ngây thơ như thế! Chỉ có kẻ yếu mới có thể dựa vào thực lực để tranh thủ cơ duyên, cường giả chân chính đều là do cơ duyên tranh thủ bản thân!
Thấy Trần Khuynh Địch đáp ứng thoải mái như vậy, thái tử Hoành Xương cũng âm thầm gật đầu một cái, đồng thời cười lạnh ở trong lòng. Lấy được cơ duyên phải xem vào tu vi và bản sự chỉ là nói giỡn! Chỉ có kẻ yếu mới có thể dựa vào toàn bộ bản sự để tranh đoạt cơ duyên, dạng cường giả giống như hắn, tranh đoạt cơ duyên chính là dựa vào đầu óc! Dựa vào sự chuẩn bị trước đó! Cái gọi là cơ duyên chỉ có thể lưu lại cho người có chuẩn bị.
Chính là bởi vì cái ý nghĩ này! Hai người đã có kế hoạch ở trong lòng nhao nhao nhìn về phía vị Hợp Đạo Tôn Giả cuối cùng ở đây.
Thần sắc của Tần Kiền Hoàng không thay đổi, sảng khoái gật gật đầu.
Đồng thời, ở trong lòng của Tần Kiền Hoàng cũng cười lạnh một tiếng. Cơ duyên? Chớ dại! Chỉ có kẻ yếu mới phải đi tranh đoạt cơ duyên, nói đến cùng thì bản thân nàng căn bản cũng không phải đến đây để tranh đoạt cơ duyên!
"Bất quá Thiên Lan Kiếm Tông thân làm tông môn mà Đại Càn ta quản hạt, bản ti có nghĩa vụ bảo hộ chu toàn Thiên Lan Kiếm Tông, mặc kệ Đại Tần Hoàng Lăng có ở trong Thiên Kiếm Phong hay không, đều phải chờ đến khi toàn bộ Thiên Lan Kiếm Tông rút lui hết mới được."
Tần Kiền Hoàng xoay chuyển ánh mắt, lạnh lùng nói ra, bất quá vào lúc này thái tử Hoành Xương cũng vô cùng sảng khoái gật gật đầu.
"Không có vấn đề."
Thái tử Hoành Xương quen cường thế cũng không sai, nhưng hắn cũng không phải là người ngu, tình huống ở trước mắt chính là thế chân vạc.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận