Phản Diện Siêu Cấp

Chương 594: Bắc Hải

 
 
 
Mà Long Thiên Tứ thì bị đánh từ giữa không trung bay về trên đầu thành Trấn Hải Quan, hai chân trực tiếp giẫm sâu vào trong tường thành, mắt cá chân chui vào gạch đá chung quanh.
Chỉ chốc lát sau Long Thiên Tứ liền thở dài một tiếng.
Haizzz, quá mất thể diện a, chỉ là một tên thổ dân thế mà không thể dùng một quyền đánh chết đối phương, thật sự là mất thể diện a...
Mà ở phía đối diện.
Tề Khôn thì kém chút trừng rớt mắt ra ngoài.
Làm ơn! Đây là Bàn Long Côn của lão tử a! Là một kiện Đạo Binh hàng thật giá thật! Mặc dù không phải loại Đạo Binh chân chính kia, nhưng cũng xem như là bước vào ngưỡng cửa Đạo Binh, kết quả thế mà bị đối phương dùng tay không tấc sắt mạnh mẽ đánh bật trở về? !
Nhất là sau khi nhìn thấy vết lõm nhỏ ở trên Bàn Long Côn, Tề Khôn càng là đau lòng đến mức muốn thổ huyết.
Lão gia hỏa này thật là mạnh a!
Ở dưới một chiêu này Tề Khôn liền nắm được tình huống của đối phương, bản thân hắn rất có thể sẽ không phải là đối thủ của lão gia hỏa này!
Sau khi nhận định rõ điểm này, Tề Khôn lập tức buông bỏ sự kiêu ngạo thân làm võ giả Hỏa Luyện Kim Đan còn có chủ nhân một nước, đây cũng là một trong những ưu điểm của hắn.
"Hi vọng là tên Xích Ô kia không gạt ta."
Dừng lại một chút, Tề Khôn lấy ra lệnh bài truyền tin mà chủ nhân của Thang Cốc giao cho hắn trước đó, trực tiếp khởi động nó.
Chỉ chốc lát sau…
"Bản tọa chỉ có thể xuất thủ một lần."
Sóng xanh biếc lật trời, quét sạch trời cao, tạo ra cầu vồng bảy màu, từ chỗ sâu trong Đông Hải trực tiếp rơi vào trên chiến trường Trấn Hải Quan, mà ở phía bên kia cầu vồng, một đạo thân ảnh cơ hồ muốn bao dung chân trời chậm rãi hiện lên, Tề Khôn thấy vậy liền trợn mắt hốc mồm, cho dù là Long Thiên Tứ cũng đều hơi sững sờ.
Đây là...
"Côn? !"
Bắc Minh có cá, kỳ danh là Côn.
Đây là một câu mà ở Trung Nguyên ai cũng thích, nghe nói chính là một vị võ giả đã từng vân du đến Đông Hải năm đó, lập chí muốn tìm kiếm biên giới thế giới để lại, câu nói này cũng có một thời được các nhà khảo cổ học Trung Nguyên coi là chứng minh Yêu tộc vẫn tồn tại ở thế gian, cũng khiến cho không ít người đi tìm.
Ý tứ cũng rất đơn giản, ở cực bắc Đông Hải, có một con yêu ngư tên là Côn, bất quá rất đáng tiếc.
Trong trăm năm thời gian ròng rã, ngoại trừ vị võ giả kia, liền không còn ai ở Đông Hải phát hiện ra cái gọi là Côn, đừng nói là Yêu tộc, ngay cả một sợi lông yêu cũng đều chưa từng nhìn thấy, loại kết quả này đã làm cho người ta tiếc nuối, tự nhiên cũng khiến cho lời đồn Yêu tộc phục hưng ở Đông Hải tự sụp đổ.
Nhưng mà bây giờ.
Một đầu Côn chân chính thế mà thực sự xuất hiện ở nơi cực sâu trong Đông Hải, hơn nữa thân ảnh so với cái gọi là cá voi còn muốn khổng lồ hơn không biết bao nhiêu lần, cái thân ảnh kia cơ hồ là che phủ hơn phân nửa chân trời, chỉ là nhìn thôi cũng đã làm cho người ta cảm thấy áp bách vô tận, có thể thấy được chỗ kinh khủng của đầu Côn này.
Nhất là Long Thiên Tứ.
"Đậu xanh rau má, loại hình thể này cũng quá kinh khủng đi!"
Ở bên trong võ giả đồng cảnh giới, Yêu tộc thật ra là mạnh hơn so với Nhân tộc. Dù sao thì tư chất bẩm sinh của song phương cũng bất đồng, Nhân tộc dù nói như thế nào, nếu như không tu luyện thì chỉ là sinh mệnh phổ thông, nhưng Yêu tộc cho dù không tu luyện, như vậy thì thể phách cường kiện vẫn tồn tại như cũ, mà sau khi tu luyện, loại chênh lệch bẩm sinh này cũng ảnh hưởng đến thực lực của cường giả song phương.
Ở bên trong Nhân tộc, muốn trở thành người mạnh nhất trong đồng cảnh giới, không thể nghi ngờ là cần phải có công pháp, võ kỹ, ý cảnh, còn có đủ loại thủ đoạn đặc thù, nhưng mà ở bên trong Yêu tộc, đầu thai mới là chỉ tiêu trọng yếu nhất, cái ngươi cần làm chính là đầu thai vào trong bụng của Thần Thú, như vậy thì vừa xuất thế ngươi chính là người mạnh nhất trong cùng cảnh giới.
Ở bên trên cái cơ sở này, liền có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của Côn.
Yên lặng tại cực bắc Đông Hải, Côn ở bên trong tràng tìm kiếm lớn kia chỉ bị một người phát hiện ra, tuyệt đối không phải là bởi vì nó rất giỏi về tránh né, mà là bởi vì thân thể của nó quá lớn.
Bởi vì thân hình quá to lớn, trong một năm 365 ngày đã có đến 360 ngày đi ngủ, mà trong lúc nó ngủ, thân thể to lớn căn bản liền không giống như là sinh mệnh, mà hoàn toàn chính là một khối đại lục, dần dà, trên lưng của nó thậm chí còn diễn sinh ra sinh mệnh, bắt đầu có người định cư ở bên trên.
Mà chủ nhân của Thang Cốc, cũng là ở dưới cơ duyên xảo hợp mới thấy được Côn, hơn nữa còn hứa hẹn chỗ tốt lớn, lúc này mới chiếm được sự trợ giúp của nó. Mà hình thể to lớn chính là ưu thế của Côn.
Không nói đến những cái khác, ở bên trong thân thể bao dung hơn phân nửa chân trời có thể ẩn chứa một lượng khí huyết nhiều đến mức nào? Lại có thể có được cương khí khổng lồ cỡ nào? Mà muốn điều khiển dạng thân thể này, lại cần nguyên thần cường đại dường nào? Ba yếu tố này đã tạo thành một tồn tại mạnh mẽ và khủng khiếp.
Ít nhất là Long Thiên Tứ đã có một chút bị giật mình.
"Loại lực áp bách này."
Lấy thực lực của Long Thiên Tứ tự nhiên là có thể phát giác ra rõ ràng lực lượng, cũng may đây cũng không phải là chân thân của Côn giáng lâm, mà là mở ra thông đạo không gian truyền sức mạnh của bản thân tới, nhưng cho dù là ở trong hoàn cảnh lực lượng bị suy yếu, khí tức của Côn vẫn áp đảo ở phía trên quốc chủ Ngạo Lai Quốc - Tề Khôn.
Nói một cách khác, đây chính là cường giả cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan mạnh nhất mà Long Thiên Tứ từng thấy! Chỉ sợ coi như là Ninh Thiên Cơ cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan năm đó, nếu như giao chiến cùng với chân thân của Côn mà nói, chỉ sợ cũng chỉ là cục diện 5 - 5, liếc nhìn Trấn Hải Quan ở sau lưng, Long Thiên Tứ cắn răng một cái, ngẩng đầu lên lần thứ hai.
"Côn, ngươi cũng muốn đối đầu cùng với Thuần Dương Cung chúng ta hay sao?"
"Thuần Dương Cung?" Côn dừng lại một chút, dường như không phản ứng kịp, bất quá vẫn nói ra: "Bản tọa tên là Bắc Hải, Xích Ô đã đáp ứng dùng tính mệnh của 13 đầu Túc Hỏa Nha ở Thang Cốc, tinh luyện thành Kim Ô Chi Huyết đưa đến cho bản tọa thôn phệ, xem như là trao đổi, bản tọa sẽ thay hắn xuất thủ, trợ giúp người cầm lệnh bài trong tay tiến công Trung Nguyên..."
"Chính là ta!" Tề Khôn trực tiếp giơ lệnh bài lên lớn tiếng nói.
"Tốt." Không để ý đến sự uy hiếp của Long Thiên Tứ, Bắc Hải trực tiếp gật đầu, cương khí và khí huyết kinh khủng liền bay lượn mà ra từ bên trong thông đạo không gian, diễn hóa ra biển xanh vô tận, nhấc lên biển động lật trời, bao phủ mà tới về phía Long Thiên Tứ, muốn trực tiếp chôn vùi đối phương ở trong biển xanh.
Đối với sự coi thường của Bắc Hải, Long Thiên Tứ đỏ ngầu cả mắt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận