Phản Diện Siêu Cấp

Chương 490: Kiếm tu đệ nhất thiên hạ

 
 
 
"Đây chính là cơ cấu của triều đình! Cho dù là Thánh Thượng làm ra thái độ thờ ơ, Đạo Môn cùng với Phật Môn cũng không dám khống chế Cẩm Y Vệ a?"
"Ngươi muốn ta làm như thế nào?"
"Ta cần ngươi giúp ta ngăn cản Cơ Hoành Xương của tiền triều Đại Chu, trước đó chính là hắn đã cấu kết với đệ tử Ma Đạo, còn vào thời khắc mấu chốt mang vị đệ tử Ma Đạo kia đi."
Ánh mắt của Tần Kiền Hoàng lấp lóe, cũng không có nói ra một thân phận khác của Long Ngạo Thiên.
"Mà Trương Chính Nhất sẽ giúp ta đối phó với vị đệ tử Ma Đạo kia, mặc dù vị đệ tử Ma Đạo kia cũng đã bị thương, nhưng bí pháp của Ma Đạo là rất khó lòng phòng bị, nói không chừng là sẽ có một số thủ đoạn đặc thù, về phần ta, sẽ tiến hành đối phó với Trần Khuynh Địch của Thuần Dương Cung..."
"Không được!"
Tần Kiền Hoàng: "? ??"
Huyền Lưu Ly hít vào một hơi thật sâu, không nhìn thấy ánh mắt khác lạ của Tần Kiền Hoàng, tiếp tục nói: "Hãy trao đổi một chút đi, người tiền triều Đại Chu là do ngươi đối phó, còn ta sẽ đối phó với Trần Khuynh Địch."
Khóe mặt của Tần Kiền Hoàng giật một cái, nàng giành đối phó với Trần Khuynh Địch, tự nhiên là có lo nghĩ của nàng, bởi vì trước không lâu đây nàng vừa mới nghe nói Thái Tử đã lấy được một khối bảo ngọc Phượng Hoàng từ Trần Khuynh Địch, nàng rất ngạc nhiên về việc Trần Khuynh Địch đã lấy được món đồ đó từ đâu, bất quá thái độ của Huyền Lưu Ly bây giờ cũng là vô cùng trọng yếu.
"Cũng được, vậy liền giao Trần Khuynh Địch cho Lưu Ly cô nương."
"Phù…" Thấy Tần Kiền Hoàng đồng ý, Huyền Lưu Ly lập tức nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó cũng chắp tay trước ngực thi lễ: "Cứ giao cho ta đi."
---
"Càn khôn không hình ảnh, không hình dạng, không sinh vật, chỉ có một cánh cửa và một ngôi nhà."
"Đi khắp tứ hải lưu lại tung tích, là tự tại tiên thế gian khó có được!"
Một tiếng hét dài vang vọng núi sông, mang theo một cỗ ý cảnh đại tự tại bay lên như diều gặp gió, hóa thành một đạo kiếm quang thông thiên triệt địa chém xuống mặt đất, mà đối ứng với kiếm quang, thì là một cỗ pháp tướng kim cương Phật Đà tản ra ánh vàng vạn trượng, trên khuôn mặt lộ ra vẻ phẫn nộ, toàn bộ cơ thể bốc cháy, đánh ra song chưởng.
Ầm ầm!
Lại là một tiếng nổ mạnh điếc tai, mặt đất sụp đổ xuống phía dưới, vô số đạo kiếm khí lưu lại vô số đạo vết kiếm mà mắt trần có thể thấy ở trên mặt đất chung quanh, mà ở trung ương vết kiếm, quyền ý quanh người của Trần Tiêm Tiêm phồng lên, mỗi một lần hít thở đều phun ra nuốt vào khí tức dương cương vô cùng bá đạo, làm hao mòn kiếm khí sắc bén ở bốn phía.
"Sao rồi? Đã biết rõ sự lợi hại của Kiếm Tông chúng ta hay chưa?" Mặc cho thân thể của ngươi có cứng rắn như thế nào, ta cũng đều có thể dùng kiếm để phá, ở trong cái thiên hạ này không có vật nào mà Kiếm Tông chúng ta không thể phá!" Lý Trường Không đứng ngạo nghễ ở trong không trung, ở dưới chân là của hắn Thần Binh bản mệnh - Tiêu Diêu Kiếm, trên thực tế chính là dựa vào thanh Tiêu Diêu Kiếm này, còn có thuật phi kiếm độc quyền của Kiếm Tông, hắn mới có thể đứng ở trên không trung, không ngừng thôi động kiếm khí phát động tấn công đối với Trần Tiêm Tiêm từ trên xuống, hơn nữa bản thân lại còn cực kì an toàn.
Lực chiến đấu cường hãn của đệ tử Kiếm Tông, chính là dựa rất nhiều vào thuật phi kiếm.
Bằng vào thuật phi kiếm, tuyệt đại đa số đệ tử Kiếm Tông cho dù không có tu vi Hỏa Luyện Kim Đan, cũng vẫn có thể phi hành cách mặt đất, cho dù là bay không được nhanh không được cao, nhưng mà vẫn có thể giúp cho đệ tử Kiếm Tông chiếm cứ ưu thế tuyệt đối vào thời điểm đấu chiến, dù sao thì một người ở trên trời, một người ở dưới đất, chênh lệch ở giữa là rất lớn.
Liền giống như là bây giờ, Lý Trường Không đứng ở trong không trung, hung hăng thôi động kiếm khí để tấn công, mà Trần Tiêm Tiêm lại chỉ có thể ở trên mặt đất dùng chân ý kim cương để mạnh mẽ chống đỡ, loại sảng khoái này khiến cho Lý Trường Không quét sạch cảm giác bị áp chế lúc trước, cả người đều dâng lên một loại cảm giác hăm hở, ngay tiếp đó bình cảnh ở trong cơ thể cũng bắt đầu buông lỏng…
"Kiếm Tông rất mạnh sao?" Ngẩng đầu nhìn Lý Trường Không, Trần Tiêm Tiêm trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên mở miệng hỏi.
Lý Trường Không nhìn thoáng qua Trần Tiêm Tiêm, khinh thường cười một tiếng, nói: "Ếch ngồi đáy giếng, làm sao có thể hiểu được sự lợi hại của Kiếm Tông, ta thấy ngươi mặc dù tu luyện phật công, nhưng lại không phải là xuất ra từ Phật Môn, hẳn là đạo thống của Phật môn Thượng Cổ a? Mặc dù có tu vi không tệ, nhưng sớm muộn cũng sẽ gia nhập vào Phật Môn trước mắt."
"Chờ đến khi ngươi gia nhập vào Phật Môn, liền biết được nội tình của Kiếm Tông chúng ta!"
"Phóng nhãn ra toàn thiên hạ, Kiếm Tông chúng ta chính là hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu tông phái kiếm đạo đệ nhất..."
Trần Tiêm Tiêm hấp háy mắt, lộ ra gương mặt thuần khiết, hỏi: "Nhưng nếu ta nhớ không lầm, kiếm tu đệ nhất thiên hạ trước mắt, không phải là Thái Hoa Tiên Nhân của Thuần Dương Cung hay sao?"
"Ách!" Lý Trường Không còn chưa khoác lác xong, liền bị một câu nói của Trần Tiêm Tiêm làm cho choáng váng và xém chút nữa đã ngã xuống từ trên phi kiếm, lắp bắp nói: "Ngươi, ngươi nghe ai nói? ! Ai nói Thái Hoa Tiên Nhân là kiếm tu đệ nhất thiên hạ? ! Kiếm Tông chúng ta đã truyền thừa vạn năm, thoát thai từ võ đạo, gần với hai mạch Phật, Đạo, nội tình thâm hậu như thế, há là Thuần Dương Cung có thể so sánh? !"
"Nhưng ta nhớ kỹ Thái Hoa Tiên Nhân là kiếm tu đệ nhất thiên hạ a."
"Nói năng bậy bạ! Lịch đại Kiếm Tông chúng ta đã sinh ra không biết bao nhiêu Đại Kiếm Tu, chỉ là ếch ngồi đáy giếng như ngươi làm sao có thể lý giải? ! Ở trong đó coi như là kiếm tu đệ nhất thiên hạ, cũng có số lượng không ít!"
"Nhưng bây giờ kiếm tu đệ nhất thiên hạ không phải là Thái Hoa Tiên Nhân hay sao?"
"Ách! Kiếm Tông chúng ta, Kiếm Tông chúng ta..."
"Thái Hoa Tiên Nhân vẫn là kiếm tu đệ nhất thiên hạ!"
"Ngươi đi chết đi! !!" Lý Trường Không thẹn quá hoá giận!
Không sai, đây là một cái sự thật mà từng đệ tử Kiếm Tông đều không nguyện ý thừa nhận, nhưng mà lại không thể không thừa nhận.
Đó chính là kiếm tu đệ nhất thiên hạ trước mắt, là Thái Hoa Tiên Nhân của Thuần Dương Cung...Điểm này không chỉ là ở bên trên tu vi, mà ở trên kiếm đạo cũng là như thế, vị Thái Hoa Tiên Nhân kia cũng đã từng đi đến Kiếm Tông khiêu chiến qua, vào thời điểm đó Ninh Thiên Cơ đã đấu kiếm với Kiếm Vương Đàm Thu.
Mà Kiếm Vương Đàm Thu cũng coi như là lợi hại, Ninh Thiên Cơ chém ra ba kiếm, ở dưới tu vi ngang nhau đỡ được một kiếm rưỡi, sau đó nằm ở trên giường một năm rưỡi. Còn các kiếm tu khác của Kiếm Tông, lợi hại nhất bất quá cũng chỉ là Thái Thượng trưởng lão Kiếm Tông bây giờ, đỡ được hai kiếm rưỡi của Ninh Thiên Cơ. Từ đó về sau, đệ tử của Kiếm Tông liền không dám đi tới gần vị trí Thanh Châu Đạo của Thuần Dương Cung, thật là mất mặt a!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận