Phản Diện Siêu Cấp

Chương 664: Đạo Binh thượng phẩm

 
 
 
Đối với sự tán thưởng của Đàm Hoa, Độc Cô Cầu Đạo cũng không phản bác, chỉ xoay chuyển ánh mắt, cùng với Đàm Hoa nhìn về phía Minh Tôn yếu nhất ở trong ba thế lực.
Minh Tôn chính là chưởng giáo của Nhật Nguyệt Kiếm Tông ngày xưa, mà Nhật Nguyệt Kiếm Tông lúc trước dám là thế lực thứ nhất khiêu khích Thuần Dương Cung, tự nhiên là cũng có mấy phần nội tình, Đạo Binh trấn áp tông phái mặc dù cũng không phải là thượng phẩm, nhưng mà cũng đứng hàng trung phẩm, chính là một đôi Kim Ngân Tử Mẫu Kiếm, sau khi song kiếm hợp bích, thậm chí có thể chống lại Đạo Binh thượng phẩm trong một thời gian ngắn.
Bất quá rất đáng tiếc, đôi Kim Ngân Tử Mẫu Kiếm này cuối cùng đã bị ba kiếm của Ninh Thiên Cơ đánh thành hai nửa, đã sớm hóa thành bụi ở trong sự xói mòn của hư không. Bởi vậy vào lúc này Độc Cô Cầu Đạo cùng với Đàm Hoa mới đặt ánh mắt ở trên người của Minh Tôn, nhìn thử xem hắn rốt cuộc có thể xuất ra Đạo Binh sánh ngang với hai người bọn hắn hay không.
Kết quả của chuyện này sẽ trực tiếp quyết định thái độ về sau của hai người.
Phải biết rằng bọn họ cũng không phải là nhàn rỗi không có chuyện gì mà đứng lề mề lâu như vậy ở dưới Thái Hoa Sơn, dù sao thì lúc này ba phương bọn hắn cũng là liên minh, mà cầu nối ở trong cái liên minh này, trọng yếu nhất không phải là uy tín cùng với quy củ giang hồ, mà là lợi ích thuần túy nhất, nói một cách khác chính là phân chia tài nguyên sau cuộc chiến.
Nếu như thực lực và nội tình của Minh Tôn yếu hơn bọn hắn, vào sau khi công phá Thuần Dương Cung, ở bên trên phương diện phân phối chiến lợi phẩm, Minh Tôn chỉ sợ sẽ được chia rất ít, thậm chí là nếu Phật Môn cùng với Kiếm Tông trở mặt, Minh Tôn cho dù là cái gì cũng không lấy được, đây mới là ý tứ chân chính mà hai người triển lộ nội tình.
Mà đối mặt với sự thăm dò của hai người, Minh Tôn cũng nhe răng cười một tiếng.
Ầm ầm!
Một giây sau, quang ảnh lấp lóe, ở bên trong hư không có một đoàn khí đen không thấy rõ hình dạng hiện lên, mặc dù không có cách nào phân rõ chân thân, thế nhưng lại có thể hiện rõ ra khí thế không kém gì so với Cửu Phẩm Công Đức Liên Đài cùng với Duy Ngã Kiếm.
"Ồ? !"
"Không phải là Kim Ngân Tử Mẫu Kiếm ngày xưa hay sao?"
Đàm Hoa cùng với Độc Cô Cầu Đạo giống như có điều suy nghĩ nhìn Minh Tôn một cái, rất hiển nhiên, Đạo Binh mà Minh Tôn lấy ra lúc này tuyệt đối không phải là Kim Ngân Tử Mẫu Kiếm mà Nhật Nguyệt Kiếm Tông cất giữ ngày xưa.
Như vậy vấn đề liền xuất hiện...
Hắn đã lấy được kiện Đạo Binh thượng phẩm này từ chỗ nào? Phải biết rằng Đạo Binh thượng phẩm cũng không phải là rau cải trắng bán ở ngoài chợ, nếu bàn về Đạo Binh, hạ phẩm mặc dù thưa thớt, nhưng mà cũng không phải là không có, trung phẩm thì càng ít, nhưng tương tự cũng có một số lượng nhất định, nhưng Đạo Binh chân chính đạt đến thượng phẩm đã đủ để trấn áp một phương thánh địa võ đạo, chỉ có số lượng tính trên hai bàn tay.
Vậy thì Minh Tôn đã lấy được kiện Đạo Binh này từ chỗ nào? Hay là có thế lực không lộ diện nào đó đưa cho hắn?
Nhắc đến cùng, Minh Tôn năm đó thế mà có thể ở phía dưới tình huống bị Ninh Thiên Cơ chém một kiếm sống cho đến bây giờ, hơn nữa còn sống được tốt như vậy, bản thân của chuyện này cũng đã rất là kì quái.
Không để ý đến ánh mắt của Đàm Hoa cùng với Độc Cô Cầu Đạo, Minh Tôn lộ ra vẻ mặt bình thản ung dung, phảng phất như là chuyện gì cũng đều không phát giác ra vậy, bất quá một sợi thần niệm của hắn lại bay vào trận doanh sau lưng nhà mình, rơi vào trong đầu óc của một người trẻ tuổi mặt không biểu tình, có hình dáng phổ thông.
"Thái Tử điện hạ."
"Lần phá đại trận hộ sơn này, còn cần điện hạ hỗ trợ."
"Ta hiểu được."
Cho dù khuôn mặt dịch dung đã khác biệt hoàn toàn so với trước kia, nhưng nếu như Long Ngạo Thiên cùng với Trần Khuynh Địch nghe được thanh âm của người trẻ tuổi này, thì nhất định có thể nhận ra được.
Đó là Thái Tử Hoành Xương!
Không sai, phe thế lực thứ ba này, mặc dù ở bên ngoài là do Minh Tôn suất lĩnh, nhưng trên thực tế ở sau lưng lại là thế lực do dư nghiệt Đại Chu tụ tập lại! Minh Tôn có thể sống được cho tới bây giờ, cũng là do duyên cớ Đại Chu âm thầm trợ giúp, Đạo Binh thượng phẩm ở trong tay của hắn lúc này, cũng là Đạo Binh của Đại Chu, dù sao thì Đại Chu lúc trước cũng là hoàng triều thế tục ở Trung Nguyên, dù đã vong quốc, ít nhiều vẫn có thể giữ lại mấy phần nội tình.
"Bất quá coi như chúng ta có thể áp chế đại trận hộ sơn, nhưng ứng cử viên phá vỡ trận môn, chư vị quyết định như thế nào?"
"Nếu như chúng ta đoán không sai, chỉ sợ người trấn thủ bốn tòa trận môn này, hẳn là mấy vị đệ tử Thuần Dương Cung vừa mới tấn thăng Võ Đạo Tông Sư ở Đông Hải."
Vừa dứt lời, ở trong trận doanh của Phật Môn cùng với Kiếm Tông, Huyền Lưu Ly còn có Lý Trường Không liền bước ra một bước, khí thế Võ Đạo Tông Sư chảy xuôi mà ra, bất quá nếu so sánh hai người với nhau, có thể thấy được Lý Trường Không vẫn yếu hơn một bậc.
Mà ở trong trận doanh của Minh Tôn, sau khi Thái Tử Hoành Xương trầm ngâm trong chốc lát, cũng chủ động đi ra, đồng dạng cũng là tu vi Võ Đạo Tông Sư, đồng dạng là khuôn mặt trẻ tuổi, khiến cho Đàm Hoa cùng với Độc Cô Cầu Đạo đều cảm thấy kinh ngạc không thôi.
"Minh đạo hữu thật là làm cho bần tăng cảm thấy ngoài ý muốn."
"Không chỉ là có tu vi cao hơn trước kia, thậm chí ngay cả đệ tử thế hệ tuổi trẻ cũng đều có bậc tuấn kiệt này!"
"Ha ha ha, hai vị quá khen rồi."
"Đã như vậy, ba tòa trận môn trong đó liền giao cho Lưu Ly, Lý tiểu hữu, còn có vị tiểu hữu này, ba người phân biệt dẫn đầu một nhóm người đến phụ trách, mà tòa thứ tư còn dư lại kia, sẽ do ba phương thế lực liên thủ để ứng phó, có được hay không?"
Vì ngăn chặn đại trận hộ sơn của Thái Hoa Sơn, ba người Đàm Hoa, Độc Cô Cầu Đạo, Minh Tôn cơ hồ là hành động cùng một lúc, bước ra một bước tiến vào phạm vi Thái Hoa Sơn.
Mà gần như đồng thời…
"Ầm ầm!"
Thiên địa nổ vang, Thái Hoa Sơn chấn động, kiếm khí ngập trời đột nhiên xuất hiện, lấy Thái Hoa Sơn làm trung tâm nổ bể ra.
Mà lấy tu vi của đám người Đàm Hoa, thị lực hai mắt tự nhiên là có thể nhìn xuyên mây mù trên Thái Hoa Sơn, nhẹ nhõm nhìn thấy vị trí đỉnh núi Thái Hoa Sơn, ở bên trong Thuần Dương Cung, có một tòa đài cao đứng sừng sững ở chỗ đó, ở trên đài thì là một vị lão nhân thân mang võ bào, râu tóc bạc trắng, nhưng lại tản ra khí thế ngất trời.
Long Thiên Tứ!
Chỉ thấy lão già họm hẹm bình thường không có quy củ này, lúc này lại lộ ra thần sắc trang nghiêm, thi triển pháp quyết, ở dưới trướng của hắn, đỉnh núi Thái Hoa Sơn run rẩy, cả tòa địa mạch cũng bắt đầu khôi phục, xua tan mây mù đầy trời, thanh quang vạn trượng nở rộ, cuối cùng hiển lộ ra hình dạng chân thật. Rõ ràng là bốn chuôi cổ kiếm thanh đồng!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận