Phản Diện Siêu Cấp

Chương 281: Vỡ lở

 
 
 
Mặc dù đồng dạng đều thuộc về thế lực Tây Vực, nhưng lợi ích nhu cầu ở giữa Bái Hỏa Ma Giáo cùng với 36 Quốc Tây Vực lại là hoàn toàn khác biệt. 36 Quốc Tây Vực giống như Vương Đình Bắc Nhung vậy, cần chính là lãnh thổ của Đại Càn, tới là để mở rộng lãnh thổ, cho nên mới có một lượng lớn quân đội đi theo, nhưng Bái Hỏa Ma Giáo lại không giống nhau. Bái Hỏa Ma Giáo sở dĩ muốn tiến vào Trung Nguyên, càng nhiều là vì thu nạp đệ tử ở Trung Nguyên.
Khác biệt cùng với bốn đại Biên Hoang, Trung Nguyên là một khu vực địa linh nhân kiệt, võ giả xuất thân từ Trung Nguyên vô luận là thiên phú hay là thực lực, đều mạnh hơn không ít so với bốn đại Biên Hoang, cũng chính vì như thế, tông phái võ lâm ở Trung Nguyên cũng đều mạnh hơn so với bốn đại Biên Hoang, bởi vì ở Trung Nguyên có thể điều động đầy đủ tài nguyên, cũng có thể chiêu mộ đầy đủ đệ tử.
Đừng nhìn Bái Hỏa Ma Giáo hiện tại một nhà độc đại ở Tây Vực, cũng coi như là cực kỳ cường thịnh, nhưng dù sao thì Tây Vực cũng có nhân khẩu thưa thớt, lại bị 36 Quốc Tây Vực chia cắt, cho nên thế hệ này của Bái Hỏa Ma Giáo kỳ thật cũng đã là đỉnh phong, võ giả trẻ tuổi đời kế tiếp ở trên phương diện thực lực thậm chí còn có xu thế suy thoái.
Cũng chính là ở dưới loại cảm giác nguy cơ này, Bái Hỏa Ma Giáo mới vội vã phá vỡ cục diện bế tắc, thừa dịp thực lực bản thân ở vào thời khắc đỉnh phong, tiến vào Trung Nguyên truyền đạo, kéo dài tiếp sự huy hoàng của bản thân, nếu không tiếp qua mấy trăm năm nữa, chờ sau khi võ giả thế hệ trước mất đi, thế lực của Bái Hỏa Ma Giáo thế nhưng sẽ giảm đi nhiều.
Mà Đại Càn hiển nhiên cũng biết dự định của Bái Hỏa Ma Giáo, cho nên căn bản cũng không có ý tứ ngăn cản Bái Hỏa Ma Giáo, mà Bái Hỏa Ma Giáo cũng coi như là thức thời, ven đường đi tới cũng không có trắng trợn giết chóc, chỉ là nhanh chóng tìm một chỗ để thành lập căn cứ địa, mau chóng đứng vững gót chân ở Trung Nguyên.
Mà theo lỗ hổng do Bái Hỏa Ma Giáo mở ra, cũng có không ít thế lực nhao nhao tràn vào Trung Nguyên. Trong đó có một thế lực như Tiêu gia, cũng có các thế lực Tây Vực khác, trong lúc tiến vào Trung Nguyên, cũng tạo thành hỗn loạn ở khu vực phía tây Đại Càn, bất quá những hỗn loạn này phần lớn cũng dừng lại ở trong võ lâm, cũng không có ảnh hưởng đến sự thống trị của Đại Càn, cũng sẽ không tác động đến phàm nhân, cho nên Đại Càn căn bản là không thèm quan tâm.
Tương phản, ngược lại là ở biên cương Tây Vực, 36 Quốc Tây Vực cùng với quân đội Đại Càn có thể nói là đánh nhau túi bụi, phảng phất như là song phương đều hận không thể ăn thịt nhau vậy, chiến hỏa bay tán loạn, so sánh với Trung Nguyên mà nói là còn máu tanh hơn nhiều lắm, mặt khác bốn đại Biên Hoang càng là không ngừng tăng binh tạo áp lực cho Đại Càn.
"Đây thật đúng là dấu hiệu của thời đại loạn thế a." Trần Khuynh Địch sửa sang suy nghĩ, lắc đầu bất đắc dĩ nói, loại loạn thế này không phải là bằng vào sức một người là có khả năng cải biến, trừ phi cái thiên hạ này lại sinh ra một vị Võ Lâm Chí Tôn, nếu không chỉ có thể chờ đợi đến khi trật tự ổn định trở lại, tất cả mọi người đánh đến mức tay chân đau nhức, vậy mới có thể thu tay lại, loạn thế mới có thể dần dần được bình định.
Bất quá, chuyện này có quan hệ gì với ta đây?
Trần Khuynh Địch nhếch nhếch miệng, hiện tại hắn còn có chuyện trọng yếu hơn cần phải làm, chính là đi tiêu diệt đám người Tiêu Nguyên Thần kia! Không diệt bọn hắn, hắn khó mà bình ổn lòng dạ!
"Ta đây có phải là hơi giống với nhân vật phản diện không, hệ thống?"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Làm sao lại như thế! Ngài đây chính là có cừu báo cừu, có ân báo ân, thật sự là hành động của kẻ hào hiệp!"
"Ta cũng cảm thấy như vậy!" Trần Khuynh Địch cười ha ha nói, sau đó liền muốn trở về Thủ Tọa Phong của bản thân thu thập hành lý, chuẩn bị tiến về Ung Châu Đạo.
"Đại ca ca?"
"Sư huynh!"
"Hả?" Trần Khuynh Địch dừng bước chân lại, chỉ thấy ở bên đường đột nhiên nhảy ra hai bóng người một lớn một nhỏ, rõ ràng là Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân có bộ dáng khá là chật vật.
"Rốt cuộc đã tìm được!"
"Sư huynh! Huynh không nên hiểu lầm! Trước đó tuyệt đối không phải là như huynh nghĩ! Đều là do Dương Xuân sai!"
"Đại ca ca! Đều là do Tiêm Tiêm tỷ âm thầm xui khiến ta làm như vậy, không phải là giống như huynh nhìn thấy! Thực sự!"
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Kinh ngạc một hồi, Trần Khuynh Địch mới nhớ ra.
Gặp quỷ! Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm trước đó thế nhưng đã ở cùng một chỗ cùng với Phượng Tiên sư muội còn có Lạc sư muội a!
Được rồi, Trần Khuynh Địch ta chính là một nam nhân biết điều tiết bầu không khí, lúc này hẳn là nên nói như thế này.
"Yên tâm đi." Trần Khuynh Địch đưa tay khoác lên bên trên bờ vai của Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm, thấm thía nói ra: "Ta sẽ ủng hộ các muội."
"Không phải! !! !!"
Vượt quá dự liệu của Trần Khuynh Địch là, Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm thế mà đồng thời gạt tay của hắn, điên cuồng mà nói ra.
"Đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ ta đã hiểu lầm? "
"Đúng vậy! Chúng ta chỉ là đang thí nghiệm một môn bí pháp mà thôi!"
"Ta không thích nữ! Ta rất là bình thường!"
"Ồ!" Trần Khuynh Địch hơi nghi hoặc một chút, chẳng lẽ nói bản thân mình đã thực sự nghĩ sai rồi? Thế nhưng tục ngữ nói tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, mình thế nhưng đã tận mắt nhìn thấy các nàng ở...à à!
Đúng rồi! Loại sự tình này một khi bị vỡ lở, bất kể là ai cũng đều sẽ cực lực phủ nhận a! So sánh một chút, nếu như mình bị người ta trông thấy đang hôn Long Ngạo Thiên, bản thân mình sau đó khẳng định cũng sẽ điên cuồng cự tuyệt.
Trần Khuynh Địch bỗng nhiên rùng mình một cái, tiếp tục suy nghĩ.
Ra là vậy!
Thân làm một nam nhân am hiểu lòng người, biết điều tiết bầu không khí, lúc này nên nói như vầy:
"Ta hiểu rồi, ta tin tưởng các muội."
Trần Khuynh Địch tiếp tục đưa tay khoác lên bên trên bờ vai của Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân, hòa ái nói.
Các ngươi nhìn đi, ta đều đã nói như vậy, các ngươi cũng không cần phải có băn khoăn gì, tiếp tục đi tương thân tương ái a! Tốt nhất là hãm sâu ở bên trong ôn nhu, không cần phải tới tìm ta gây phiền toái! Ta sẽ ở sau lưng yên lặng canh gác cho các ngươi!
"Đại ca.."
"Sư huynh"
Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân vô cùng cảm động nhìn Trần Khuynh Địch, quả nhiên! Các nàng biết ngay là Trần Khuynh Địch nhất định sẽ lý giải các nàng!
Nói đến.
"Sư huynh, huynh đang muốn đi làm cái gì à?" Trần Tiêm Tiêm nhìn Xích Tiêu Kiếm ở sau lưng của Trần Khuynh Địch, nói ra.
"Ấy? Làm sao muội biết?"
"Chúng ta đã chờ huynh ở nơi này rất lâu, thấy huynh đi đến Vạn Thọ Cung gặp chưởng giáo rất lâu cũng không đi ra..."
"À, kỳ thật cũng không có gì, nghĩa phụ đã để cho ta tiếp nhận vị trí người hành tẩu trong thiên hạ của tông môn, mà nơi đặt chân đầu tiên của người hành tẩu trong thiên hạ ta, chính là ở Ung Châu Đạo, ta đang chuẩn bị đi tới đó đây."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận