Phản Diện Siêu Cấp

Chương 397: Đế Đô Đại Càn

 
 
 
Tại Thành Thượng Kinh của Đại Càn.
Xem như là Đế Đô Đại Càn, toà hùng thành ngàn năm này đứng ở phía sau Bất Phá Thiên Quan, mặc dù nói là một tòa thành trì, nhưng trên thực tế lại chiếm diện tích khoảng chừng một Đạo, nhân khẩu càng là có thể so sánh với một Đạo, cho dù là vào một ngày nào đó Bất Phá Thiên Quan bị đại quân Bắc Nhung công phá, tòa Đế Đô này cũng sẽ trở thành hàng rào cản thứ hai thủ vệ Trung Nguyên. Thiên Tử thủ Biên Cương, Quân Vương tử xã tắc, Đại Càn có thể nói là đã thực hiện cái phương diện này đến cực hạn.
"Đây là lần thứ hai ta đến đây a." Trần Khuynh Địch đứng ở trên một ngọn đồi nhỏ bên ngoài Thành Thượng Kinh, nhìn Thành Thượng Kinh rộng rãi nguy nga, khá là cảm khái lẩm bẩm.
Khác biệt cùng với lần trước, lần trước Trần Khuynh Địch đến đây thì có tu vi rất thấp, hơn nữa ở trong đầu đều tràn ngập sự tình về Trần Tiêm Tiêm, cho nên căn bản không có chú ý đến tòa Đế Đô ngàn năm này, nhưng lần này tu vi của hắn đã đạt đến Võ Đạo Tông Sư, linh giác và cảm ứng đã tăng lên không biết gấp bao nhiêu lần, hơn nữa có thể dùng nguyên thần để quan sát.
"Thực sự là đáng sợ." Hắn có thể phát giác được, tòa Đế Đô nhìn qua ngựa xe như nước, vô cùng phồn hoa này, ở phía dưới lại ẩn chứa sự khủng bố cỡ nào.
Không nói đến những cái khác, chỉ bằng vào những điều mà Trần Khuynh Địch có thể cảm nhận được, khí thế cường thịnh của Võ Đạo Tông Sư, cũng có không dưới mười vị, phân bố ở bốn phía Thành Thượng Kinh, mà hoàng cung ở trung ương càng là giống như một cái lỗ đen, dù là lấy cảm giác của Trần Khuynh Địch cũng đều không thể cảm ứng được khí tức ở trong đó.
Ngọa hổ tàng long bất quá cũng chỉ là như vậy.
"Sư huynh?" Ở bên cạnh truyền đến một tiếng khẽ hô, Trần Khuynh Địch quay người nhìn sang, chỉ thấy Lạc Tương Tư mặc một thân áo xanh, mang kiếm ở bên hông, mang theo nghi hoặc mà nhìn hắn.
"A, Lạc sư muội."
Trần Khuynh Địch chớp mắt, từ sau khi nhận được thư mời của Nhị Hoàng Tử, Trần Khuynh Địch cơ hồ là lập tức cáo từ với nghĩa phụ tiện nghi, sau đó liền không ngừng chạy về phương hướng Thành Thượng Kinh, hắn vốn còn muốn mang Dương Xuân theo để làm bùa bình an, kết quả là nha đầu luôn bám theo hắn vậy mà lại nói lời cự tuyệt...Nói thật, trong cái nháy mắt đó Trần Khuynh Địch đã chịu sự đả kích rất lớn.
Cùng nhau cự tuyệt còn có Trần Tiêm Tiêm cùng với Doanh Phượng Tiên, Doanh Phượng Tiên cự tuyệt thì Trần Khuynh Địch còn có thể lý giải, dù sao thì nàng cũng đã gia nhập vào Bái Hỏa Ma Giáo, cái phương diện này Trần Khuynh Địch cũng đã xác nhận qua với Ninh Thiên Cơ, bất quá Trần Khuynh Địch vẫn một mực hoài nghi Ninh Thiên Cơ đã trúng phải mỹ nhân kế của Bái Hỏa Ma Giáo, nếu không làm sao lại thoải mái như vậy.
Mà Trần Tiêm Tiêm cự tuyệt thì lại khiến cho Trần Khuynh Địch có một chút hoảng sợ.
Bất quá lý do của Trần Tiêm Tiêm lại là phi thường hợp lý, trước đó nàng xem như là thủ khoa kỳ thi đồng sinh Đại Càn, lần này cần phải tham gia thi tú tài cùng với thi cử nhân, tối thiểu cần phải mất hai, ba tháng thời gian, cho nên sẽ không có cách nào đi với hắn, bởi vì vậy Trần Khuynh Địch cũng chỉ đành tiếc nuối lựa chọn từ bỏ.
Cuối cùng đi theo hắn, cũng chỉ có một mình Lạc Tương Tư.
"Được rồi, cũng không sao! Mặc dù không có nhân vật chính đi theo, nhưng Lạc sư muội cũng có thể trợ giúp ở một vài phương diện a!"
Đây cũng không phải là Trần Khuynh Địch nói suông, nếu như hắn đi một mình đến Thành Thượng Kinh mà nói, muốn điều tra tình cảnh còn có tìm hiểu tình huống của Trần gia, thì vẫn rất cần một vị trợ thủ đắc lực trợ giúp, dù sao thì hắn cũng không có quả Trí Tuệ thứ hai.
"Sư huynh?" Lạc Tương Tư thấp giọng nói lần thứ hai ra, nhìn Trần Khuynh Địch đang nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt trống rỗng, lộ ra vẻ nhăn nhó.
"Ôi, sư huynh thật là, cứ nhìn mình chằm chằm." Lạc Tương Tư ngại ngùng nghĩ thầm.
"A!" Bỗng nhiên lấy lại tinh thần, Trần Khuynh Địch chậc lưỡi nói: "Thật xin lỗi!"
"Không! Không có gì!"
Sư huynh muốn nhìn thì cứ nhìn, không sao cả!
Trần Khuynh Địch xoay chuyển lời nói: "Đúng rồi, Lạc sư muội, muội cảm thấy sau khi tiến vào Thành Thượng Kinh chúng ta phải làm những gì?"
Thân làm cấp trên, Trần Khuynh Địch đã phát huy trọn vẹn bản lĩnh không ngại học hỏi cấp dưới.
Dù sao thì ở trong thư mời cũng nói, Trần gia thế nhưng là bị Thái Tử Đại Càn điện hạ nhằm vào, lúc này mới bị nhốt vào thiên lao, Trần Khuynh Địch không quan tâm đến những người khác, nhưng cái thân phận Thái Tử Đại Càn này lại làm cho Trần Khuynh Địch không thể không sinh ra lòng cảnh giác, nhất là bản thân của Thành Thượng Kinh còn là sân nhà của đối phương, thì hắn càng cần phải để ý.
"Làm gì?!" Toàn thân của Lạc Tương Tư chấn động, trên mặt lập tức toát ra thần sắc nghiêm túc.
Đây là sư huynh đang khảo nghiệm bản thân mình a!
Trải qua một trận tranh đấu kịch liệt, thật vất vả mới tranh thủ được cơ hội ở cùng với sư huynh trong một tháng, nếu như không nắm lấy cái cơ hội này để tăng cường độ thiện cảm với sư huynh, vậy thì chẳng phải là sẽ không có một chút ý nghĩa nào hay sao.
Mà đây chính là một cơ hội tốt nhất! Chỉ cần có thể khiến cho sư huynh cảm thấy mình có suy nghĩ giống như sư huynh, liền có thể thành lập được một loại cảm giác hồng nhan tri kỷ!
Lạc Tương Tư hít vào một hơi thật sâu, chỉ suy tư trong chốc lát liền mở miệng nói: "Việc đầu tiên cần làm chính là tìm hiểu tình huống."
"Tìm hiểu tình huống?"
"Không sai." Lạc Tương Tư gật đầu một cái, nói: "Ta cũng đã nhìn qua thư mời, nhưng nội dung ở bên trong thật sự là quá ít, chỉ có thể biết rõ nguyên nhân Trần gia bị nhốt vào thiên lao là do Thái Tử, mà phong thư mời lại là do Nhị Hoàng Tử đưa tới, trong này đã ẩn chứa đầy đủ ý vị sâu xa."
"Ở bên trong nguyên nhân Trần gia bị nhốt vào thiên lao khẳng định là có ẩn tình, nhưng chúng ta cũng không rõ ràng, cho nên bây giờ điều cần làm đầu tiên chính là phải tìm hiểu xem Trần gia rốt cuộc là vì sao lại bị Thái Tử nhằm vào, tiếp theo chính là tìm tới quan hệ thích hợp ở trong Kinh Thành, cũng chính là một cái hậu trường đủ mạnh."
Cái gọi là cường long không áp được địa đầu xà, mặc dù Trần Khuynh Địch là người hành tẩu trong thiên hạ của Thuần Dương Cung, càng là nghĩa tử của Ninh Thiên Cơ, chưởng giáo Thuần Dương Cung đời sau, nhưng ở trong loại địa phương như Thành Thượng Kinh này, hắn thật đúng là không nhất định có thể đè ép được những địa đầu xà kia, dù sao thì Thành Thượng Kinh cũng là Đế Đô Đại Càn.
Cho nên tìm một cái hậu trường có thể trợ giúp Trần Khuynh Địch hành động ở Thành Thượng Kinh là rất trọng yếu.
"Là Nhị Hoàng Tử sao?"
"Không sai, chính là Nhị Hoàng Tử, hắn nếu như đã phát thư mời cho sư huynh, còn viết ra hành động của Thái Tử, cũng có thể thấy được vị Nhị Hoàng Tử này cùng với Thái Tử tuyệt đối không phải là cùng một lòng."
Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, nói: "Cho nên đề nghị của muội chính là đi đến bái phỏng Nhị Hoàng Tử đầu tiên đúng không?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận