Phản Diện Siêu Cấp

Chương 977: Ái khanh

 
 
 
Trong lúc mơ hồ, chỉ có thể nghe được một tiếng gầm thét vô cùng có lực, trầm bổng du dương, tràn ngập cảm giác nhịp nhàng quanh quẩn ở bên trong thế giới ánh sáng.
"Thời gian!"
"Đình chỉ! !! !‘’
Nhìn chung, bằng vào tất cả những thủ đoạn của Trần Khuynh Địch, muốn đối kháng chính diện với một kích liên thủ của bốn vị đại lão Đại Càn là tuyệt đối không khả năng.
Cho dù có nhục thân có thể xưng là kim cương bất hoại, bị loại công kích này đánh trúng mà nói cũng không thể nghi ngờ sẽ nhận phải trọng thương, sức chiến đấu do bốn vị đại lão này liên thủ thậm chí là đều có thể đánh tới đánh lui cùng với phân thân giáo chủ Minh Giáo trước đó, lấy cứng chọi cứng cũng không phải là một một cái lựa chọn tốt. Nhưng mà…
Tạm thời không đề cập tới chuyện đó.
Thuần Dương Đạo Tôn thực sự rất cường hãn.
Môn Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công mà hắn khai sáng này nhất định chính là cực phẩm trong cực phẩm, vô địch ở bên trong vô địch, cho đến nay Trần Khuynh Địch còn chưa thấy qua một chiêu thức nào có thể hoàn toàn vượt qua môn võ công này, chỉ là một chiêu "đình chỉ thời gian" cũng đủ để miểu sát cơ hồ tất cả tuyệt học võ công.
Thế giới ánh sáng vàng óng phong tỏa tất cả, tất cả công kích đều ngừng trệ, biểu lộ ở trên mặt của bốn vị đại lão đều sinh động như thật, nhưng lại mảy may không thể động đậy, ở bên trong thế giới đứng im chỉ có một mình Trần Khuynh Địch là có thể hành động, ở dưới cái tình cảnh này, hắn không có một chút do dự nào mà làm ra một động tác.
Dùng sức nhảy về phía sau.
Sau đó đóng lại cửa chính Kim Loan Điện.
"Thời gian khôi phục lại!"
Bốp! Trần Khuynh Địch nhẹ nhàng vỗ tay phát ra tiếng, thế giới ánh sáng giải tán trong nháy mắt, sau đó Trần Khuynh Địch liền cảm ứng được rõ ràng cửa chính Kim Loan Điện mà hắn dựa vào bắt đầu rung động dữ dội, quả thực giống như là có 100 quả lựu đạn nổ tung ở phía bên kia cửa vậy, nhưng rất đáng tiếc, Trần Khuynh Địch ở đằng sau cửa lại không có một chút tổn hao nào.
Ý nghĩ của Trần Khuynh Địch rất đơn giản.
Mạnh mẽ chống đỡ là không thể gánh nổi, cho nên chỉ có thể dùng đồ vật có thể ngạnh kháng, mà ở bên trong hoàn cảnh chung quanh, thứ duy nhất có thể kháng trụ đòn liên thủ của bốn vị đại lão, chỉ sợ cũng chỉ có cửa chính Kim Loan Điện, bởi vì thứ này biểu tượng cho mặt mũi của Thánh Thượng Đại Càn, có sự bảo vệ của Thánh Thượng Đại Càn, làm sao cũng không thể xảy ra vấn đề.
Về phần tại sao không thừa dịp thời điểm thời gian ngừng lại đánh bại bốn vị đại lão...
Chỉ là thời gian khiến cho bốn vị đại lão đình trệ đã tiêu hao cơ hồ tất cả cương khí của Trần Khuynh Địch, đừng nhìn động tác mới vừa rồi của hắn rất tiêu sái, nhưng trên thực tế đã là cực hạn mà hắn có thể làm được lúc ấy, căn bản là không còn dư lực để gây ra phiền toái cho bốn vị đại lão, nếu như chỉ có một người mà nói thì còn có thể thử một lần.
Cửa chính Kim Loan Điện chấn động kéo dài trong trọn vẹn một phút đồng hồ mới ngừng lại.
Lại qua thêm mười mấy giây.
Thanh âm của Tể Tướng Lý Đồng Thần mới ung dung truyền đến:
"Trần cung chủ."
"Ngươi hãy vào đi."
"Ha ha!" Trần Khuynh Địch cười lạnh một tiếng, nói: "Ta cự tuyệt! Có trời mới biết vừa mới mở cửa ra bốn tên điên các ngươi sẽ lại làm gì với ta, ta đã lập qua đại công vì triều đình, ta đã chảy máu qua vì Thánh Thượng, kết quả các ngươi lại đối đãi với ta như vậy! ? Ta không đảm nhận việc này nữa, cuộc sống này xem như không có cách nào trôi qua..."
"Vào đi!
Nghe ra được thanh âm lúc này là của Thánh Thượng Đại Càn, Trần Khuynh Địch lập tức nhanh chóng mở cửa chính Kim Loan Điện ra, nhìn thấy hắn, khóe mắt của bốn vị đại lão đã bị cưỡng chế thu tay lại lập tức co lại, đây hiển nhiên chính là một cái hình tượng chó săn tiêu chuẩn a...
"Được rồi, được rồi."
Nhìn biểu lộ "huynh đệ của ta đã đến", không lo ngại gì của Trần Khuynh Địch, Thánh Thượng Đại Càn có một chút nhức đầu vuốt vuốt trán.
Nói thật, ý nghĩ ban đầu của hắn kỳ thật là giống với Trần Khuynh Địch, sau này Trần Khuynh Địch cũng sẽ giúp một tay, nói thế nào cũng phải để cho hắn gặp mặt cùng với mấy vị trọng thần của mình, mọi người nhận thức nhau một chút, dựa theo ý nghĩ của Thánh Thượng Đại Càn, lần gặp mặt này vốn phải là hài hòa, thân thiện và an toàn.
Kết quả thế mà lại biến thành dạng này.
Ở trong cái thời đại này không dễ làm ông chủ a!
"Sau ít ngày nữa trẫm muốn bế quan, trong lúc này, Trần Khuynh Địch chính là viện thủ mà trẫm dốc hết sức mới mời chào đến được, Thuần Dương Cung cũng sẽ đứng ở phía sau triều đình, hắn là Đại đô đốc Hoàng Thành Tư, phụ trách kiểm soát và xử lý đối với tông phái thế gia, ở cái phương diện này các ngươi phải hiệp trợ hắn thật tốt."
"! !!"
Thánh Thượng Đại Càn vừa dứt lời, bốn vị đại lão chính là chấn động toàn thân.
Bản ý của Thánh Thượng Đại Càn kỳ thật là không có gì, nói đúng ra là sau này Trần Khuynh Địch sẽ phụ trách đối phó với tông phái thế gia, sau đó bốn người các ngươi nhớ kỹ giúp đỡ một lần là được.
Nhưng rơi vào trong mắt của bốn vị đại lão.
Thánh Thượng sắp bế quan, vào trước khi bế quan thế mà ủy thác cho Trần Khuynh Địch phụ trách loại đại sự đối phó với thế gia tông phái này...
Đây là cái gì?
Là gian thần lộng quyền a!
Tể Tướng Lý Đồng Thần là người đầu tiên tiến lên, đầu tiên là liếc nhìn Trần Khuynh Địch, sau đó cũng không có nói thẳng, mà là dùng nguyên thần truyền âm nói: "Thánh Thượng, Trần Khuynh Địch tuy là Đại đô đốc Hoàng Thành Tư, nhưng lại xuất thân từ Thuần Dương Cung, chính là một trong mười đại thánh địa võ đạo đương thời, thân phận và bối cảnh chung quy vẫn là vấn đề."
"Nếu như hắn mưu đồ trong bóng tối, mở đường cho tông phái thế gia..."
"Chỉ sợ sẽ thành họa lớn!"
"Ái khanh không cần lo lắng."
Thánh Thượng Đại Càn cười cười, lời nói của Lý Đồng Thần là rất có đạo lý, bình thường mà nói, loại tổ chức đặc vụ tình báo giống như Hoàng Thành Tư và Lục Phiến Môn, điều coi trọng nhất đầu tiên chính là gia thế thanh bạch, lai lịch rõ ràng, loại người có bối cảnh tông phái giống như Trần Khuynh Địch vốn là sẽ không có khả năng tiếp nhận nhất.
"Liên quan tới điểm này, chúng ta cứ hỏi Trần ái khanh một chút là được."
Trần Khuynh Địch khẽ co khoé mắt lại.
Trần ái khanh.
Trần Khuynh Địch cảm thấy da gà của mình nổi hết lên.
Không có phát giác ra được biểu tình cổ quái của Trần Khuynh Địch, Thánh Thượng Đại Càn tiếp tục nói: "Trần ái khanh, bốn vị ái khanh ở đây đều có phê bình kín đáo đối với sự tình ngươi phụ trách tông phái và thế gia, mà ngươi thân làm người trong tông phái, muốn đảm nhiệm cái chức vị này, tự nhiên là cần phải xuất ra thành tích tương ứng…‘’
"Hiểu rồi, hiểu rồi." Trần Khuynh Địch lập tức gật đầu một cái, nói: "Là muốn ta nhập bọn đúng không?"
Thánh Thượng Đại Càn: "…"
Có thể nho nhã một chút hay không?
Lời này vừa nói ra liền khiến cho triều đình chúng ta giống như là ổ thổ phỉ vậy.
Không sai biệt lắm chính là ý này.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận