Phản Diện Siêu Cấp

Chương 326: Phiền toái

 
 
 
Xem như là người thuyết phục các thế lực của võ lâm Ung Châu Đạo, Lạc Tương Tư cùng với Doanh Phượng Tiên quả thực là đã phí một phen tâm tư, vào lúc cần thiết cũng đã biểu diễn thực lực của bản thân một phen, hơn nữa có Thuần Dương Cung xem như là bối cảnh, lúc này mới có thể khiến cho các thế lực này kinh hãi, khiến cho bọn hắn phái người trợ giúp.
Bất quá lúc này đám người đang hành quân lại bị cản lại. Mà ngăn cản đám người chỉ có một người. Người tới mặc một thân quan phục màu đỏ thẫm, bên hông mang theo quan ấn, tóc dài buộc lên, dùng đôi mắt phượng liếc nhìn đám người, Ngũ Sắc Thần Quang xanh, vàng, đỏ, trắng, đen hoà lẫn ở phía sau, tản ra khí tức giống như núi như biển, vẻn vẹn chỉ có một người liền có thể trấn áp đội ngũ được tạo thành từ rất nhiều thế lực võ lâm.
"Tỷ tỷ." Doanh Phượng Tiên đứng ở phía trước nhất đội ngũ, trên sắc mặt mang theo vẻ kinh ngạc, khá là phức tạp nhìn cô gái trước mắt.
Tần Kiền Hoàng, người mạnh nhất thế hệ trẻ Hoàng triều Đại Càn, xếp thứ hai trên Chân Nhân Bảng của Lục Phiến Môn, thậm chí còn có chiến tích đánh chết một vị Võ Đạo Tông Sư giống như Trần Khuynh Địch, một thân tu vi có thể xưng là sâu không lường được, có nàng đứng ở chỗ này, đừng nói là chỉ có Doanh Phượng Tiên cùng với Lạc Tương Tư, coi như là có Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm ở đây, chỉ sợ là cũng không làm nên chuyện gì. Mặc dù đồng dạng là Hợp Đạo Tôn Giả, Tần Kiền Hoàng cũng không phải là cùng một cái cấp độ với phàm phu tục tử.
"Đã lâu không gặp." Tần Kiền Hoàng lãnh đạm nhìn Doanh Phượng Tiên, hai mắt trống rỗng, rõ ràng là đang nhìn Doanh Phượng Tiên, nhưng ở trước mặt của nàng, Doanh Phượng Tiên lại cảm thấy Tần Kiền Hoàng căn bản là không nhìn bản thân, hai người rõ ràng gần trong gang tấc, lại phảng phất như là cách một trời một vực vậy, một bên là chim sẻ trên đất, một bên khác lại là Phượng Hoàng trên trời.
"Tỷ tỷ, ngươi tới nơi này là muốn làm gì?"
"Đương nhiên là mang ngươi đi." Tần Kiền Hoàng nhẹ nhàng nói: "Tây Vực đã bị phá, bốn đại Biên Hoang cũng vì đó mà trở nên phấn chấn, bọn hắn đã sắp hành động, mà giới tông phái càng là người người mang ý xấu, đã sắp đến thời điểm thiên hạ đại loạn. Lấy thực lực của ngươi, ở trong thời kỳ hoà bình thì còn tạm được, nhưng nếu ở trong giang hồ loạn thế, vậy thì không đủ."
"Cho nên?"
"Cho nên ta phải mang ngươi đi."
"Vì bảo hộ ta?"
"Đương nhiên!"
Tần Kiền Hoàng trả lời không có một chút do dự, mà Doanh Phượng Tiên thì lại lộ ra vẻ cười khổ.
Bảo hộ ta?
Nếu như là khi còn bé mà nói, nàng nhất định sẽ tin tưởng a, nhưng qua nhiều năm như vậy, huyết mạch Phượng Hoàng của bản thân bị cưỡng ép chiếm lấy, lại bị đuổi ra khỏi gia tộc, từ xưa tới nay chưa từng có ai chú ý qua bản thân nàng, Tần Phượng Tiên đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một người gọi là Doanh Phượng Tiên.
"Đều đã đến cái trình độ này, tỷ tỷ, ngươi dựa vào cái gì mà cảm thấy, ta sẽ còn tin tưởng ngươi?"
"Ngươi không cần phải tin tưởng ta." Ngữ khí của Tần Kiền Hoàng vẫn không có một chút chấn động nào, phảng phất như là không nghe được sự kháng cự của Doanh Phượng Tiên vậy: "Ngươi chỉ cần nghe lời là được rồi."
Doanh Phượng Tiên há hốc mồm, nhưng cái gì cũng không nói ra được, sắc mặt càng trở nên ảm đạm, mà ngay vào lúc này…
"Nghe cái đầu của ngươi!"
Thân hình của Lạc Tương Tư liền biến mất ở trong đội ngũ, một giây sau liền xuất hiện ở trước mặt của Tần Kiền Hoàng, đẩy hai cánh tay về phía trước, tay trái khép thành chưởng, phảng phất như nâng lên một ngọn núi vô hình, tay phải nắm thành quyền, đánh ra kiếm khí đao quang mang theo sát ý mênh mang.
Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa. Hô Phong Hoán Vũ!
Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa. Bàn Sơn Cản Nhạc!
"Ồ?"
Đối mặt với công kích gần trong gang tấc của Lạc Tương Tư, uy thế ngập trời này cơ hồ là mượn nhờ thiên địa chi uy, Tần Kiền Hoàng phảng phất như thực sự nhìn thấy được gió táp mưa sa, thấy được những ngọn núi sắc bén, dẫn động lực lượng thiên địa hóa thành lực phá hoại mà mắt trần có thể thấy cuốn tới.
Không nói đến những cái khác, chỉ hai chiêu này, ở bên trong võ giả Luyện Thần Phản Hư của Ung Châu Đạo, không có một ai có thể tiếp được!
"Có ý tứ." Đáng tiếc là Tần Kiền Hoàng cũng không phải là những phế vật kia.
Đối mặt với một kích toàn lực của Lạc Tương Tư, Tần Kiền Hoàng chỉ nhíu mày, Ngũ Đức Thần Quang ở phía sau phấp phới theo chiều gió, phảng phất như Khổng Tước xòe đuôi, sau đó thiên địa chi uy kinh khủng liền bị trừ khử trong nháy mắt, phảng phất như chưa bao giờ từng tồn tại, ngay cả một làn gió nhẹ cũng không thổi lên được, hóa thành hư vô.
"A..."
"Võ công không tệ, nhưng tu vi quá thấp." Tần Kiền Hoàng lắc đầu, sau đó vung tay lên, Lạc Tương Tư liền phảng phất như bị một chiếc chùy sắt đập trúng vậy, cả người bay lên không trung, sau đó rơi ầm ầm trên mặt đất.
Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt của Lạc Tương Tư lập tức trở nên trắng lóa như tuyết, trong ánh mắt nhìn về phía Tần Kiền Hoàng càng là tràn đầy kinh dị, nàng mặc dù biết bản thân khẳng định không phải là đối thủ của Tần Kiền Hoàng, nhưng lại không ngờ được, nàng tự cho là đủ để ngăn chặn hai chiêu của đối phương, vậy mà thậm chí ngay cả một chút bọt nước cũng không lật lên được!
Đây chính là hai chiêu bên trong Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa a! Là Tuyệt Thế Thần Công, thế mà ngay cả một điểm tác dụng cũng đều không có?
Không để ý đến Lạc Tương Tư không cam tâm, Tần Kiền Hoàng nhìn về phía Doanh Phượng Tiên lần thứ hai, hỏi: "Sao? Có nguyện ý đi với ta hay không?"
"Nếu như ta nói không nguyện ý?"
"Vậy thì cũng không có tác dụng."
Vậy thì còn cái gì để nói, Doanh Phượng Tiên chủ động đi về phía trước, đứng chung một chỗ với cùng Lạc Tương Tư, nói: "Ta sẽ không đi với ngươi."
Tần Kiền Hoàng nhìn đám tinh anh của rất nhiều thế lực võ lâm ở phía sau hai nàng, nói: "Các ngươi cũng muốn ngăn cản ta?"
Đám tinh anh liếc nhìn nhau, sau đó gần như đồng thời lui về phía sau một bước, trên mặt nhao nhao lộ ra nụ cười nịnh nọt.
"Làm gì có, ngài cứ tuỳ ý."
"Rất tốt."
Sắc mặt của Lạc Tương Tư cùng với Doanh Phượng Tiên trở nên khó coi, bất quá cũng không nằm ngoài dự liệu, dù sao thì giữa các nàng và bọn hắn cũng chỉ là hợp tác lợi ích thuần tuý, đám thế lực võ lâm Ung Châu Đạo này nếu như liều mạng giúp các nàng ngăn cản Tần Kiền Hoàng, đó mới là thật sự gặp quỷ, bất quá nếu như bọn hắn chịu ra tay...chỉ sợ là cũng không làm gì được vị thiên kiêu chi nữ Đại Càn này.
"Lần này phiền toái rồi a..."
"Sư huynh ở bên kia cũng không biết là ra sao?"
Dường như là nghe được lời xì xào bàn tán của hai nàng, Tần Kiền Hoàng đột nhiên mở miệng nói: "Yên tâm đi, vị Thuần Dương Cung kia, sư huynh của các ngươi rất tốt."
Hai nàng kinh ngạc: "Hả?"
"Hắn dường như đã minh ngộ bản thân, thống nhất võ đạo, lần trước hắn còn kém xa lắm, nhưng mà bây giờ, khoảng cách của hắn so với Võ Đạo Tông Sư chỉ còn cách có một bước."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận