Phản Diện Siêu Cấp

Chương 867: Khiêu chiến

 
 
 
Ý nghĩ của A Nhĩ Pháp rất đơn giản.
Chỉ là Trần Khuynh Địch thì còn chưa được hắn để vào mắt, Tà Thần đoạt xá thì như thế nào? Tu vi Hỏa Luyện Kim Đan đã chú định chênh lệch ở giữa hắn và Trần Khuynh Địch.
Chân chính khiến cho A Nhĩ Pháp để ý, là "Tổ chức Tà Thần thần bí" có khả năng tồn tại ở phía sau Trần Khuynh Địch.
Một vị Đại Ma Vương phía sau màn khác!
Chuyện này là không thể nhịn, nói đùa, phóng nhãn ra toàn bộ Trung Nguyên, cho tới bây giờ đều là A Nhĩ Pháp ta gây chuyện ở sau lưng, kết quả ngươi nói với ta còn có một người khác cũng đang gây chuyện ở trong bóng tối, thậm chí còn gây chuyện ở trên đầu của ta? Chuyện này cùng với đánh rắm ở trên đầu của ta khác nhau ở chỗ nào?
Nguyên nhân chính là vì như thế, A Nhĩ Pháp mới đích thân giáng lâm, chính là muốn xem tổ chức Tà Thần thần bí kia rốt cuộc có bản sự gì, ở phía sau lại rốt cuộc có bao nhiêu năng lực, nếu như chỉ có mấy tên tiểu lâu la mà nói, vậy liền hợp nhất vào tổ chức của hắn, nhưng nếu như quả thật là có người trong đồng đạo mà nói, vậy thì phải bàn bạc kỹ hơn.
Mà trong lúc ở trong lòng của A Nhĩ Pháp hiện lên vô số suy nghĩ, Trần Khuynh Địch thì đang chửi rủa.
Tà Thần? Tà Thần cái đầu của ngươi! Đã nói bao nhiêu lần rồi, lão tử là Nhân tộc chính thống!
"Chỗ dựa sau lưng ta?"
"Ha ha ha!"
"Nói ra chỉ sợ sẽ hù chết ngươi!"
Trần Khuynh Địch ngẩng đầu ưỡn ngực, cười ngạo nghễ: "Chỗ dựa sau lưng ta chính là Thánh Thượng Đại Càn trước mắt! Có biết hay không? Hắn chính là thiên hạ đệ nhất nhân! Muốn đánh ngươi cũng giống như đánh một con chó vậy, giống như là những Thiên Ngoại Tà Thần như các ngươi, năm đó Thánh Thượng Đại Càn không biết đã chém chết bao nhiêu kẻ!"
"Càn Võ?"
"Ngươi không phải là Tà Thần?"
A Nhĩ Pháp nhướng mày, khí tức kinh khủng lập tức lan tràn ra, ngay cả thiếu niên Man Thần đã hợp nhất hai thi cũng đều cảm thấy khó thở, mặc dù hắn hiện tại có thể xưng là Hỏa Luyện Kim Đan vô địch, cũng không có khả năng gánh vác được A Nhĩ Pháp Kích Toái Mệnh Tinh, cảnh giới của hai người là hoàn toàn khác biệt.
Bất quá rất đáng tiếc, lúc này Trần Khuynh Địch đang ở dưới màn sáng bảo hộ hình thành từ kim bài miễn tử, tự nhiên là chẳng thèm ngó tới đối với khí tức của A Nhĩ Pháp, căn bản là cái gì cũng đều không cảm giác được. Huống chi lòng tin của Trần Khuynh Địch đối với Thánh Thượng Đại Càn là rất cao.
Vòng bảo hộ của kim bài miễn tử còn chưa biến mất đây, ngươi còn có thể làm gì được ta chứ?
"Dĩ nhiên là không phải!"
"Không phải là ta thổi phồng, Trần Khuynh Địch ta từ khi xuất đạo cho đến nay vẫn luôn coi việc giúp người là nhiệm vụ của mình, làm việc thiện là chức trách, chớ đừng nói chi là ta chính là người thay mặt chưởng giáo Thuần Dương Cung, một trong những lãnh tụ chính đạo trong thiên hạ, thiếu hiệp Trần Khuynh Địch, ngươi nhìn ta giống như là Thiên Ngoại Tà Thần không chuyện ác nào không làm hay sao?"
"Ngây thơ!"
"Hừ!" Trần Khuynh Địch vừa dứt lời, A Nhĩ Pháp liền không nhịn được mà hừ một tiếng tức giận.
Miệng của người này quá thối!
Chỉ thấy A Nhĩ Pháp đưa tay vỗ một cái, cũng không có thanh thế lớn như thiếu niên Man Thần trước đó, nhìn qua chính là một chưởng thông thường, nhưng chính là một chưởng như vậy, vòng bảo hộ kim bài miễn tử nguyên bản vẫn vững như bàn thạch ở dưới sự tấn công điên cuồng của thiếu niên Man Thần, thế mà quả thực là đã bị đánh ra từng vết nứt.
Thậm chí còn kèm theo tiếng vang lanh lảnh.
Chuyện cho tới bây giờ…
"Xem ra ta không thể không nói cho ngươi một cái bí mật mà ta đã ẩn tàng trong nhiều năm." Trần Khuynh Địch lộ ra thần sắc nghiêm túc nói: "Không sai! Ta kỳ thật chính là Thiên Ngoại Tà Thần Áo Mễ Gia! Qua nhiều năm như vậy vẫn một mực tận sức huỷ diệt Nhân tộc, tiến hành xưng bá Trung Nguyên, hơn nữa còn rất có thành tích, không tin thì ngươi cứ đi đến Trung Nguyên hỏi thăm một chút, danh hào đệ nhất Sát Nhân Cuồng Ma Trung Nguyên cũng không phải là do ta tuỳ tiện thổi phồng lên!"
"Thuận tiện nhắc tới, thiếu niên Man tộc ở bên cạnh ngươi kia chính là thợ săn Tà Thần đại danh đỉnh đỉnh trên giang hồ, tên gọi tắt là Man Thần, chính là đại địch của Tà Thần nhất tộc chúng ta, người này có bề ngoài hiền lành, trên thực tế lại có lòng dạ bất chính, thời thời khắc khắc đều dự định phá vỡ sự thống trị của Tà Thần nhất tộc chúng ta..."
"Huynh đệ! Hãy mau giết hắn!"
A Nhĩ Pháp: "..."
Thiếu niên Man Thần: "..."
Nhìn vẻ mặt thành khẩn của Trần Khuynh Địch, cả khuôn mặt của thiếu niên Man Thần đều giận đến mức hết sức đỏ bừng, biểu lộ của A Nhĩ Pháp cũng là vô cùng quái dị, vốn dĩ mình còn hơi nghi ngờ, nhưng hiện tại xem ra, chỉ là nhìn cái bộ dáng vô sỉ này, liền rất có phong phạm lúc còn trẻ của mình…
"Cũng được."
"Mặc kệ là thật là giả, trước tiên cứ bắt ngươi lại rồi nói!"
A Nhĩ Pháp cười lạnh một tiếng, cũng không tiến hành tranh luận với Trần Khuynh Địch, chính là dựa vào một thân thực lực mạnh mẽ ra tay một lần nữa, liên tục đập vào bên trên vòng bảo hộ, đánh cho toàn bộ vòng bảo hộ lung lay sắp đổ, hiện ra từng vết rạn.
Thấy vậy Trần Khuynh Địch lại chửi ầm lên ở trong lòng.
M* nó! Lúc trước vào trước khi đi Thánh Thượng Đại Càn còn nói là có kim bài miễn tử, sẽ cam đoan sự an toàn cho ta, kết quả thì sao? Tùy tiện xuất hiện một tên Tà Thần liền đánh cho kim bài miễn tử thành như thế này, thực sự là ném đi tên tuổi thiên hạ đệ nhất nhân của ngươi, lại nói ta đã mắng lâu như vậy ngươi còn chưa chịu xuất hiện cứu ta? ! Vậy ta còn cần ngươi để làm cái gì! ?
Kỳ thật, kim bài miễn tử của Thánh Thượng Đại Càn cũng không phải là vô dụng như Trần Khuynh Địch mắng, trên thực tế tấm kim bài miễn tử này hoàn toàn có thể duy trì vòng bảo hộ cả ngày, khiến cho Trần Khuynh Địch xông pha ở trong Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng Trần Khuynh Địch lại quá xúi quẩy, gặp phải một vị chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh.
Mà vào ngay lúc này…
Đột nhiên! Thiên địa hư không rung chuyển một trận, A Nhĩ Pháp bỗng nhiên dừng động tác lại, ngẩng đầu, ánh mắt xuyên thủng hư không, trực tiếp chui vào bên trong Vận Mệnh Tinh Không mà chỉ có chí cường giả mới có thể đi đến, mà ở nơi đó, ẩn ẩn có một đạo tinh quang sáng chói đến từ nơi xa!
Là chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh!
"Ha ha ha!" Dừng lại một chút, A Nhĩ Pháp không khỏi cười to, đây là một loại vui sướng khi gặp kỳ phùng địch thủ.
Vốn dĩ vào thời điểm nhìn thấy Trần Khuynh Địch thúc thủ vô sách đối với công kích của hắn, cũng không có ai ra tay giúp đối phương, trong lòng của A Nhĩ Pháp chính là có một chút tiếc nuối, thân làm Tà Thần có thành tựu cao nhất ở đại thế giới Trung Thổ, A Nhĩ Pháp vẫn luôn là vô cùng cô đơn ở chỗ cao, rất hi vọng có người có thể đứng ra khiêu chiến hắn.
Loại khiêu chiến này không phải là khiêu chiến trên thực lực, mà là khiêu chiến bên trên tâm kế và mưu đồ! Một loại khiêu chiến lý tưởng! Hắn muốn thấy được, còn có một vị Tà Thần khác cũng giống như mình, lấy việc trở thành Đại Ma Vương phía sau màn làm nhiệm vụ của mình, thậm chí còn muốn làm tốt hơn hắn ở bên trên cái phương diện này!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận