Phản Diện Siêu Cấp

Chương 995: Vận mệnh tốt

 
 
 
Phương Thiên Họa Kích chấn động mạnh một cái, đánh bay Bát Bộ Thiên Long Phật Đà ra ngoài, sau đó bắt đầu thu nhỏ, tiếp đó hư không nứt ra, một vị nam tử cao lớn thân cao khoảng chừng một mét chín, cưỡi một thớt Thần Câu bay vọt mà ra, đầu đội hầu quan, mặc mãng bào bốn trảo, người khoác giáp rồng màu vàng, cầm Phương Thiên Họa Kích, giắt cung tiễn sau lưng.
"Võ Tướng Quân."
"Tiếp theo liền giao cho ngươi."
Lý Đồng Thần mỉm cười, nói sang sảng, mà Võ Nguyên Hanh thì là trầm mặc như trước, chỉ là gật đầu một cái, sau đó kéo dây cương trong tay một phát, cả người lẫn ngựa lập tức hóa thành một đoàn lửa mạnh màu vàng, giống như thiên thạch rơi xuống vậy, hung hăng đập lên trên người của Bát Bộ Thiên Long Phật Đà.
Mà gần như đồng thời.
"Truyền quân lệnh của ta! Phi Hùng Quân ra khỏi hàng!"
"Trấn Bắc Quân ra khỏi hàng!
Ở bên ngoài Tu Di Sơn, Tổng nguyên soái Phi Hùng Quân Nam Thần Võ, Đại Đô Hộ Bắc Nhung Trương Tắc, hai vị võ giả Đại Đạo Huyền Quang hai mươi vạn dặm đứng ở trong hư không, ở dưới chân là đại quân tinh nhuệ thuộc về bọn hắn.
"Xuất chiến!"
"San bằng Tu Di Sơn!"
Đại quân triều đình có kỷ luật nghiêm minh, lập tức mở ra bộ pháp chỉnh tề như một đi về phía Tu Di Sơn.
Mà ở phía sau của bọn hắn thì là đảo chủ Đào Hoa Đảo còn có lão tổ Lâm gia, hai lão hồ ly này thì là mang theo một đám đệ tử Thuần Dương Cung lặng lẽ đứng ở phía sau cùng của đại quân.
"Thái Thượng trưởng lão thế nhưng đã nói, Thuần Dương Cung chúng ta thế yếu lực mỏng, không chịu nổi được đại chiến, mọi người hãy đi theo sát ta, nếu có vấn đề lập tức dựa theo tập luyện trước đó rút lui về phía sau.‘’
Nghe thấy lời này, đám người Thuần Dương Cung cũng lập tức thấp giọng đáp lời:
"Vâng!"
Kỳ thật tất cả mọi người đều ngầm hiểu đấu pháp hèn mọn của Thuần Dương Cung.
Đối với đám người Lý Đồng Thần mà nói, những đệ tử Thuần Dương Cung kia kỳ thật cũng không nằm ở bên trong chiến lực mà bọn hắn suy tính, một cái Đại Càn to lớn, sẽ thiếu đầy tớ hay sao?
Thật sự thiếu chính là cao thủ đỉnh tiêm.
Mà một trận chiến này, không nói tới những thứ khác, chỉ là một mình Trần Khuynh Địch cũng đủ làm cho đám người Lý Đồng Thần hài lòng, tối thiểu là đối phương cũng đang thực sự chém giết cùng với Phật Môn, hơn nữa còn trực tiếp đối chiến với hoà thượng Giới Lộc - võ giả Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh cao nhất, bất kể nhìn như thế nào cũng đều tràn đầy thành ý.
Ngay cả Lý Đồng Thần cũng đều không thể phủ nhận điểm này.
Mà có Trần Khuynh Địch ở phía trước, đám người Thuần Dương Cung có làm như thế nào cũng không cần phải để ý, các ngươi muốn đi theo thì cứ theo.
Thế là ở dưới sự suất lĩnh của đảo chủ Đào Hoa Đảo cùng với lão tổ Lâm gia, đội ngũ Thuần Dương Cung càng biết điều hơn, hai lão hồ ly có định vị đối với thực lực của nhà mình rất chính xác, Thuần Dương Cung đúng là đã quật khởi, nhưng cũng chỉ có mấy người quật khởi mà thôi, ở bên trên trình độ bình quân của đệ tử toàn tông thật ra là không bằng các thánh địa võ đạo khác.
Mà lần tiến đánh Phật Môn này.
Chính là một lần cơ hội tôi luyện đệ tử cao nhất.
Nếu như là tôi luyện, vậy thì dĩ nhiên không có khả năng đưa bọn hắn vào chiến trường kịch liệt chân chính, lặng lẽ vào thôn, khiêm tốn phá quán, đây mới là mục đích của đám người đảo chủ Đào Hoa Đảo.
Đương nhiên, cũng có người không cần phải làm như vậy.
"Lên!"
Doanh Phượng Tiên dẫn đầu, trên đỉnh đầu có Âm Dương Thái Cực Đồ xoay tròn, điên đảo Âm Dương nhị khí, đấu chuyển trên dưới tứ phương, hoàn toàn không có che giấu khí tức của mình, sau khi đạp vào Tu Di Sơn không nói hai lời, nhìn chuẩn một vị võ tăng Phật Môn có tu vi Võ Đạo Tông Sư liền đánh tới.
Đồng dạng làm như thế còn có Dương Xuân cùng với Lạc Tương Tư.
Dương Xuân bình thường nhỏ nhắn xinh xắn, vào lúc này lại là vô cùng hung tàn vung vẩy đại khảm đao còn lớn hơn so với nàng, yêu khí tràn ngập quanh người, Tạo Hóa Viêm cháy hừng hực, giống như là Doanh Phượng Tiên, nhìn chuẩn một vị võ tăng Phật Môn liền giết tới, vung đao lên cứ phải gọi là phát ra uy thế hừng hực.
Mà hiệu quả thị giác xuất thủ của Lạc Tương Tư mặc dù không có tính trùng kích giống như Dương Xuân, nhưng đến cái cảnh giới này như nàng, Thất Đại Nghịch Diệt Thiên Tuyệt Địa cơ hồ là tiện tay liền có thể đánh ra, thậm chí còn trực tiếp biến thành dị tượng mà mắt trần có thể thấy, lấy nàng làm trung tâm bắt đầu quét sạch, những nơi đi qua cơ hồ là không có ai cản nổi.
Ba nữ hiển lộ ra thực lực cơ hồ là lập tức hấp dẫn sự chú ý của đại đa số người, ngay cả Lý Đồng Thần cũng đều không khỏi nhìn các nàng một cái.
"Thuần Dương Cung trái lại là có vận mệnh tốt."
"Nhân vật như vậy sinh ra một người đã chính là ông trời phù hộ, kết quả Thuần Dương Cung lại có trọn vẹn ba...không đúng, trọn vẹn bốn người."
Lý Đồng Thần xoay chuyển ánh mắt, lại nhìn về phía một phương hướng khác trong Tu Di Sơn, nhưng mà chỉ chốc lát sau, hắn lại cảm thấy nao nao, sau đó nhếch mép một cái.
"Phật Môn cũng không kém."
Ầm ầm!
"A Di Đà Phật!"
Ở đoạn giữa của Tu Di Sơn, một tiếng phật hiệu khinh nhu đột nhiên vang lên, phật quang màu vàng chiếu sáng đại kiền, trong suốt không tì vết, cuối cùng hóa thành một cỗ pháp tướng Thiên Thủ Thiên Nhãn Quan Âm ở giữa không trung, cương khí chấn động, trực tiếp đánh bay một số lớn binh sĩ Phi Hùng Quân công lên Tu Di Sơn, nhất thời hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
"Ha ha!"
"Là nàng..."
Gần như đồng thời, Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên, Dương Xuân, ba nữ đồng thời thay đổi ánh mắt, nhìn về phía cái hướng kia.
Sau khi Thiên Thủ Thiên Nhãn Quan Âm đánh bay rất nhiều binh sĩ Phi Hùng Quân cũng không có ngừng lại, chuyển tay hướng về phía dưới chính là đập một cái, ngay vào một giây sau, một vệt ánh vàng lại là kiên quyết mà lên, thế mà quả thực là chống đỡ chưởng kích của Quan Âm, thậm chí là chấn bay nó ra, lộ ra uy thế không hề yếu.
"Hôm nay ta dùng Phù Đồ Tháp trả nhân quả cho Phật Môn."
"Không còn liên quan tới Phật Môn nữa!"
Trần Tiêm Tiêm đứng ở bên trong ánh vàng, Phù Đồ Tháp ở trong tay bị nàng vứt ra ngoài không có một chút lưu luyến nào, giống như là từ bỏ gông xiềng vậy, gông xiềng vừa được cởi ra, tinh, khí, thần cả người của Trần Tiêm Tiêm đều lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được cất cao, khí tức Phật Môn nồng đậm trên người trước kia lại là dần dần cải biến.
Từ lúc ban đầu Trần Tiêm Tiêm cũng không tán đồng với lý niệm Phật Môn.
Nàng tu Phật Môn, chỉ là bởi vì Phù Đồ Tháp mà thôi, muốn nói có ảnh hưởng nhiều nhất đối với Trần Tiêm Tiêm, không phải là Phù Đồ Tháp, càng không phải là cái gì võ công Phật Môn.
Không chỉ là sư huynh, ở trong đầu của Trần Tiêm Tiêm còn lóe lên thân ảnh của Lạc Tương Tư, Doanh Phượng Tiên còn có Dương Xuân.
Mặc dù mọi người bình thường sẽ đối chọi với nhau, nhưng không thể phủ nhận là, vô luận là mình, hay là các nàng Lạc Tương Tư, đều là thiên chi kiêu nữ ít có trên thế gian, là tri kỷ khó tìm, bất quá cũng chính là như vậy, mọi người tán đồng lẫn nhau, ganh đua so sánh lẫn nhau, tranh luận lẫn nhau, sao lại không phải là một loại khoái hoạt?
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận