Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1107: Buông tay

 
 
 
"Khụ khụ!" Môn chủ Mặc Môn hoàn toàn không để ý đến thái độ của Trần Khuynh Địch, nụ cười ở trên mặt càng xán lạn hơn mấy phần: "Trần chưởng giáo! Tại hạ đại biểu cho rất nhiều đệ tử Mặc Môn chuyển lời đến cho ngài, giữa chúng ta xưa nay cũng không oán không cừu, ngài xem thử có phải hay không nên để cho con súc...để cho Đại Thánh rời khỏi nơi này?"
Thấy Trần Khuynh Địch lộ ra bộ dáng không gặp thỏ không thả ưng, môn chủ Mặc Môn cắn răng một cái, nói: "Miễn là ngài có thể khiến cho nó rời đi, Mặc Môn chúng ta cam đoan sẽ không để cho ngài ăn thiệt thòi, cơ quan khôi lỗi, Ngũ Hành Giáp, linh thạch, đều không phải là không thể thương lượng..."
"Đánh rắm!" Trần Khuynh Địch vỗ tay một cái, nói: "Thuần Dương Cung chúng ta là loại người nhận hối lộ ở dưới ban ngày ban mặt, mặt trời tươi sáng hay sao! ?"
Môn chủ Mặc Môn: "? ? ?"
Ngài không phải sao?
Mặc Môn - một toà thánh địa võ đạo gặp lắm tai nạn.
Phóng nhãn ra mười đại thánh địa võ đạo trong thiên hạ, ba mạch Đạo, Phật, Ma xưa nay đều là lão đại, Tiên Cung mặc dù ẩn thế, nhưng cũng không thể xem nhẹ, Thuần Dương Cung thì lại càng không cần phải nói, Vô Sinh Đạo mặc dù bây giờ không tốt, nhưng tổ tiên cũng đã từng rất huy hoàng, Tắc Hạ Học Cung đã từng cực thịnh một thời ở thời điểm hoàng triều Trung Cổ thịnh thế.
Hai tông Đao Kiếm thì lại càng không cần phải nói, từ khi thời đại Thượng Cổ kết thúc cho đến nay vẫn là thánh địa võ đạo đứng sừng sững tại Trung Nguyên.
Nếu như nói ra bên ngoài, toà thánh địa võ đạo nào mà không cường hãn? Duy chỉ có tổ tiên Mặc Môn là bị Tắc Hạ Học Cung đuổi ra ngoài, chiếm được sự trợ giúp của Thuần Dương Đạo Tôn mới có lực lượng xuất hiện, trở thành một trong mười đại thánh địa võ đạo đương thời, sau đó cứ như vậy ở trong nhà mân mê cơ quan thuật, trải qua nhiều năm như vậy cũng không phát triển ra được món đồ chơi gì.
Bởi vậy có thể thấy được năng lực nghiên cứu khoa học của Mặc Môn cực kỳ thấp. Mà hết lần này tới lần khác thực lực võ đạo cũng không ra sao, cuối cùng đã tạo ra được một toà thánh địa võ đạo sỉ nhục như vậy.
Đường đường là thánh địa võ đạo, thế mà bị một đầu Yêu Vương Hỏa Luyện Kim Đan trấn áp cho không thể ngóc đầu, nếu như đổi thành những toà thánh địa võ đạo khác thì cái nào sẽ không phát uy? Coi như là Vô Sinh Đạo cũng sẽ nhất định thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành.
Cho dù không tiếc bất cứ giá nào, liều chết cũng phải đuổi Đại Thánh Bắc Hải đi.
Kết quả Mặc Môn thì sao? Lúc mới bắt đầu còn phản kháng một lần tượng trưng, kết quả sau khi phản kháng chính là nhẫn nhục chịu đựng, cuối cùng là ngoan ngoãn ở dưới sự trấn áp của Đại Thánh Bắc Hải, quả thực là không có cốt khí tới cực điểm, bất quá chuyện này cũng khó trách, dù sao thì bản thân Mặc Môn đối với võ đạo cũng không phải là rất nóng lòng, tự nhiên cũng không học được nửa điểm tinh thần võ giả. Nhưng bất kể như thế nào…
Trải qua nhiều thứ như vậy, Mặc Môn cũng coi như là cùi không sợ lở, môn chủ Mặc Môn thấy Trần Khuynh Địch còn có xu thế trả giá, lập tức buông tay nói: "Ngài muốn thế nào, dù sao thì chúng ta cũng không có cách nào, cùng lắm thì ta sẽ mở bảo khố Mặc Môn ra cho ngài, ngài muốn lấy thứ gì thì cứ lấy?"
Môn chủ Mặc Môn nói ra lời này chính là không trái với lương tâm một chút nào.
Dù sao thì theo hắn thấy Trần Khuynh Địch căn bản sẽ không lấy được vật gì. Bởi vì ở bên trong bảo khố Mặc Môn, tuyệt đại bộ phận đều là đủ loại vật liệu khôi lỗi cùng với đạo cụ, cũng không phải là tài nguyên tu luyện trên ý nghĩa thông thường, đối với Thuần Dương Cung mà nói là không có tác dụng gì, về phần những tài nguyên tu luyện kia, cho thì cho a, Mặc Môn nhà mình cũng không quá để ý, cũng chỉ là đau trong giây lát mà thôi, cho nên môn chủ Mặc Môn đã trực tiếp nằm trên mặt đất từ bỏ chống lại.
Chỉ cần đuổi Đại Thánh Bắc Hải đi, như vậy thì sao cũng được!
Bất quá lần này môn chủ Mặc Môn đã hiểu lầm Trần Khuynh Địch, Trần Khuynh Địch đúng là không phải đến đây để đánh cướp, dù sao thì lần trước cũng mới cướp đoạt qua, huống chi Mặc Môn cũng ở ngay chỗ này, lại rất dễ bị khi dễ, cướp sạch trong một lần duy nhất cũng không phải là hành vi hợp cách của nhà tư bản, thu hoạch theo chu kỳ mới là cách làm đúng.
Tương phản, hắn xem trọng một thứ khác của Mặc Môn.
"Môn chủ, nếu như ta nhớ không lầm mà nói, Mặc Môn các ngươi cũng đã cắm rễ ở nơi này rất nhiều năm rồi đúng không?"
"Hả?"
Nhìn vẻ mặt tò mò của Trần Khuynh Địch, môn chủ Mặc Môn trừng mắt nhìn, sau đó gật đầu nói: "Đó là tự nhiên, tổ tiên bị Tắc Hạ Học Cung đuổi...không đúng, là bất mãn sự mục nát của Tắc Hạ Học Cung, sau khi chủ động rời khỏi Tắc Hạ Học Cung, Mặc Môn chúng ta đã thành lập sơn môn ở ngay chỗ này, sau đó một mực phát triển..."
"Rất tốt!" Trần Khuynh Địch vỗ tay một cái, nói: "Các ngươi ở nơi này lâu như vậy rồi, hẳn là cũng rất quen thuộc với Đông Hải ở sát vách chứ? Các ngươi biết rõ một địa phương tên là Phi Tiên Đảo hay không?"
Đây là do Long Thiên Tứ nói cho hắn biết.
Trên thực tế năm đó Thuần Dương Đạo Tôn đã đi tới Tiên Cung một mình, sau khi đánh cho Tiên Cung chạy trối chết rồi trở về, cũng không có miêu tả kỹ càng tình huống cụ thể của Tiên Cung, vào thời điểm hậu nhân hỏi thăm, hắn cũng chỉ là trả lời một câu Phi Tiên Đảo Đông Hải, chứ cũng không có nói nội dung cụ thể. Bất quá có một chút manh mối như vậy là được rồi.
Dù sao thì trong chuyến đi này cũng có Tịch Đồng cùng với Vô Vọng Ma Tôn, Trần Khuynh Địch cũng không tin là dùng năng lực của chí cường giả Kích Toái Mệnh Tinh, ở phía dưới tình huống tìm thấy cửa ra vào còn không thể phát hiện được thứ gọi là bí cảnh Côn Lôn.
Vốn dĩ bọn họ còn dự định nhờ hải quân Đại Càn hỗ trợ tìm kiếm Phi Tiên Đảo tại Đông Hải đây.
Bất quá nếu đã đến Mặc Môn, Trần Khuynh Địch sau khi chợt có linh cảm liền tiến hành hỏi thăm Mặc Môn.
Dù sao thì Mặc Môn cho dù yếu thì cũng là thánh địa võ đạo, Tiên Cung cũng là thánh địa võ đạo, một cái ở trong Đông Hải, một cái ở trên bờ biển, cũng được coi là có khoảng cách rất gần, nói không chừng giữa hai bên sẽ có liên hệ gì đó? Mà sự thật đã chứng minh.
Trần Khuynh Địch đã đoán mò đúng rồi.
Vừa dứt lời, môn chủ Mặc Môn liền lộ ra biểu lộ kinh ngạc, sau đó đặc biệt tự nhiên nói ra: "Phi Tiên Đảo? Biết rõ, biết rõ, đó không phải là địa bàn của Tiên Cung hay sao?"
"Ngươi biết?"
"Đương nhiên." Môn chủ Mặc Môn vỗ ngực một cái, nói: "Hàng năm Tiên Cung đều sẽ đặt một đơn hàng từ chúng ta, sau đó đưa đến Phi Tiên Đảo, lại thông qua Phi Tiên Đảo đưa vào bên trong bí cảnh Côn Lôn."
"Cũng không phải là bí mật gì!"
Trần Khuynh Địch: "…"
Đám người: "..."
Đi mòn giầy sắt tìm không thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay!
"Nói rõ một chút!"
"Tiên Cung mua cái gì của các ngươi?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận