Phản Diện Siêu Cấp

Chương 151: Thần công tự sáng tạo

 
 
 
Ở cái phương diện này, Trần Khuynh Địch đã phát huy trọn vẹn sức tưởng tượng cùng với sức sáng tạo của một người xuyên việt.
"Đại Thuần Dương Công uẩn dưỡng ở trong cơ thể một khỏa mặt trời cương khí, trước đó vào thời điểm mình tự tán thần công, Thuần Dương cương khí tán loạn có hiệu quả luyện thể đối với mình rất cao, cũng có thể lợi dụng cái phương diện này, sau đó chính là thần công luyện thể Đại Uy Thiên Long La Hán Quyền cùng với Trượng Lục Kim Thân, kỳ thật đều là dùng cương khí để rèn luyện thân thể.."
Ở trong thiên hạ phàm là công pháp luyện thể, kỳ thật bất quá cũng đều chỉ là như vậy. Dùng cương khí rèn luyện thân thể, thông qua các phương pháp khác nhau vận dụng cương khí để rèn luyện thân thể, phương pháp khác nhau cũng có hiệu quả khác nhau.
Đương nhiên, đây là quan niệm luyện thể của đại thế giới Trung Thổ, nhưng đối với một người xuyên việt như Trần Khuynh Địch mà nói, loại luyện thể này kỳ thật lại có phương pháp càng đơn giản hơn.
Tự mình hại mình.
Thân thể của con người là có đặc tính khôi phục cùng với tiến hóa, xương cốt gãy mất, sau khi mọc ra một lần nữa sẽ trở nên càng kiên cố hơn, cơ bắp khôi phục sau khi bị huỷ hoại cũng sẽ càng thêm có tính bền dẻo, lục phủ ngũ tạng, tay chân tứ chi, không có chỗ nào mà không phải là như thế, bằng không thì võ công ở kiếp trước vì sao lại nói muốn đánh người, trước tiên phải chịu đánh đây?
Chính là cái nguyên lý này, ở trên cơ sở tự hại mình sau đó khôi phục nhanh chóng, liền có thể tăng tốc quá trình "Hư hao --- khôi phục --- tiến hóa".
Trần Khuynh Địch đã phát huy trọn vẹn sức tưởng tượng của bản thân: "Trước tiên dùng phương pháp uẩn dưỡng Thuần Dương cương khí ở bên trong Đại Thuần Dương Công, ở trong cơ thể quan tưởng ra một vầng mặt trời, sau đó dùng viên mặt trời này không ngừng hủy hoại thân thể, lại dùng phương pháp của Long Tượng Bàn Nhược Công để nhanh chóng hồi phục nội tạng, dùng phương pháp của Trượng Lục Kim Thân để nhanh chóng hồi phục da thịt gân cốt, sau đó phối hợp thêm đủ loại dược thảo cùng với đan dược khôi phục để tăng tốc tiến độ..."
Nói ngắn gọn, chính là dùng Đại Thuần Dương Công để huỷ hoại thân thể, dùng Đại Uy Thiên Long La Hán Quyền cùng với Trượng Lục Kim Thân, phối hợp thêm đan dược để nhanh chóng hồi phục, từ đó khiến cho thân thể tiến hóa. Ở trong này còn tăng thêm lý giải của bản thân Trần Khuynh Địch, bao gồm cả phương pháp vận dụng Thuần Dương cương khí, cùng với độ nắm vững trong thời điểm luyện thể.
Sau khi tốn một khoảng thời gian rất dài để hoàn thiện chi tiết, tổng kết một phen, chính là bản thần công tự sáng tạo nằm ở trong tay của Trần Khuynh Địch này.
Như vậy vấn đề đã xuất hiện.
"Luyện bản thần công này sẽ thực sự không bị tẩu hoả nhập ma chứ?"
Theo lý thuyết, bản thần công này chắc là sẽ không tẩu hỏa nhập ma, bởi vì nó không có dính đến phương pháp vận dụng cương khí và khí huyết phi thường ảo diệu, chỉ là tự mình hại mình thuần túy nhất, sau đó nhanh chóng hồi phục, sau đó tiến hoá, có thể nói là thần công đơn giản tự sáng tạo phi thường thích hợp với loại người xuyên việt như Trần Khuynh Địch.
Nhưng người nào có thể xác định phần mềm đơn giản sẽ không gây chết máy a? Vạn nhất tẩu hỏa nhập ma, nặng thì bạo thể mà chết, từ đó liền xong đời a.
Trần Khuynh Địch cầm thần công tự sáng tạo, lộ ra thần sắc âm tình bất định, còn thỉnh thoảng ngắm chiếc váy ở bên tay trái một cái..
"Không được không được không được!"
Nói đùa cái gì, bản thân đường đường là nam nhi bảy thuớc! Sao lại có thể có loại suy nghĩ này!
"Luyện! Ta cũng không tin, tự mình hại mình chẳng lẽ còn có thể tẩu hỏa nhập ma hay sao? !" Trần Khuynh Địch nảy sinh một chút ý nghĩ ác độc, cắn răng một cái, trực tiếp bắt đầu dựa theo theo thần công tự sáng tạo bắt đầu tu luyện.
Môn thần công này vô cùng đơn giản, dùng Thuần Dương cương khí quét sạch thân thể, dung luyện toàn thân da thịt gân cốt, không ngừng khôi phục ở bên trong dung luyện, giống như là dùng hỏa lô luyện kiếm vậy, thẳng đến khi thân thể có thể tiếp nhận uy lực của Thuần Dương cương khí, môn thần công này coi như là hoàn thành tầng thứ nhất.
Sau đó lặp lại quá trình kể trên, không ngừng tăng cường uy lực của Thuần Dương cương khí, mỗi khi rèn luyện thành công một lần, chính là một tầng cảnh giới. Dựa theo dự đoán của Trần Khuynh Địch, đến cuối cùng môn thần công này hẳn là có thể hoàn mỹ chống đối với Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công cảnh giới đại thành.
"Á!"
"Nóng quá! Không hổ là thần công ta tự nghĩ ra, xương cốt muốn tan chảy!"
Ở bên ngoài mật thất bế quan, Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm đứng một trái một phải, dựa cái đầu nhỏ lên trên cửa, lộ ra sắc mặt cổ quái.
"Đại ca ca đây là đang làm gì a? Tu luyện sao?"
"Không biết, ta cũng nghe không rõ lắm, dường như là nóng quá, không hổ gì đó…?"
Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân suy nghĩ:" Ca ca rốt cuộc đang làm cái gì a?"
Không đợi hai tiểu cô nương hiểu rõ, trong mật thất bế quan của Trần Khuynh Địch bỗng nhiên vọt lên một đạo cột sáng ngất trời.
"Chúc mừng kí chủ! Thành công tự sáng tạo thần công, đi ra một bước nghịch thiên cải mệnh ở cái thế giới này!"
Thanh âm của hệ thống quanh quẩn ở trong đầu, còn có bối cảnh tiếng vỗ tay phô thiên cái địa, thậm chí còn có thanh âm pháo nổ cùng với pháo hoa, tất cả đều là đang tiến hành chúc mừng Trần Khuynh Địch, chúc mừng một môn thần công đã được sinh ra.
"Nhiệm vụ đã hoàn thành, tuyên bố ban thưởng!"
Ầm ầm!
Không đợi Trần Khuynh Địch kịp phản ứng, đã có một cỗ lực lượng từ trên trời giáng xuống, xuyên qua não hải của Trần Khuynh Địch vào thời khắc này, tiếp dẫn linh hồn của hắn phá thể mà ra, dung nhập vào trong thiên địa chung quanh.
Vào giờ khắc này, ở phía sau Trần Khuynh Địch đang khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn trong mật thất, có một cỗ hư ảnh cao lớn có bộ dáng không khác biệt với hắn bao nhiêu chậm rãi hiện lên.
Mà ở trong nháy mắt hư ảnh xuất hiện, thời không vô tận trong nháy mắt liền mở ra một cái thông đạo, năng lượng hùng hậu từ trong thông đạo giống như hồng thủy như vỡ đê mà trút xuống.
Năng lượng màu vàng óng không ngừng tràn vào trong cơ thể của Trần Khuynh Địch, không ngừng tăng cường khí tức cho hắn. Mà vào một khắc này, Trần Khuynh Địch cũng tiến nhập vào bên trong một loại ý cảnh hết sức huyền ảo, đây là lần trải nghiệm đầu tiên từ khi hắn xuyên việt tới nay.
Phảng phất như là linh hồn xuất khiếu vậy, cả người lấy một loại như tầm nhìn của thượng đế nhìn mình, hơn nữa càng lên càng cao, càng lên càng cao, qua một thời gian hắn có thể nhìn thấy đám người Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm ở bên ngoài mật thất bế quan, tiếp đó liền có thể nhìn thấy dãy núi mà bọn hắn đang nghỉ ngơi tạm thời, tiếp đó hắn có thể nhìn thấy toàn bộ địa hình của Viêm Hán Quốc, tiếp theo chính là chín nước ở bốn phía Viêm Hán Quốc, đến cuối cùng, hết thảy tất cả đều trở nên nhỏ bé. Tầm mắt của hắn phóng đại vô hạn, chung quanh chỉ còn lại ánh sao xán lạn.
Không, không phải là ánh sao.
"A, a, a..."
Là mặt trời.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận