Phản Diện Siêu Cấp

Chương 212: Bí cảnh Thuần Dương

 
 
 
Ninh Thiên Cơ dẫn mọi người đi tới một chỗ vách núi ở phía sau Thuần Dương Cung, sau đó bắn ra một đạo kiếm khí rót vào trong vách núi, chốc lát sau, toàn bộ vách núi liền bắt đầu chấn động, sau đó có từng đạo, từng đạo trận văn lan tràn ra ở trên vách núi, xen lẫn hóa thành một cánh cổng ánh sáng tọa lạc trong hư không.
"Chà..".
"Bí cảnh Thuần Dương nằm ở trong hư không, là năm đó do tổ sư thi triển đại thần thông mở ra, chỗ vách núi này chỉ là một điểm để mở ra trận pháp mà thôi, tốt rồi, các ngươi hãy đi vào đi."
"Ừm!" Trần Khuynh Địch nhìn thoáng qua Long Ngạo Thiên ở bên cạnh, đối phương thì đang xoa cằm, nhìn qua dường như đang suy nghĩ cái gì đó.
Quả nhiên! Là đang suy nghĩ làm sao để báo thù, chà đạp mình hay sao!
Trong kịch bản không phải là nói như vậy sao, nhân vật chính sau khi có một chút thành tựu sẽ trở lại tông môn, công nhiên khiêu chiến cùng với nhân vật phản diện có cừu oán với bản thân, đã từng chèn ép bản thân, sau đó nhất cử xoay người, bộc phát ra sức chiến đấu siêu cấp đáng sợ, trực tiếp đè nhân vật phản diện xuống mà đánh đập, khá một chút sẽ còn cho nhân vật phản diện cơ hội lật bàn.
Nếu là đổi thành nhân vật chính tà đạo, chính là là sẽ trực tiếp trảm thảo trừ căn! Đáng chết! Ta sẽ không thúc thủ chịu trói! Ra tay trước thì sẽ chiếm được lợi thế, ra tay sau thì sẽ gặp nạn, ta sẽ đi vào bí cảnh Thuần Dương trước, nếu có thể lấy được cơ duyên sớm hơn một bước so với Long Ngạo Thiên mà nói, liền có thể không bị hắn đè xuống đánh đập!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch cắn răng một cái, nhanh chóng bước vào cửa ánh sáng.
Mà ở bên cạnh, Long Ngạo Thiên cũng lấy lại tinh thần từ trong sự trầm tư. Hắn vừa rồi vẫn đang một mực suy nghĩ về một vấn đề: chính là lời nói trước đó của Trần Khuynh Địch: "Hôm nay ta sẽ liều mạng với ngươi", đến tột cùng là có ý tứ gì đây?
Quả thật, Long Ngạo Thiên từ khi bị Trần Khuynh Địch đánh bại một lần nữa ở di tích Đại Lôi Âm Tự, vẫn đang cố gắng tu luyện, không ngừng tiến bộ, tranh thủ có một ngày tìm lại niềm tin đã mất trở về, nhưng đây chỉ là đối với hắn mà thôi, trên thực tế hắn lại vô cùng rõ ràng, bản thân hắn đối với Trần Khuynh Địch mà nói đoán chừng chỉ là một nhân vật nhỏ thôi a.
Mấy năm trước chính là do Trần Khuynh Địch đã đánh rớt hắn khỏi bảo tọa Đạo Tử chân truyền, mấy năm sau hắn tràn đầy lòng tin khiêu chiến lần thứ hai, kết quả lại bị Trần Khuynh Địch đánh bại còn thoải mái hơn, đổi thành là hắn, chỉ sợ cũng sẽ căn bản không chú ý đến một thủ hạ bại tướng, huống chi Trần Khuynh Địch cũng không biết kỳ ngộ của hắn.
Vậy rốt cuộc là vì cái gì đây?
Vì sao Trần Khuynh Địch lại nói ra lời "Hôm nay ta sẽ liều mạng với ngươi" như vậy? Long Ngạo Thiên đối với chuyện này trăm mối vẫn không có cách giải, thẳng đến lúc vừa rồi, hắn mới xem như là triệt để hiểu ra. Có thể khiến cho Trần Khuynh Địch nói ra những lời này, chỉ có thể giải thích là Trần Khuynh Địch không giống như trong tưởng tượng của hắn, vẫn luôn coi bản thân hắn là đối thủ a!
Hơn nữa còn không phải là căn cứ vào thực lực của mình, dù sao thì tiến bộ của mình ở trong thời gian này căn bản là không có ai biết rõ, cho nên có thể làm cho Trần Khuynh Địch coi trọng bản thân mình như vậy.. Chỉ có là tiềm lực của mình! Không sai! Trần Khuynh Địch kỳ thật vẫn luôn coi mình là đối thủ ẩn tàng, cảm thấy mình có tiềm lực đấu với hắn một trận! Mà lần này, chính là chiến thư mà hắn hạ xuống!
"Ta biết ngươi có đầy đủ tiềm lực, nhưng lúc trước ngươi chính là quá yếu, lần này lại có dũng khí tranh đoạt vị trí chưởng giáo với ta, nói rõ rằng ngươi đã có tiến bộ nhất định a, đã như vậy, ta liền ở bên trong bí cảnh chờ đợi ngươi khiêu chiến, đừng để cho ta thất vọng! Nếu như ngay cả dũng khí liều mạng với ta cũng không có, vậy thì chính là ta đã nhìn lầm ngươi!"
Hắn nhất định là có cái ý tứ này! Cũng là bởi vì như thế, hắn mới có thể đi trước một bước tiến vào bên trong bí cảnh Thuần Dương! Không sai! Nhất định là dạng này!
"Ngạo Thiên?" Long Thiên Tứ nhìn Long Ngạo Thiên kích động đến mức toàn thân run rẩy, có chút nghi ngờ nói.
"Không có gì." Long Ngạo Thiên lắc đầu, sau đó kiên định bước vào bên trong cửa ánh sáng, nếu như Trần Khuynh Địch cũng đều đã hạ chiến thư, vậy ta cũng không thể ngồi nhìn mặc kệ! Nhất định phải xuất ra khí độ phù hợp với phần chiến thư này mới được! Không sai! Lần này ta chính là muốn vận dụng hết toàn lực, để cho Trần Khuynh Địch nhìn thấy thực lực của ta!
Đánh bại hắn!
Vào giờ khắc này, chiến ý ở trong lòng của Long Ngạo Thiên là hết sức vang dội!
Sau khi đưa mắt nhìn hai vị thiên kiêu trẻ tuổi của Thuần Dương Cung tiến vào bí cảnh, Ninh Thiên Cơ cũng thu hồi ánh mắt, đột nhiên, phảng phất như là phát giác ra được cái gì vậy, Ninh Thiên Cơ thay đổi ánh mắt, hướng ánh mắt nhìn về phía bên ngoài Thuần Dương Cung, mà Long Thiên Tứ chỉ vào chốc lát sau cũng hơi giật mình, sau đó nhìn về phía phương hướng đồng dạng. hai người một trước một sau đều cảm giác được, cỗ khí tức truyền đến từ bên ngoài Thuần Dương Cung kia, không thể nghi ngờ là Võ Đạo Tông Sư, hơn nữa còn không phải là Võ Đạo Tông Sư bình thường.
"Kỳ quái."
"Tông chủ?"
"Là Hoàng Thu Sinh." Hai mắt của Ninh Thiên Cơ như điện, phảng phất như là đang nhìn về một chỗ rất xa, sau đó thấp giọng nói ra.
Nhưng mà cái danh tự mà Ninh Thiên Cơ nói ra lại khiến cho Long Thiên Tứ giật nảy cả mình, Hoàng Thu Sinh? Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, trọng thần triều đình làm sao sẽ tự mình đi đến Thuần Dương Cung? Hơn nữa còn giống như là đi tới một thân một mình.
"Ta sẽ đi ra bên ngoài nghênh đón."
"Dẫn hắn đến Vạn Thọ Cung."
Long Thiên Tứ gật đầu một cái, sau đó bước ra một bước, thiên địa nguyên khí tự nhiên cộng minh, một bước này liền vượt qua hơn phân nửa Thuần Dương Cung, trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài sơn môn, mà ở trước sơn môn, chỉ thấy một vị trung niên nam tử mặc quan phục màu đỏ thẫm, eo buộc một khối quan ấn màu đen đang chậm rãi đi tới.
"Ồ?" Sau khi nhìn thấy Long Thiên Tứ, Hoàng Thu Sinh hơi nhíu lông mày, sau đó không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, nói: "Xem ra tu vi của bản quan vẫn là không đủ a."
"Một thân khí huyết của Tổng bộ đầu hùng hậu như vậy, mắt của tông chủ đại nhân sáng như đuốc, tự nhiên là không thể bị gạt được."
Hoàng Thu Sinh nhếch nhếch miệng, làm gì có dễ dàng như Long Thiên Tứ nói vậy, khí tức Võ Đạo Tông Sư là hết sức rõ ràng, nhưng hắn là ai? Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn! Lấy tu vi của hắn, lại phối hợp thêm bí pháp của Lục Phiến Môn, coi như là có một vị Võ Đạo Tông Sư đứng ở trước mặt của hắn, chỉ cần Hoàng Thu Sinh muốn, thì sẽ không làm bại lộ khí tức của bản thân.
Thế nhưng Thái Hoa Tiên Nhân lại có thể dễ dàng phát hiện ra bản thân hắn ở một khoảng cách xa như vậy. Khó trách năm đó đối phương có thể dựa vào sức một mình chống lên toàn bộ Thuần Dương Cung. Hoàng Thu Sinh cảm khái nói ở trong lòng, trên thực tế ở bên trong mười đại thánh địa võ đạo, Thuần Dương Cung là một tồn tại phi thường đặc biệt.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận