Phản Diện Siêu Cấp

Chương 935: Đều là người tốt

 
 
 
Nhưng mà, cái kế hoạch này là có thiếu sót, bởi vì cái kế hoạch này cần Khuynh Địch chuẩn bị sẵn sàng trước đó, phối hợp với Quỷ Ảnh, như vậy mới có thể trấn áp sự phản loạn của chín đại gia tộc ở trong một thời gian ngắn nhất, nhưng Quỷ Ảnh lại không tiện liên hệ với Trần Khuynh Địch, điều này cần một loại ăn ý thần giao cách cảm.
Mà Trần Khuynh Địch đã làm được, không hổ là Trần Khuynh Địch đại nhân!
Ý niệm tới đây, Quỷ Ảnh cũng giơ một ngón tay cái đối với Trần Khuynh Địch.
Mà vào thời điểm Trần Khuynh Địch cùng với Quỷ Ảnh giơ ngón tay cái với nhau, Man Vương lại dùng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn nhìn hai người.
Man Vương: "? ??"
Hai người này đang làm cái trò gì vậy?
Chẳng lẽ...
Đây là ám hiệu?
Dù sao thì cũng không có việc gì làm, Man Vương xoa cằm một cái, bắt đầu suy nghĩ hàm nghĩa ở sau lưng của hai ngón tay cái này.
"Man Vương đại nhân?"
"Hả?" Thanh âm của Quỷ Ảnh khiến cho Man Vương giật mình một cái, lấy lại tinh thần từ bên trong sự ngẩn người.
"Mặc dù chín đại gia tộc đều đã bị trấn áp, nhưng vẫn giới hạn tại Cửu Long Thành, ở các địa phương khác tại Tuần Châu Đạo, tàn dư của chín đại gia tộc vẫn tồn tại như cũ, còn xin Man Vương cùng với thuộc hạ của ngài xuất thủ ổn định thế cục tại Tuần Châu Đạo.
"Không thành vấn đề." Man Vương mặt không đổi sắc, nói: "Nhưng ước định mà chúng ta nói trước đó "Man tộc chúng ta nguyện ý lui về sâu trong Nam Cương, trong vòng trăm năm không tiến vào Trung Nguyên, hơn nữa hàng năm còn tiến cống cho triều đình", ở phía triều đình nói như thế nào?"
"Nếu như nguyện ý thả cho Man tộc chúng ta một con đường sống."
"Man tộc chúng ta sẽ vô cùng cảm kích."
Man Vương ăn nói khép nép, hắn biết rõ bây giờ Man tộc và hắn đều không có vốn liếng để kiên cường, nhưng mặc dù là như thế, hắn vẫn nhìn chằm chặp Trần Khuynh Địch như cũ, chỉ cần ở trong miệng của Trần Khuynh Địch phun ra một chữ "Không", hắn sẽ lập tức bạo khởi, liều mạng ngọc đá cùng vỡ.
Mà đối mặt với lời chất vấn của Man Vương. Trần Khuynh Địch nghi ngờ nghiêng đầu một chút, hỏi: "Chỉ có những thứ này?"
"Hả?" Man Vương ngẩn người, chợt phản ứng lại.
"Ý của ngài là những thứ này còn chưa đủ sao? Nếu như muốn mạng của ta vậy cũng không thành vấn đề, Man tộc mất đi võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, đối với Trung Nguyên hẳn là cũng không còn uy hiếp a?"
"Ấy?" Trần Khuynh Địch càng lệch đầu ra: "Không, không, không, ý của ta là yêu cầu của ngươi chỉ có ngần ấy thôi sao?"
"Ta còn tưởng rằng ngươi còn có rất nhiều yêu cầu đây."
Man Vương: "? ??"
Tạm không nói đến Man Vương trợn mắt hốc mồm, hiện tại cách nhìn của Trần Khuynh Địch đối với Man Vương có thể nói là rất tốt, cảm thấy tên gia hỏa này rất thức thời, hơn nữa còn có yêu cầu không cao.
Thả cho Man tộc một con đường sống? Làm ơn! Một cái thế lực có độ khó công chiếm rất cao, hơn nữa sau khi công chiếm xong lại không có tác dụng gì, lại còn nguyện ý tiến cống hàng năm cho triều đình, ta có lý do gì mà không thả cho ngươi một con đường sống đây?
Từ lúc ban đầu, Trần Khuynh Địch liền biết Thánh Thượng Đại Càn không muốn tiêu diệt Man tộc, bởi vì căn bản là không có ý nghĩa, cũng không có lợi ích.
Chỉ cần thành lập hiệp ước, bảo đảm bọn họ sẽ không gây rắc rối cho Đại Càn là được rồi.
À đúng rồi!
Còn có bồi thường thiệt hại vật chất và tổn thất tinh thần chiến tranh.
Về phần bội ước...
Nói đùa, đây cũng không phải là mua bán đồ ở ngoài chợ, nếu như đã ký kết hiệp ước, như vậy hiệp ước đương nhiên sẽ có lực ước thúc, thật sự muốn hủy ước, chỉ sợ Man Vương sẽ là kẻ đầu tiên bị hiệp ước phản phệ giết chết, cho nên chỉ cần ký hiệp ước, trình độ đáng tin sẽ rất là cao, không cần phải nghi ngờ quá nhiều.
Nói một cách khác, Man Vương chỉ đưa ra yêu cầu đơn giản như vậy...là người tốt a!
Ngay vào lúc Trần Khuynh Địch đang cảm khái ở trong lòng, Man Vương cũng rất cảm động nhìn Trần Khuynh Địch.
Không ngờ được, vấn đề khó khăn khiến cho mình khốn nhiễu nhiều ngày như vậy, cơ hồ là không có cách nào chìm vào giấc ngủ, lại bị một câu thuận miệng của vị Đại đô đốc Hoàng Thành Tư này giải quyết hết, rõ ràng là có ưu thế tuyệt đối ở trên thực lực, nhưng vẫn tuân thủ ước định như cũ, không có bất kỳ ý nghĩ đổi ý nào, mọi cử động đều tràn đầy phong phạm của cường giả...
Khó trách, bờ vai gánh đạo nghĩa, danh hào thiếu hiệp Trần Khuynh Địch, ngay cả chính mình cũng có thể nghe thấy.
Như vậy xem ra, đây là người tốt a!
Tại Lâm gia trong Cửu Long Thành.
Vẻ kinh ngạc trên mặt của Lâm Cầm bị trói lại còn chưa bị đánh tan, trong ánh mắt nhìn lên bầu trời càng là mang theo vài phần sợ hãi, mà ở bên cạnh hắn, lão quản gia Lâm gia thì là thở dài thật sâu, ở trên khuôn mặt vốn đã già nua càng lộ ra thêm biểu lộ tuổi già sức yếu, cả người đều rất mệt mỏi.
"Gia chủ, hiện tại ngươi hẳn đã biết rằng vì sao ta lại ngăn cản ngươi rồi chứ?"
"..."
Lâm Cầm nuốt một ngụm nước bọt: "Ngươi đã sớm biết vị khâm sai kia có loại thực lực này? Đó là cái gì? Là cảnh giới chí cường Hỏa Luyện Kim Đan trong truyền thuyết sao? Hắn sẽ không phải là Thánh Thượng Đại Càn đó chứ?
Lão quản gia nghe vậy liền im lặng mà lắc đầu.
"Làm sao có thể."
"Vị khâm sai kia còn chưa phải là cường giả đáng sợ nhất."
"Hỏa Luyện Kim Đan còn lâu mới được xưng là cảnh giới chí cường, truyền thừa ở trong tộc ở dưới sự chèn ép tận lực của Đại Càn đã xói mòn hơn phân nửa, tất cả võ đạo truyền thừa đều không hoàn chỉnh."
Vừa lắc đầu, lão quản gia vừa liếc nhìn Lâm Cầm, chợt thở dài, trên người tản ra một sợi khí thế, cho dù là chỉ có một cái nháy mắt ngắn ngủi, nhưng ở trong cảm nhận của Lâm Cầm, lão quản gia trong nháy mắt đó lại phảng phất như phóng đại ra gấp trăm ngàn lần, chỉ là khí thế đã khiến cho hắn đau đầu muốn nứt.
Lâm Cầm cũng không lạ lẫm với uy thế như vậy, dù sao thì lúc trước Man Vương cũng đã từng biểu diễn qua đối với hắn...Hỏa Luyện Kim Đan.
Lúc này Lâm Cầm là thật sự bị giật mình.
"Điều đó không có khả năng!"
"Không có cái gì là không có khả năng." Lão quản gia lắc đầu nói: "Ta bất quá cũng chỉ là có vận khí tốt mà thôi, nếu không ngươi cho rằng vì sao tộc lão lại ủng hộ ta, mà không phải là ủng hộ gia chủ ngươi?"
"Hít hà!" Lâm Cầm hít vào một ngụm khí lạnh, hắn đương nhiên là hiểu được, nếu như trước đó hắn biết rõ ở trong nhà có một vị đại lão Hỏa Luyện Kim Đan tọa trấn, hắn khẳng định cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời, dù sao thì có bắp đùi lớn ai mà không muốn ôm chứ.
Mà sau khi kịp phản ứng, phản ứng đầu tiên của Lâm Cầm thì là: "Lão quản gia...không, tiền bối, nếu ngươi cũng là Hỏa Luyện Kim Đan, vậy ngươi hẳn là có biện pháp đối phó với vị khâm sai kia..."
Ầm! Lão quản gia rốt cuộc cũng không nhịn được mà bạo khởi gõ vào đầu của Lâm Cầm một cái.
"Đối phó với vị khâm sai kia?"
"Đối phó cái đầu của ngươi!"
"Ngươi thì biết cái gì!"
"Lão phu may mắn mới đột phá Hỏa Luyện Kim Đan, giấu giếm không biết bao nhiêu năm, chính là không dám bại lộ khí thế, sợ bị người Đại Càn tìm tới cửa, chỉ bằng vào bộ xương già này của ta, đối với vị khâm sai kia mà nói độ khó giết chết ta và giết chết ngươi chỉ sợ cũng đều không khác mấy, ngươi nhất định phải hại chết ta mới chịu hay sao?"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận