Phản Diện Siêu Cấp

Chương 438: Cấm vệ Kiêu Quả

 
 
 
"Không sai, ta đã sớm đoán trước được điểm này!"
"Không hổ là sư huynh!"
Mặc dù không biết vì sao Trần Tiêm Tiêm lại đánh giá cao năng lực của mình một cách quá mức, nhưng loại biến hóa này..chẳng phải chính là hợp ý của mình hay sao?
Nếu như có thể làm cho Trần Tiêm Tiêm cảm thấy bản thân mình kỳ thật là một kẻ nắm giữ trí kế vô song, võ công trác tuyệt, nàng sẽ sinh lòng kính nể đối với mình, gọi là cái gì nhỉ, đúng, anh hùng cùng chung chí hướng! Sau đó mình lại liên tục biểu đạt thiện ý, cứ như vậy, nói không chừng sẽ thật sự có thể hóa thù hận thành tình bạn!
"Ừm!" Trần Khuynh Địch không tự được chủ kéo cao âm điệu: "Dù sao thì bình thường sự tình ta thích làm nhất chính là suy tư!"
"Thật sao!"
Không ngờ được ca ca lại có thói quen giống như mình!
"Đương nhiên! Vào thời điểm ở Tây Cương Đạo, muội có phải là cảm thấy ta đặc biệt thông minh hay không?"
"Xác thực là như vậy!"
"Không sai! Ca ca của muội rất là thông minh!"
Nhìn ca ca yêu mến thế mà có nhiều điểm giống nhau với mình như vậy, cả người của Trần Tiêm Tiêm đều không khỏi trở nên kích động, trực tiếp chỉ vào ký hiệu ở trong phòng, nói: "Đúng rồi ca ca, ca ca có biết không, có quan hệ tới những ký hiệu này, cũng chính là liên hệ ở giữa Tần gia cùng với Thái Tử, là do ta..."
"Này!" Trần Khuynh Địch đột nhiên hét lớn một tiếng, cắt đứt lời nói của Trần Tiêm Tiêm: "Ta có sự tình muốn nói..."
Nhìn Trần Tiêm Tiêm đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn mình, Trần Khuynh Địch xoay chuyển lời nói: "Tiêm Tiêm sư muội, đúng, ta có một sự tình muốn nói cho Tiêm Tiêm sư muội, về chuyện của Tần gia cùng với Thái Tử, sau này chúng ta lại nói, hiện tại có chuyện trọng yếu hơn."
Nói đùa, nếu thật sự nhắc tới đống thiên thư ở trên tường kia, chẳng phải là sẽ làm bại lộ trí tuệ của ta hay sao!
"Khụ khụ, kỳ thật chuyện này cũng có quan hệ với Tiêm Tiêm sư muội, Thái Tử đã quyết định đêm nay mang ta đi vào trong thiên lao."
"Ồ?" Hai mắt của Trần Tiêm Tiêm sáng lên, muốn nói cái gì đó, nhưng sau khi nghĩ một chút vẫn dừng lại.
"Tin rằng sư huynh cũng biết ta muốn hỏi cái gì, vậy thì ta sẽ không lắm mồm nữa."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
WHAT?
Trần Khuynh Địch nuốt vào một ngụm nước bọt, hỏi: "Tiêm Tiêm sư muội cảm thấy lần này đi vào thiên lao, còn cần phải để ý đến vấn đề gì sao?"
"Đương nhiên là có a." Trần Tiêm Tiêm lộ ra vẻ mặt đương nhiên nói ra: "Dù sao thì đây cũng là cơ hội duy nhất để tiếp cận Trần gia, tự nhiên là cần phải hiểu rõ quan hệ giữa Trần gia với Tần gia còn có Tần Kiền Hoàng, hơn nữa trừ cái đó ra, tất nhiên còn phải biết rõ ràng thái độ của Thánh Thượng Đại Càn, cùng với tác dụng mà Nhị Hoàng Tử đưa đến..."
Trần Khuynh Địch: "! !!"
Dù sao cũng đã kinh lịch qua nhiều chuyện, Trần Khuynh Địch đã không phải là kẻ không có một chút hiểu biết nào như lúc trước! Hiện tại hắn hoặc nhiều hoặc ít, cũng có thể cái hiểu cái không.
Giống như là thật sự có đạo lý!
Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, biểu lộ ở trên mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
"Tiêm Tiêm sư muội."
"Kỳ thật ta vẫn cảm thấy, ở giữa chúng ta căn bản cũng không có thâm cừu đại hận gì, mặc dù lần này tiến vào thiên lao là phi thường nguy hiểm, vốn là ta chỉ cần đi một mình, nhưng mà bây giờ ta nghĩ lại, muội dù sao cũng là người xuất thân từ Trần gia, cho nên lần này muội hãy đi cùng với ta nhé?"
"Ách? !" Trên mặt của Trần Tiêm Tiêm lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc, nàng có lo lắng cho Trần gia không? Đúng là có lo lắng.
Mặc dù Trần Tiêm Tiêm cũng không có kỷ niệm tốt gì với Trần gia, nhưng cũng không phải là không có người cần quan tâm, chỉ là nàng vì tránh gây ra thêm phiền phức cho ca, cho nên đã lấy ý chí áp chế loại lo lắng này mà thôi.
Nhưng mà bây giờ, ca ca thế mà lại chủ động mời mình đi vào thiên lao cùng nhau?
"Ca ca..."
Nguyên lai ca ca lại quan tâm đến mình như vậy!
Một loại cảm giác ấm áp lan tràn ra từ trong lòng của Trần Tiêm Tiêm, khiến cho nàng không tự chủ được bật cười, hỏi: "Ta thực sự có thể đi theo cùng sao?"
"Đương nhiên!" Trần Khuynh Địch chắn chắn nói.
Nói đùa!
Bản thân làm sao có thể bỏ lỡ một cái cơ hội hoàn mỹ như vậy được!
Ngẫm lại, để cho Trần Tiêm Tiêm đi vào thiên lao cùng với mình, vừa có thể tăng cao độ thiện cảm của Trần Tiêm Tiêm, còn có thể giải quyết những sự tình liên quan tới Tần gia cùng với Tần Kiền Hoàng kia, sau đó mình chỉ cần hỏi mẹ xem khối bảo ngọc kia nằm ở nơi nào, rồi ngồi đợi ôm đùi của nhân vật chính là được.
Đây là kế sách một cục đá hạ ba con chim! Trần Khuynh Địch ta kỳ thật cũng rất thông minh a!
Ở bên ngoài Thành Thượng Kinh, Lạc Tương Tư lộ ra vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn nữ tử mặc áo bào trắng trước mắt, khí tức Luyện Thần Phản Hư đỉnh phong được kéo lên đến cực hạn, trong lúc mơ hồ thậm chí còn có một loại cảm giác giống như là khí tức Hợp Đạo Tôn Giả.
"Trước đó ngươi đang tìm ta sao? Ngươi thật là lợi hại." Nữ tử mặc áo bào trắng chắp hai tay sau lưng, bĩnh tĩnh đứng ở trong đêm tối, thân ảnh không tính là cao lớn, lại phảng phất như có thể chống lên một mảnh bầu trời, cỗ khí thế to lớn này khiến cho Lạc Tương Tư không khỏi nín thở, loại tư thái giản dị tự nhiên này, mặc dù không bá đạo giống như Khương Hằng, nhưng lại còn muốn đáng sợ hơn.
"Tần Kiền Hoàng!"
"Ánh mắt của Trần Khuynh Địch so với sự tưởng tượng của ta còn muốn tốt hơn a, mỗi một cô gái ở bên người cũng đều rất thông minh."
"Có chuyện gì sao?"
"Ngươi hẳn là đã phát hiện ra a."
"A!" Thần sắc của Lạc Tương Tư đọng lại, lời nói của Tần Kiền Hoàng khiến cho nàng cảm thấy không may.
Lúc trước sau khi đánh bại Khương Hằng, Trần Tiêm Tiêm đã cầm đi Xuân Thu Chiến Xa, mà Lạc Tương Tư thì lấy đi một món đồ không ra gì. Nhưng cũng chính là vì món đồ kia, đã khiến cho Lạc Tương Tư phát hiện ra một cái bí mật lớn bằng trời.
"Ngươi muốn thế nào?"
Tần Kiền Hoàng không trả lời, nhưng theo sự trầm mặc của nàng, Ngũ Sắc Thần Quang xanh vàng đỏ trắng đen dần dần trở nên sáng ngời, chiếu rọi nửa chân trời.
Tại thiên lao.
Xem như là nhà tù mà triều đình Đại Càn giam giữ trọng phạm, còn bị cấm vệ Kiêu Quả giám thị, vị trí của thiên lao kỳ thật vẫn luôn rất thần bí, phóng nhãn ra toàn bộ Thành Thượng Kinh, người bình thường thật đúng là không thể biết được tòa thiên lao thần bí này rốt cuộc ở nơi nào, bởi vậy có thể thấy được tính đặc thù của tòa thiên lao này.
Mà sau khi rời khỏi khách sạn, Trần Khuynh Địch cùng với Trần Tiêm Tiêm đã dựa theo phân phó trước đó của Thái Tử, đi đến một căn nhà dân ở phía đông bên ngoài hoàng cung, sau đó ở dưới sự hướng dẫn của Lưu Cẩn bí mật lẻn vào hoàng cung, trên đường đi còn gặp phải mấy đội cấm vệ Kiêu Quả phụ trách tuần tra ban đêm.
"Dừng lại!"
"Người nào? !"
Đối mặt với sự ngăn cản của cấm vệ Kiêu Quả, Lưu Cẩn cũng là không có một chút hoang mang, vung tay áo một cái, lấy ra một tấm lệnh bài màu vàng trưng ra trước mặt, sau đó đám cấm vệ Kiêu Quả chính là sắc mặt đại biến, tiếp đó chính là cung kính hành lễ một cái đối với Lưu Cẩn rồi lui đi.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận