Phản Diện Siêu Cấp

Chương 528: Ngạo Lai Quốc

 
 
 
Hai mắt của Trần Khuynh Địch sáng lên: "Một Đảo Một Quốc Một Cốc?"
"Không sai."
Nói đến cái gọi là "Một Đảo Một Quốc Một Cốc", sắc mặt của Lỗ Diệu cũng có một chút ngưng trọng, Trần Khuynh Địch cùng với Dương Xuân còn không có chú ý tới, nhưng Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư, còn có Quỷ Ảnh đi ở sau lưng đều trừng mắt nhìn lão nhân Mặc Môn ở bên cạnh Lỗ Diệu, vị cường giả Hỏa Luyện Kim Đan này vậy mà cũng lộ ra thần sắc nghiêm túc.
"Cái gọi là Một Đảo, tự nhiên là Đào Hoa Đảo mà mọi người Trung Nguyên đều đã nghe qua."
"Đào Hoa Đảo ở Đông Hải, chính là một tòa đạo tràng do đảo chủ Đào Hoa Đảo mở ra, tu vi của vị đảo chủ Đào Hoa Đảo này mơ hồ được xưng là người mạnh nhất Đông Hải, cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan đỉnh phong, cho dù là có một ngày vị đảo chủ này đột phá đến Kích Toái Mệnh Tinh, ta cũng sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn, trên thực tế Đông Hải qua nhiều năm như vậy vẫn không tiến công Trung Nguyên, thì cũng có công lao của vị đảo chủ này."
"Ồ?" Trần Khuynh Địch ngẩn người, Đông Hải hòa bình như vậy, còn là do công lao của vị đảo chủ Đào Hoa Đảo kia?
Nghe đến đây, Trần Khuynh Địch còn muốn hỏi cặn kẽ thêm, Lỗ Diệu lại xoay chuyển lời nói, không tiếp tục nói về cái đề tài kia nữa: "Mà cái gọi là Một Quốc, địa vị của nó giống như là Đại Càn tại Trung Nguyên vậy, là quốc gia duy nhất ở Đông Hải, đương nhiên là danh tự của cái quốc gia này kỳ thật cũng không được lưu truyền ở Trung Nguyên."
"Dù sao thì Trung Nguyên cũng đã có Đại Càn."
"Cái quốc gia kia là?"
"Ngạo Lai Quốc." Lỗ Diệu gằn từng chữ nói ra.
Trần Khuynh Địch: "..."
Thấy thần sắc cổ quái của Trần Khuynh Địch, Lỗ Diệu còn tưởng rằng hắn xem thường cái Ngạo Lai Quốc này, vội vàng nói: "Nhưng chớ coi thường nó, trên thực tế quốc chủ Ngạo Lai Quốc đương đại chính là cường giả cảnh giới Hỏa Luyện Kim Đan, hơn nữa cho tới nay cũng đều muốn mở mang bờ cõi, đem đường biên giới mở rộng đến Trung Nguyên."
"Cũng chính là vì như thế, thế cục ở giữa Ngạo Lai Quốc cùng với Đào Hoa Đảo vẫn luôn rất khẩn trương."
"Khụ khụ!" Trần Khuynh Địch tằng hắng một cái, chủ động nói sang chuyện khác: "Ta biết rồi, vậy thì Một Cốc là cái gì?"
"À, đó là Thang Cốc."
Nói đến Thang Cốc, thần sắc của Lỗ Diệu liền trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều: "Cái thế lực này kỳ thật cũng không có gì lớn, chủ nhân của Thang Cốc mặc dù cũng có tu vi Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng năm đó thật ra là do hắn liều chết đột phá, vốn dĩ chỉ có một thành thành công, kết quả là đi ra ngoài giẫm phải cứt chó đạt được vận may ngất trời. Thế mà quả thực là đã đột phá thành công."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Cái đồ chơi Hỏa Luyện Kim Đan này còn có cả thành phần vận may?
Dường như là phát giác ra được sự kinh ngạc của Trần Khuynh Địch, Lỗ Diệu cũng giải thích một phen: "Mặc dù là rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng quả thật là vẫn ngẫu nhiên có loại tình huống này, nếu như coi phương thiên địa này là một sinh mạng thể mà nói, ngẫu nhiên cũng sẽ bị giật kinh phong, mà chủ nhân của Thang Cốc chính là đã tóm được cơ hội thiên địa bị giật kinh phong."
Cái thí dụ này mặc dù rất sinh động nhưng mà lại rất kỳ quái!
"Nói tóm lại, chủ nhân của Thang Cốc mặc dù là võ giả Hỏa Luyện Kim Đan, nhưng bởi vì là nguyên nhân gặp vận may, có thực lực không bằng quốc chủ Ngạo Lai Quốc cùng với đảo chủ Đào Hoa Đảo, hơn nữa còn mang theo ám thương, cho dù là trưởng lão của chúng ta cũng đều có thể đánh thắng hắn."
Lão nhân Mặc Môn vô thức ngẩng đầu ưỡn ngực, cười ngạo nghễ!
"A đúng rồi." Lỗ Diệu phảng phất như nhớ ra cái gì đó vậy, đột nhiên lộ ra một nụ cười, nói: "Đông Lai Đạo sống rất cởi mở, nữ tử đều là nhiệt tình lãng mạn, cho nên đại nhân nếu như muốn có một cuộc gặp gỡ bất ngờ, kỳ thật là có thể đi đến bờ biển một chút, nói không chừng là liền có thể gặp được."
Trần Khuynh Địch: "! !!"
Không đợi Trần Khuynh Địch mở miệng, Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư ở bên cạnh liền gần như đồng thời chui ra.
"Đại ca ca không cần cái gì gọi là gặp gỡ bất ngờ!"
"Đúng thế! Sư huynh cả đời này cũng không cần gặp gỡ bất ngờ!"
"Lần này chúng ta tới đây là vì chính sự!"
Trần Khuynh Địch: "..."
Có cần phải dứt khoát như vậy hay không? Ta hoặc nhiều hoặc ít cũng có mong đợi với cuộc gặp gỡ bất ngờ ở bờ biển a!
Mà vào thời điểm Lỗ Diệu đang giảng giải phong thổ của Đông Lai Đạo còn có phân bố thế lực ở Đông Hải.
Tại quốc đô Ngạo Lai Quốc.
"Xích Ô, ngày hôm trước ngươi vừa mới lấy đi một phần Long Nha Mễ từ chỗ của ta, lúc này mới qua được bao lâu, sẽ không phải là đã dùng hết Long Nha Mễ rồi đó chứ? Không có tác dụng gì?"
Chủ nhân của Thang Cốc lộ ra sắc mặt tái xanh mà nhìn nam tử khôi ngô đang ngồi ở trên đài cao trong đại điện, nếu như không phải là hắn đánh không lại đối phương, lấy cái tính tình nóng nảy của hắn đã sớm tát cho đối phương một cái.
"Tề Khôn, lần này bản tọa tới thế nhưng là rất có thành ý."
Thấy chủ nhân của Thang Cốc gọi thẳng tên của mình, quốc chủ Ngạo Lai Quốc Tề Khôn khẽ chau mày, có vẻ hơi bất mãn, dù sao thì hắn nói thế nào cũng là quốc chủ của một nước, ở trong Ngạo Lai Quốc sẽ không có ai dám gọi thẳng tên húy của hắn, kết quả là đối phương làm sao lại mở miệng gọi một tiếng Tề Khôn.
Bất quá quốc chủ Ngạo Lai Quốc cuối cùng vẫn có thể kiềm nén được sự tức giận, biết rằng thực lực của mình không đủ, cho nên rất nhanh liền lộ ra một nụ cười, nói: "Ngươi nói xem, lần này ngươi muốn dùng cái gì để trao đổi?"
Chủ nhân của Thang Cốc nhìn quốc chủ Ngạo Lai Quốc, nghĩ đến cơm trứng chiên Hoàng Kim của bản thân không cánh mà bay, trong lòng lập tức chính là quặn đau một trận, vốn dĩ hắn cũng không muốn làm như vậy, nhưng chuyện cho tới bây giờ là cũng không có biện pháp.
Dừng lại một chút, chủ nhân của Thang Cốc rốt cục cũng mở miệng nói: "Tiến công Trung Nguyên!"
Vừa dứt lời, ở trên trời chính là có một đạo sét đánh trong trời trong, vang vọng thiên hạ.
Tại Cơ Quan Thành của Mặc Môn, đây là dải đất trung tâm của Đông Lai Đạo, ở phía trên có một tòa thành trì sắt thép đứng sừng sững ở phía trên đại địa, cho dù đó chỉ là một bộ phận trên mặt đất của Cơ Quan Thành, nhưng bốn cửa thành cùng với tường thành toàn bộ đều là dùng thép ngọc đen giá cả đắt đỏ chế tạo thành, thể hiện ra sự xa hoa.
"Xin mời vào." Lỗ Diệu dẫn mấy người Trần Khuynh Địch tiến vào bên trong Cơ Quan Thành từ một cái lối nhỏ, giống với rất nhiều tòa thành lớn mà Trần Khuynh Địch đã thấy qua, ở bên trong Cơ Quan Thành rất là đông đúc, mặc dù không có khoa trương giống như Thành Thượng Kinh, nhưng mà cũng không hổ là một tòa thành lớn, trình độ sầm uất của nó chỉ sợ là còn cao hơn Thủ Phủ Thành Đông Lai Đạo.
Hơn nữa bất đồng cùng với những thành thị khác chính là, ở trong bộ phận trên mặt đất của Cơ Quan Thành còn có thể nhìn thấy không ít võ giả rõ ràng là xuất thân từ Đông Hải, bản thân thành trì thì có một phần hướng ra biển, những con tàu đến và đi nối liền không dứt, nguyên nhân Cơ Quan Thành phồn hoa có một phần lớn là do thương mại hàng hải. Bất quá làm cho Trần Khuynh Địch cảm thấy ngoài ý muốn là, ở trong tửu lâu chung quanh đều có không ít người kể chuyện, xuất phát từ sự hiếu kỳ, Trần Khuynh Địch đã đi tới gần để nghe ngóng.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận