Phản Diện Siêu Cấp

Chương 784: Quỳ rạp

 
 
 
"Hít hà!" Hít vào một hơi thật sâu, Trần Khuynh Địch thậm chí còn không kiêng kị sự ăn mòn của độc thủy cùng với độc hỏa, ngược lại còn cố ý hút bọn chúng vào trong cơ thể, mà ánh vàng trên toàn thân của hắn lúc này đã sụp đổ đến cực hạn, phảng phất như ngọc lưu ly vậy, có thể nhìn thấy ở phần bụng của Trần Khuynh Địch, có một toà tháp vàng 24 tầng đang xoay tròn.
Sau khi kết thúc lần hít vào này, ngực của Trần Khuynh Địch phồng lên, sau đó bạo hống ra tiếng!
Ánh vàng bị kiềm chế thật lâu nổ tung trong nháy mắt, Vô Lượng Quang Minh Tháp trong bụng tăng vọt trong nháy mắt, bài xích hơn phân nửa độc tố ở trong cơ thể ra ngoài, khí thế của Trần Khuynh Địch tăng lên tới đỉnh phong trong nháy mắt, sau đó mang theo áp lực dời non lấp bể, đấm ra một quyền về phía Anh Cưu lần thứ hai.
Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công!
Thiên Địa Âm Dương Tạo Hóa Hồng Lô Quyết!
Kham Loạn Quyết!
Ba môn Tuyệt Thế Thần Công ở trong nháy mắt này được Trần Khuynh Địch vận dụng cùng một lúc, Đại Thuần Dương Công giam cầm hư không, Tạo Hóa Hồng Lô Quyết phân chia âm dương, Kham Loạn Quyết tăng cường lực lượng, ba cái hợp nhất, những nơi thiết quyền của Trần Khuynh Địch đi qua, âm dương chia cắt, hư không nứt toác, mang theo uy thế không thể ngăn cản cùng với không thể tránh né!
Oanh! Trọn vẹn bảy cái đầu! Bảy cái đầu của Anh Cưu nổ tung tại chỗ, hơn nữa còn không chỉ là đầu, ngay cả đầu cùng với thân rắn đều nổ tung cùng một chỗ, huyết quang vung vãi, cơ hồ là nhuộm đỏ hơn phân nửa bầu trời, phảng phất như là thời điểm hoàng hôn mặt trời lặn vậy, tản ra ráng hồng rực rỡ.
"Rống ------!" Hai cái đầu còn lại của Anh Cưu trực tiếp phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, ở miệng vết thương, phần máu thịt còn sót lại bắt đầu cấp tốc nhúc nhích, dường như là lại muốn khôi phục, nhưng từng tia hào quang màu vàng quấn quanh ở phía trên máu thịt đã hạn chế tốc độ khôi phục trên phạm vi lớn.
Mặc dù lần đầu tiên không cảm thấy gì, nhưng sau khi có kinh nghiệm, lần ra quyền này Trần Khuynh Địch đã chuẩn xác quán thâu quyền ý của mình vào thân thể của Anh Cưu, mặc dù không thể đoạn tuyệt năng lực khôi phục của Anh Cưu, nhưng muốn kéo dài thời gian hắn khôi phục là vẫn làm được, mà một màn này càng là khiến cho Cửu Anh ở phía dưới sợ ngây người.
Bại rồi!
Cho dù là Cửu Anh, lúc này cũng đều có thể nhìn ra được, phụ thân của hắn đã bại! Mặc dù ở một chỗ khác Trần Khuynh Địch vừa mới tụ lực bùng nổ một đòn cũng lộ ra sắc mặt tái xanh, hiển nhiên là ở trong cơ thể vẫn còn dư lại yêu độc của Anh Cưu, nhưng không thể phủ nhận là, đối phương tuyệt đối còn có lực lượng đánh một trận.
Mà ở một bên khác, Anh Cưu mặc dù cũng còn lực lượng đánh một trận, nhưng chỉ còn sót lại hai cái đầu! Nếu như hai cái đầu còn lại này cũng bị đánh bể...vậy thì Anh Cưu sẽ có khả năng chết thật!
Nương tựa theo sức khôi phục bẩm sinh, Cửu Anh nhất tộc từ trước đến nay không e ngại đối đầu sinh tử cùng với người khác, nhưng chỉ giới hạn ở dưới tình huống sai biệt thực lực không quá nhiều, mà dưới tình huống trước mắt, đối mặt với nguy cơ sinh tử chân chính, ở trong mắt của Anh Cưu hóa thân thành Cửu Đầu Xà lại là lộ ra sự sợ hãi từ trong thâm tâm.
Không thể liều!
Nói đúng ra là còn có thể đánh, nhưng Anh Cưu đã không còn dám tiếp tục đánh! Hắn sợ chết!
Cái ý nghĩ này vừa nổi lên, vốn là còn mấy phần hi vọng thắng lợi, qua lần này xem như triệt để không thấy.
Cơ hồ là ngay lập tức, Anh Cưu trực tiếp khuấy động mưa gió đầy trời, coi như là lúc nãy hắn đến đây rất nhanh, bây giờ cũng trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn, ngay cả Cửu Anh vốn nên được cứu cũng không có để ý.
Nhi tử sao? Mặc dù huyết mạch là rất trân quý, Yêu tộc sinh sản cũng tương đối khó khăn, nhưng tuổi thọ của mình còn rất sài, muốn sinh thêm vài đứa là không thành vấn đề.
Ngươi hãy tự cầu phúc đi!
Khác biệt cùng với câu chuyện ở trong miệng của những người kể chuyện, ở bên trong Yêu tộc mặc dù không có tranh quyền đoạt lợi cùng với hành vi đấu tranh nội bộ nhiều như Nhân tộc, nhưng mạnh được yếu thua lại là bản năng của Yêu tộc, ở dưới tuyệt đại đa số tình huống, loại mạnh được yếu thua này có đôi khi sẽ càng thêm trực tiếp, cũng sẽ càng tàn khốc hơn.
Ở một chỗ khác, Trần Khuynh Địch cũng không đuổi theo Anh Cưu, một mặt là ở trong cơ thể hắn xác thực còn có độc tố dư lại, nếu như cứ mặc kệ mà nói chỉ sợ là sẽ xảy ra vấn đề lớn, mặt khác cũng là bởi vì hắn đã chiếm được thứ hắn mong muốn.
"Máu..." Trần Khuynh Địch nhìn vào hai nắm đấm đẫm máu của mình, hai mắt sáng lên và tự lẩm bẩm.
Suy đoán cuối cùng cũng không bằng việc bản thân trực tiếp động thủ, sau khi trải qua một phen giao chiến, Trần Khuynh Địch đã có thể xác định 100%, máu của Yêu tộc rất có ý tứ! Ở bên trong yêu huyết ẩn chứa một loại vật chất kỳ diệu nào đó, có thể khiến cho bọn hắn đột phá hạn chế lực lượng, đạt tới hiệu quả tương tự như Đại Đạo Huyền Quang, nhưng cũng không phải là tăng thêm một bước ở trên cơ sở vốn có, mà là trực tiếp nâng cao cơ sở, máu của Yêu tộc càng mạnh, thì sẽ có càng nhiều loại vật chất kỳ diệu này, cơ sở lại càng mạnh! Loại máu này mới là căn bản để bọn hắn tăng thực lực lên!
Như vậy vấn đề đã đến…
Nếu như mình cũng có thể khiến cho máu của mình cũng có được loại đặc tính kỳ diệu này mà nói, có phải hay không là mình cũng có thể tăng lên như vậy? Phải biết rằng mình bây giờ, 10 thành độ khống chế lực lượng đã có thể sánh ngang với 20 thành của người khác, đây cũng là bởi vì cơ sở của chính mình viễn siêu những người khác, nhưng nếu như cơ sở lực lượng của mình lại tăng lên nữa, mười thành tương đương với 30 thành của người khác, 40 thành, 50 thành, 100 thành...
Sẽ còn ai là đối thủ của mình! ?
Đương nhiên, Trần Khuynh Địch cũng biết ở trong này là có thành phần ý nghĩ hão huyền, thiên đạo rất công bằng, sẽ không có khả năng cho phép loại tồn tại không có một chút hạn chế nào này xuất hiện, cho nên biên độ tăng lên cuối cùng nhất định là có hạn, nhưng bất kể nói như thế nào, đây chung quy cũng là một cái con đường để trở nên mạnh mẽ, không phải sao? Hơn nữa còn tuyệt đối là một con đường tương đối có tính khả thi!
Lúc này điều mình cần làm bây giờ, chính là một vật thí nghiệm có thể nghiệm chứng cho ý tưởng của bản thân.
Nói một cách khác…
Trần Khuynh Địch hạ xuống từ trên không, thay đổi ánh mắt, rơi vào trên người của Cửu Anh đã khôi phục lại hình người.
"Ha ha!" Cửu Anh cười một tiếng khinh thường ở trong lòng.
Bịch! Sau đó hắn liền không nói hai lời mà quỳ rạp xuống đất tại chỗ, mở miệng phát ra thanh âm như sấm: "Chúc mừng đại nhân đã đánh lui Yêu tộc, tại hạ đã bất mãn với Yêu tộc lâu rồi, bây giờ có đại nhân xuất thủ tương trợ, giúp tại hạ thoát ly khỏi biển khổ, làm người một lần nữa, tại hạ vô cùng cảm kích, đại nhân vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"
Trần Khuynh Địch: "..."
Dương Xuân: "..."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận