Phản Diện Siêu Cấp

Chương 419: Chiến thuật

 
 
 
Tại Thành Thượng Kinh.
"Được! Đêm nay chính là thời điểm quyết thắng thua! !! !" Lạc Tương Tư kéo tay áo, nhìn đủ loại rau, củ, quả , thịt bày đầy ở trong phòng bếp, tràn đầy lòng tin mà thấp giọng lẩm bẩm.
Sau khi rời khỏi Đông Cung cùng với sư huynh, bản thân nàng liền đi mua sắm những nguyên liệu nấu ăn này từ phố xá sầm uất, sau đó trao đổi thân mật một phen cùng với người quản lý khách sạn, lúc này mới mượn được căn phòng bếp này, lại đuổi sư huynh trở về phòng, sau khi hoàn thành tất cả những thứ này nàng mới đem nguyên liệu nấu ăn đặt ở nơi này.
Các ngươi cho rằng ta muốn dùng món ăn để chinh phục sư huynh hay sao?
Ngây thơ! Thật sự là quá ngây thơ rồi!
"Ha ha!" Lạc Tương Tư cười cười, trong đầu lóe lên lời dạy bảo của ông nội.
Ông nội: "Tương Tư a, ngươi phải biết, tục ngữ nói chỉ cần chinh phục bao tử của nam nhân là liền có thể chinh phục nam nhân, nhưng đây chỉ là lý thuyết chung mà thôi, đối với những chàng trai hướng nội mà nói, loại chiến thuật này là không có ích lợi gì! Mà nhất định phải làm ngược lại mới được!
Không sai! Chiến thuật lần này cũng không phải là "Làm ra đồ ăn ngon để chinh phục sư huynh". Mà là "Làm ra đồ ăn không thể ăn" để câu dẫn sư huynh!.
"Ách! Thật là khó ăn!"
"Ối? ! Vậy sao...xin, xin lỗi, đây là lần đầu tiên ta nấu cơm, muốn tạo cho sư huynh một bất ngờ..."
"Ồ, thật xin lỗi..."
"Không! Không sao đâu! Là do ta quá ngốc...Cho nên sư huynh, huynh có thể dạy dỗ ta nấu cơm hay không?"
"Được!"
Đó chính là chuyện sẽ xảy ra!
Làm ra đồ ăn ngon vẻn vẹn chỉ có thể đề cao độ thiện cảm, nhưng nếu nắm tay dạy học mà nói, thì sẽ có rất nhiều ám muội cùng với không gian phát triển!
Đây chính là hạt giống yêu đương mà ông nội dạy bảo!
Bất quá cũng phải nắm được mức độ của hương vị, nếu như làm ra đồ ăn quá dở, vậy thì trái lại sẽ kéo thấp độ thiện cảm, cho nên phải làm thành loại đồ ăn có thể nuốt được, nhưng lại có một chút khó ăn, phù hợp với tiêu chuẩn của một "Người mới học", chỉ có dạng đó mới là hoàn mỹ nhất!
Không có vấn đề! Ta có thể làm được!
Mà cùng lúc đó, Trần Khuynh Địch ở trong phòng trên lầu thì lại lộ ra gương mặt nghiêm túc.
"Lạc sư muội muốn làm cái gì?"
Coi như là hắn cũng có thể nhìn ra Lạc Tương Tư hôm nay rất kỳ quái, nhưng hắn lại không nghĩ ra được lý do, dù sao thì Lạc Tương Tư cũng không phải là Trần Tiêm Tiêm, cũng không có thù hận với hắn, thậm chí còn là trợ thủ đắc lực của hắn, hắn còn thường xuyên chiếu cố nàng, cho nên quan hệ giữa hắn và nàng có lẽ là cũng không tệ...
"Ừm, trước đó nàng đã mua một đống nguyên liệu nấu ăn! Mặc dù đó là điều không thể, nhưng nói không chừng, Lạc sư muội đây chính là muốn xuống bếp tự mình nấu cơm cho ta ăn?"
Trần Khuynh Địch hít vào một ngụm khí lạnh, cả người ngay lập tức trở nên phấn khích: "Không có khả năng...Không, không, không, là có khả năng! Đúng! Điều này là rất có thể! Nếu là như vậy thì liền có thể giải thích, bất quá vì sao Lạc sư muội muội lại đột nhiên muốn đích thân xuống bếp nấu cơm cho ta ăn?"
Loại chuyện này không phải là sẽ xảy ra trong các mối quan hệ thân mật...!
Trong cái chớp nhoáng này, tế bào yêu đương còn lại không nhiều ở trong đại não của Trần Khuynh Địch rốt cục cũng đã vận chuyển.
"Đúng! Đây chính là biểu hiện của mối quan hệ thân mật a! Giải thích rằng ta đã có địa vị tương đối cao ở trong lòng của Lạc sư muội, nếu không thì sẽ không thể kích hoạt được cố sự nàng tự mình xuống bếp nấu cho ta ăn!"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Đây là ảo giác của ngài."
"Ấy? ! Hệ thống? ??"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Chính là tại hạ."
Cái đồ chơi xui xẻo này tại sao lại đột nhiên xuất hiện vào lúc này? Trần Khuynh Địch thầm mắng một câu, nói ra với ngữ khí không phục: "Ngươi có ý tứ gì? Cái gì gọi là ảo giác của ta! Đây chính là phân tích hợp lý của ta đấy!"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Mời kí chủ suy nghĩ cẩn thận, dạng nhân vật phản diện như ngài làm sao sẽ có người ưa thích được chứ?"
Trần Khuynh Địch: "? ??"
"Ngươi có ý tứ gì! Trở mặt! Ta sẽ trở mặt!‘’
’’Vậy ngươi nói xem là vì cái gì? ? Chẳng lẽ lại còn có loại giải thích thứ hai hay sao?"
"Đương nhiên là có." Thanh âm hệ thống có một chút dừng lại, chợt tiếp tục vang lên: "Căn cứ theo thôi diễn của bổn hệ thống, có khả năng là bởi vì Lạc Tương Tư vẻn vẹn chỉ muốn tôi luyện tài nấu nướng của mình, cho nên mới bắt ngài thử đao mà thôi."
"Ha ha? !"
Không đợi Trần Khuynh Địch phản bác, cửa chính gian phòng liền được mở ra, kèm theo mùi thơm mà đến.
"Sư huynh?"
"Lạc, Tương Tư sư muội! Đây là do muội làm?"
Lạc Tương Tư bưng bàn ăn tràn đầy ba món ăn một món canh, khá là ngượng ngùng nói ra: "Thủ nghệ của ta không được tốt lắm!"
"Không sao cả, không sao cả!" Trần Khuynh Địch liền vội vàng tiến lên tiếp nhận bàn ăn giúp Lạc Tương Tư, đặt lên bàn dài ở trong phòng, nhìn đồ ăn đầy đủ màu sắc và hương vị, Trần Khuynh Địch không khỏi cảm động đến mức rơi nước mắt, đồng thời mắng to ở trong lòng: "Xem đi! Nhìn cái màu sắc hương vị này xem, rõ ràng là Tương Tư sư muội đã tỉ mỉ nấu ra cho ta!"
"Như vậy xem ra ta quả nhiên có một tia địa vị ở trong lòng của Tương Tư sư muội! Chỉ cần cố gắng một phen, nói không chừng là có thể nhất cử hoàn thành mục tiêu to lớn thoát khỏi sự cô đơn ở dị thế giới!"
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Không tồn tại."
Trần Khuynh Địch cười lạnh một tiếng, chợt lộ ra nụ cười ấm áp với Lạc Tương Tư: "Cám ơn Tương Tư sư muội, sư muội cũng ngồi xuống đi, cùng nhau ăn nào."
Lạc Tương Tư đỏ mặt gật đầu một cái: "Vâng!"
Hắc hắc hắc! Trần Khuynh Địch mang theo sự thỏa mãn cùng với tâm tình mong đợi, dùng đũa kẹp một miếng thịt lên đưa vào trong miệng.
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Trong cái chớp nhoáng này, mùi vị mãnh liệt quét sạch khoang miệng của Trần Khuynh Địch, hơn nữa còn cấp tốc phun trào từ cổ họng ra toàn thân, ngay sau đó ở sâu trong đại não liền truyền đến một cỗ cảm giác tê dại kịch liệt, trước sau đi tới đi lui ba lần, Trần Khuynh Địch mới thoát ra được từ trong loại cảm giác kỳ diệu này.
"Oẹ...ụp!" Trần Khuynh Địch cứng rắn ngậm miệng lại, lúc này mới đè nén được dục vọng nhổ ra.
Nếu dùng hai chữ để hình dung thì chính là: khó ăn!
Tương đối khó ăn! Khó có thể tưởng tượng được đồ ăn rõ ràng có đủ màu sắc hương vị tại sao lại có thể khó ăn như vậy!
"Sư huynh? Sao rồi?" Lạc Tương Tư vô cùng chờ mong mà nhìn Trần Khuynh Địch, chờ đợi hắn nói ra hai chữ khó ăn, đến lúc đó nàng liền có thể mượn đề cái tài này để nói chuyện của mình, để sư huynh tự mình tay nắm tay dạy nàng làm đồ ăn, vì thế nàng còn đặc biệt thuê một gian phòng ngủ ở sát vách phòng bếp lầu dưới, bên trong có một chiếc giường lớn.
Chỉ cần có thể tạo nên đầy đủ bầu không khí ám muội, thuận nước đẩy thuyền, tạo nên bầu không khí hoàn mỹ, sau đó bản thân mình lại chủ động thổ lộ, tin rằng là sư huynh nhất định sẽ bị bản thân mình bắt gọn tại chỗ!
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận