Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1144: Nụ cười tà ác

 
 
 
Không sai, đây mới là kế hoạch của Tiên Tôn. Tiên Tôn đương nhiên biết rõ sự tồn tại của Nghịch Thiên Minh, chỉ bất quá là bởi vì không có thành tựu, cho nên Tiên Tôn cũng không có quản lý, mà lúc này lấy tên tuổi của Nghịch Thiên Minh ra, chính là vì gia tăng độ tin cậy, sau đó lại tặng thêm một cái gọi là:
"Tàng bảo khố địa đồ do tiền bối Nghịch Thiên Minh lưu lại."
Tất cả cũng là vì để cho tên bệnh tâm thần có lòng tham không đáy này nhanh chóng rời đi.
Thậm chí là Tiên Tôn còn dùng đến tàng bảo khố chân chính, chính là vì để cho tên bệnh tâm thần này sau khi ra đi liền không trở về nữa.
Dù sao thì bảo vật trân quý chân chính đều nằm ở trong Túi Trữ Vật của Tiên Tôn, chỉ có đồ đần mới có thể đặt vào bên trong loại địa phương tàng bảo khố kia, ở bên cạnh mình mới là an toàn nhất.
Mà phản ứng của Long Thiên Tứ cũng không ra ngoài sở liệu của Tiên Tôn.
"Thì ra là thế!"
"Tàng bảo khố, đan dược, thần binh, công pháp…ta tới đây!"
Kèm theo một trận tiếng hoan hô, khí tức của Long Thiên Tứ đã dần dần đi xa.
Sau khi phát giác ra được điểm này, Tiên Tôn không khỏi nở một nụ cười, tham lam là bản năng, Tiên Tôn đã sớm hiểu cái đạo lý này vào vô số năm trước, mà phản ứng của Long Thiên Tứ cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn chỉ cần dùng địa đồ của một toà tàng bảo khố, liền có thể hóa giải một trận nguy cơ to lớn.
Một loại cảm giác ưu việt ở bên trên IQ khiến cho tâm tình của Tiên Tôn cảm thấy không tồi.
Đương nhiên! Tiên Tôn là một vị nam nhân cẩn thận! Mặc dù khí tức của kẻ tham lam kia đã rời đi, nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, Tiên Tôn vẫn là hoạt động thân thể, kích thích cơ quan của Phong Thần Điện dưới lòng đất, dự định nhìn một chút tình huống ở bên ngoài Phong Thần Điện, dù sao thì tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, chỉ có tận mắt nhìn thấy, ở trong lòng mới có cảm giác an toàn.
Kết quả là.
Cơ quan chuyển động, một miếng gạch nào đó ở trên Phong Thần Điện hơi nhấc lên mấy cm vào thời khắc này, xuyên thấu qua cái khe hở này, Tiên Tôn đặc biệt cẩn thận nhìn thoáng qua phía ngoài.
Sau đó hắn liền nhìn thấy một tấm mặt mo tràn đầy nụ cười tà ác.
Long Thiên Tứ:
"Hắc hắc hắc."
"Tìm -- - được -- -- ngươi -- -- rồi -- -- - !
Tiên Tôn: "! ! !"
Nói ra thì có một chút mất mặt, nhưng Tiên Tôn thiếu chút nữa đã ngất xỉu.
Long Thiên Tứ cũng không phải là người bình thường. Mặc dù hắn không phải là nhóm đệ tử Thuần Dương Cung ưu tú nhất lúc trước kia, nhưng tuyệt đối là đệ tử khôn lỏi nhất, từ chiến tích huy hoàng hắn dùng tu vi Võ Đạo Tông Sư giết chết Hỏa Luyện Kim Đan là liền có thể nhìn ra được, lão thất phu này kỳ thật là rất biết động não, hơn nữa lại tương đương có thiên phú ở bên trên một chút thủ đoạn tà ma ngoại đạo.
Nói thẳng ra là vào lúc Long Thiên Tứ đi vào Phong Thần Điện đã biết ở trong này có người ẩn nấp.
Vì sao? Nguyên nhân rất đơn giản, hắn ngửi được mùi vị của người sống! Lúc trước nuốt sống một đầu long tộc không chỉ khiến cho tu vi và thực lực đột phá, thân thể của Long Thiên Tứ cũng xuất hiện biến hóa tương ứng.
Trên thực tế ở thời đại Thượng Cổ đã có không ít kẻ liều mạng đi săn giết Long Tộc, nguyên nhân là ở chỗ Long Tộc có quá nhiều chỗ tốt, thoa máu rồng ngoài da có thể tăng cường lực phòng ngự cho thân thể, thịt rồng có thể tăng cường sức thừa nhận của nội tạng, vảy rồng có thể dùng để chế tạo áo giáp, sừng rồng có thể dùng để chế tác binh khí.
Có thể nói toàn thân của loại sinh vật Long này đều là bảo bối.
Mà Long Thiên Tứ ăn cả một đầu Long, mặc dù không có khả năng kế thừa toàn bộ sự đặc thù của Long Tộc, nhưng mà thân thể của hắn đã sinh ra một chút biến hoá nhỏ.
Nói ngắn gọn, hắn vô cùng mẫn cảm đối với mùi vị, hơn nữa còn không chỉ là mùi vị ở trên vật lý, mà còn có một loại cảm ứng siêu tự nhiên, cùng loại với cảm giác sinh mệnh, đối với Long Thiên Tứ mà nói, đồ vật có sinh mệnh cùng với đồ vật không có sinh mệnh, mùi vị tản mát ra là không giống nhau, hơn nữa thứ mùi này là không có cách nào che đậy.
Long Tộc ngày xưa hẳn là cũng có loại năng lực này.
Bất quá rất đáng tiếc, Long Tộc hiện tại đã xong đời, Đại Thánh Thanh Long lúc trước cũng không còn, cho nên liên quan tới cái phương diện này là đã không có cách nào chứng thực.
Huống hồ loại khứu giác này ở dưới tuyệt đại bộ phận tình huống là cũng không có tác dụng gì, dù sao thì võ giả phần lớn là dựa vào cảm ứng khí thế để nhận ra lẫn nhau, mùi vị gì đó cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng có thời điểm, loại năng lực đặc thù căn cứ vào tố chất thân thể thuần túy này ngược lại sẽ có hiệu quả.
Không sai, cũng ví dụ như lúc này.
Không cần thôi động cương khí làm cho người ta hoài nghi, cũng không cần phát ra lực lượng nguyên thần khiến cho người ta cảnh giác, Long Thiên Tứ chỉ là hít mũi một cái, liền sẽ làm ra phán đoán ở bên trong Phong Thần Điện còn có người sống.
Nhưng rất đáng tiếc, thủ pháp ẩn nấp của đối phương là rất cao minh, mùi vị sinh mạng rất mơ hồ, lấy năng lực của Long Thiên Tứ là còn không thể tìm thấy vị trí cụ thể.
Cho nên mới có một màn diễn kịch làm cho người ta than thở trước đó, mà không nằm ngoài dự liệu của Long Thiên Tứ, cuối cùng tên gia hoả ẩn nấp ở trong Phong Thần Điện đã bị hắn tìm được.
"Hắc hắc hắc."
"Tìm được ngươi rồi!"
"Ách!"
Ở trong cái chớp nhoáng này, nhịp tim Tiên Tôn nguyên bản trở nên bằng phẳng liền gia tốc lên hơn 120 nhịp trong nháy mắt, tròng mắt lồi ra, nói thật, khuôn mặt già nua phối hợp với nụ cười tà ác của Long Thiên Tứ mang đến trình độ sợ hãi khá cao, ngay cả Tiên Tôn cũng đều có một chút không chịu được.
"Yêu nghiệt từ đâu tới!"
"Cút ngay đi!"
Long Thiên Tứ: "? ? ?"
Chậc! Thật là điên cuồng!
"Không đối phó được với Tiên Tôn, ta còn không đối phó được ngươi hay sao? Đi ra cho ta!"
"Ách!" Tiên Tôn rốt cuộc cũng là Tiên Tôn, qua trong giây lát lại bình tĩnh lại một lần nữa, sau đó rụt đầu lại trong nháy mắt, nói: "Không đi ra! "
Mặc dù rất bị giật mình.
Nhưng chỉ trong một cái nháy mắt, Tiên Tôn lại nắm chắc thế cục một lần nữa.
Đầu tiên có thể khẳng định là, tên bệnh thần kinh ở phía ngoài kia cũng không có biết thân phận chân thật của mình, có lẽ chỉ coi mình là một nhân vật quần chúng nào đó trốn ở trong Phong Thần Điện, tiếp theo, chỗ mà mình ẩn thân cũng có trận pháp, bằng vào tu vi bé nhỏ của tên bệnh thần kinh này...
Là không phá nổi! Mình vẫn là rất an toàn! Không cần phải hoảng hốt!
Ý niệm tới đây, Tiên Tôn lập tức rụt người càng triệt để hơn, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chờ thần công của ta đại thành, sau khi đi ra có cừu báo cừu có oán báo oán.
Mà đổi thành một bên, Long Thiên Tứ nói một cách không vui: "Lại còn dám rụt về? Thật sự cho rằng lão phu ta không giải quyết được ngươi? Để cho ngươi thể nghiệm uy lực Đạo Binh trung phẩm Giao Long Tiễn của ta!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận