Phản Diện Siêu Cấp

Chương 789: Mơ ước

 
 
 
"Đau hả?"
"Không, không đau!"
Mặc dù thực sự không đau, nhưng Cửu Anh vẫn nghiến răng, cố ý dùng thanh âm run rẩy nói ra, muốn biểu đạt ra một loại thái độ mặc dù rất đau, nhưng vẫn trung can nghĩa đảm hiệp nghĩa song toàn uy vũ bất khuất, vì Trần Khuynh Địch đại nhân vĩ đại, vẫn nói là không đau.
"Vậy à?"
Trần Khuynh Địch tiếp tục gật gật đầu hài lòng, sau đó đưa tay vào khoang bụng của Cửu Anh một cách vô tình.
"Vậy ta sẽ tăng thêm cường độ!"
Rắc!
Nhổ ra! Xương cốt của Cửu Anh bị nhổ ra! Thật sự là nhổ ra một cây xương sườn không thương tiếc, hơn nữa còn giơ tay chém xuống với tốc độ rất nhanh.
Vào thời điểm tỉnh lại, Cửu Anh đã không át được nỗi đau đớn kịch liệt.
"Ục! !!"
Một tiếng kêu như bị người ta bịt miệng phát ra.
Cửu Anh khóc không ra hơi!
Lúc này tuyệt đối không thể hét lên đau đớn! Bằng không thì nếu không phối hợp với quá trình thí nghiệm ma quỷ của tên Nhân tộc này, đến lúc đó có trời mới biết còn có chuyện đáng sợ nào đợi bản thân.
Nhẫn nhịn! Nhẫn nhịn cho ta!
Mà ở bên cạnh, Trần Khuynh Địch đang đung đưa cây sươn xường ở trước mắt, đủ loại tài nguyên trân quý trong túi đựng đồ bắt đầu phi tốc giảm bớt, nhưng so sánh với đó, ở trong mắt hắn, cây sươn xường này càng trở nên thuận mắt, thanh âm của hệ thống cũng vang lên liên tiếp.
"Tích, hệ thống nhắc nhở."
"Phát hiện tài liệu trọng yếu, tạm thời đặt tên là: xương hung thú, ở trong đó ẩn chứa năng lượng sinh mệnh biến dị tương đối mãnh liệt, có chỗ tương tự cùng với máu tươi trong cơ thể của đối tượng thí nghiệm, tiến thêm một bước phân tích sâu hơn."
"Ồ!"
Có manh mối rồi! Nụ cười ở trên mặt của Trần Khuynh Địch càng trở nên xán lạn, ánh mắt nhìn về phía Cửu Anh cũng càng trở nên hòa ái, còn thân thiết lấy ra một viên thần đan khôi phục...ừm, lấy ra một viên dược hoàn chữa thương đơn giản, đưa vào trong miệng của Cửu Anh.
"Há miệng, nuốt vào."
"Ực."
Cửu Anh hoàn toàn không kịp phản ứng, liền trực tiếp nuốt dược hoàn vào, sau đó cả người đều trở nên kinh hoàng,.
Đáng chết! Tên Nhân tộc tà ác này cho ta ăn cái gì! ?
Trong nháy mắt, Khống Thú Đan của Luyện Dược Sư Thượng Cổ, Thất Nhật Tất Tử Hoàn, Hàm Tiếu Bán Bộ Điên, Tam Nhật Tang Mệnh Tán, các loại hình danh từ kinh khủng chợt lóe lên ở trong đầu của Cửu Anh.
Nhưng mà còn chưa đợi hắn suy nghĩ xong.
"Ừm."
"Không sai biệt lắm đã tới bước cuối cùng, ráng nhịn!"
"Ấy?"
Trần Khuynh Địch trực tiếp xuất thủ, bắt lấy trái tim của Cửu Anh, sau đó bỗng nhiên rút ra!
"A A A----- !"
Lúc này Cửu Anh xem như đã triệt để không nhịn được, mặc dù đối với Cửu Anh nhất tộc mà nói, loại vật trái tim này không được tính là chỗ yếu hại, nhất là sau khi hóa thành hình người, đầu mới là nhược điểm trí mạng của hắn.
Nhưng bất kể nói như thế nào, trái tim phụ trách vận chuyển yêu huyết cũng là một cơ quan quan trọng a, khốn nạn.
Mà ở bên cạnh, Trần Khuynh Địch cũng đã nhận được báo cáo khả quan.
"Tích, chúc mừng kí chủ."
"Thành công lấy được tài liệu trọng yếu, tạm thời đặt tên là: trái tim Man Thần, tư liệu đã được thu thập hoàn tất."
"Thuận tiện nhắc tới, không đủ tiền."
"Mời kí chủ lại nạp thêm một kiện Đạo Binh hạ phẩm, bản hệ thống sẽ bắt đầu quá trình thôi diễn cuối cùng.‘’
"Đang xử lý dữ liệu..."
Rút lời mở đầu về! Cái hệ thống này căn bản chính là kẻ tham tiền! Chẳng lẽ không thể học được một ít liêm khiết thanh bạch đức độ của Trần Đại cung chủ sao! ?
Hơn nữa không biết vì sao...
Nghe được những cái tên mà hệ thống đặt tên cho xương cốt và trái tim này, Trần Khuynh Địch luôn cảm thấy có một chút đau gan vi diệu, mặc dù rất không cam tâm, nhưng Trần Khuynh Địch vẫn rất thành thật tiếp tục nạp tiền.
Mà ở phía đối diện, Cửu Anh thì là không thể nhẫn nại mà không ngừng rên rỉ, lộ ra bộ dáng rất là thống khổ, nhìn cái bộ dáng này của đối phương, nghĩ đến đối phương nói như thế nào cũng đã làm ra cống hiến lớn như vậy vì nghiên cứu của mình.
Trần Khuynh Địch hiếm khi cảm thấy mềm lòng.
"Ngươi làm tốt lắm."
"Đại nhân!" Ở trong mắt của Cửu Anh hiện ra mấy giọt nước mắt.
Thành công! Lão tử rốt cục đã dựa vào sự thê thảm lấy được sự tín nhiệm của Nhân tộc! Mặc dù phần tín nhiệm này còn không phải là rất nhiều, nhưng chỉ cần mình bồi dưỡng lòng tin, cuối cùng nhất định có thể dần dần biến lớn, đến lúc đó bản thân lại nghĩ biện pháp bẫy tên Nhân tộc ác độc này một cái vào thời khắc mấu chốt...rửa sạch nhục nhã!
Dấu diếm ý niệm tà ác ở trong lòng, ánh mắt của Cửu Anh càng trở nên thuần lương.
"Đại nhân, tại hạ nguyên bản thân làm Yêu tộc, vẫn luôn cảm thấy xấu hổ vì dòng máu ở trong cơ thể, vẫn luôn nghĩ đến có một ngày có thể đi tới Nhân tộc, tiếp nhận văn hóa tẩy lễ của Nhân tộc, ai có thể ngờ được, một chút tâm nguyện nho nhỏ đó của bản thân, thế mà thực sự được thực hiện bởi đại nhân...trước kia ta không có lựa chọn khác, nhưng mà bây giờ, ta muốn làm một Nhân tộc."
"Cửu Anh!"
"Đại Nhân!"
Thì ra là thế...
Trần Khuynh Địch gật đầu một cái ở trong lòng, không ngờ được vị Yêu tộc này lại có giác ngộ như thế, vẫn luôn vì dòng máu của mình mà cảm thấy bị sỉ nhục, muốn trở thành một Nhân tộc a, nhưng mà đáng tiếc, Yêu tộc chính là Yêu tộc, hắn chung quy là sẽ không có cách nào biến thành Nhân tộc, cho dù là hắn có cố gắng như thế nào cũng không được.
Vừa nghĩ tới cố gắng của Cửu Anh không có hồi báo.
Trần Khuynh Địch liền càng cảm thấy khó chịu.
"Ta hiểu được."
"Hả?"
"Đã như vậy! Hãy để ta thực hiện mong muốn của ngươi!" Trần Khuynh Địch nói với một chút buồn bã: "Hãy tha thứ cho ta, ta cũng không có cách nào khiến cho ngươi biến thành Nhân tộc, nhưng mà ít nhất, ta có thể khiến cho ngươi thoát khỏi sự trói buộc của Yêu tộc."
"Không sai!"
"Hãy để cho ta tiễn ngươi một đoạn đường a!"
"Mặc dù kiếp này là yêu, nhưng kiếp sau, hi vọng ngươi có thể làm một người tốt!"
Cửu Anh: "?! ?"
"Không, không, không, đại nhân! ? Ta cảm thấy ta vẫn còn có thể cứu được!"
Gặp quỷ! Cái tên Nhân tộc ác độc này tuyệt đối là muốn thừa cơ giết ta, chấm dứt hậu hoạn!
"Ấy? Ngươi không muốn chết sao?"
Ai nói với ngươi là ta muốn chết chứ, thằng điên!
Cửu Anh vừa điên cuồng chửi ầm lên ở trong lòng, vừa ăn nói khép nép: "Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm của đại nhân a, thân ta ở Yêu tộc nhưng tâm là người, điểm mấu chốt là tâm tính a, ta không thể chết như vậy!"
"Thế nhưng mà ngươi nói ngươi muốn làm Nhân tộc?"
"Không!"
Trong cái chớp nhoáng này, bản năng cầu sinh khiến cho suy nghĩ trong đại não của Cửu Anh gia tốc, vô tận linh cảm xuất phát mà ra!
"Đại nhân! Kỳ thật ta có một cái mơ ước!"
Cửu Anh cơ hồ là khóc lóc mà nói, sợ Trần Khuynh Địch run tay một cái, cái nắm đấm to lớn kia sẽ nện xuống vào đầu của mình.
"Ta có một cái mơ ước, vào một ngày nào đó, Nhân tộc cùng với Yêu tộc có thể đứng sóng vai chung một chỗ, chơi đùa ở phía dưới một mảnh trời xanh!"
"Ta có một cái mơ ước, vào một ngày nào đó, Nhân tộc cùng với Yêu tộc có thể đến trường cùng một chỗ, tan học cùng một chỗ, mà không cần lại đánh đánh giết giết."
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận