Phản Diện Siêu Cấp

Chương 766: Tầm Long Sĩ nhất tộc

 
 
 
Lực lượng hư không là đủ để xóa bỏ tất cả các dấu vết, chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm sẽ không có người đi theo lộ tuyến của mình, tìm hiểu ra nguồn gốc sau đó tìm tới vị trí của Đại Chu.
Hư không vỡ ra một lần nữa, Minh Tôn đi ra từ trong cái khe, dĩ nhiên là đi vào trong Âm Đô dưới mặt đất, chỉ là chờ đợi hắn cũng không phải là Thái Tử Hoành Xương, mà là một đạo thân ảnh có bộ dáng tương tự, nhưng khí tức lại khác nhau một trời một vực, chính là đang ngồi ngay ngắn ở trong đại điện, ở phía sau từng tầng màn che, Hoành Võ Đế Đại Chu - phụ thân của Thái Tử Hoành Xương.
"Xin chào bệ hạ." Minh Tôn trực tiếp quỳ một chân trên đất, cung kính nói ra.
Trước đó Trần Khuynh Địch nói cũng không sai, con đường võ đạo cường giả vi tôn, cho nên đương nhiên, Minh Tôn thân làm cường giả Hỏa Luyện Kim Đan làm sao có thể làm chân chạy cho Thái Tử Hoành Xương đây? Cho dù là Thái Tử Đại Chu thì cũng không được. Có thể khiến cho hắn làm chân chạy, ở trong toàn bộ Đại Chu cũng chỉ có một vị Hoành Võ Đế.
"Bình thân." Thanh âm của Hoành Võ Đế truyền ra từ bên trong từng tầng màn che: "Đã đưa tin tức đến Thuần Dương Cung rồi chứ?"
"Đã đưa tới."
"Rất tốt." Trong giọng nói của Hoành Võ Đế lộ ra mấy phần hài lòng: "Đi xuống đi, trẫm biết rõ ngươi có nhiều bất mãn đối với Thuần Dương Cung, sau ít ngày nữa chính là cơ hội để cho ngươi rửa sạch nhục nhã."
"Vâng."
Minh Tôn lui về phía sau, toàn bộ đại điện cũng chỉ còn lại một mình Hoành Võ Đế, sau khi trầm mặc một hồi lâu, Hoành Võ Đế mới quay về phía hư không không có một bóng người, đột nhiên mở miệng hỏi: "Ngươi xác định, Hoài Nam Đạo là địa phương mấu chốt?"
Ngoài ý liệu là, ở địa phương không có một bóng người lại truyền ra thanh âm.
Đối phương ẩn tàng ở bên trong hư không, cách hư không truyền thanh âm tới.
"Đương nhiên."
"Bất kể là nhân vật nào, dù mạnh mẽ đến đâu, cũng đều có nhược điểm, đồ vật hoàn mỹ ở trên cái thế giới này cho dù là ở bất kỳ địa phương nào cũng đều không tồn tại, Tổ Long Trung Nguyên cũng là như thế, ta gọi những thứ đó là tiết điểm long mạch, chỉ cần có thể phá hư những cái tiết điểm long mạch này, Tổ Long Trung Nguyên tất nhiên sẽ rơi vào trạng thái ngủ say."
"Làm như thế nào để phá hỏng?"
"Không cho lực lượng long mạch lưu thông là được."
Thanh âm ung dung truyền ra từ trong hư không, mang theo tự tin tràn đầy: "Tầm Long Sĩ nhất mạch chúng ta tự nhiên là nắm giữ bí pháp có thể chặt đứt lực lượng long mạch, khiến cho lực lượng long mạch không thể lưu thông."
"Ta có thể đưa cho ngươi một phần tư liệu, ngươi có thể tự nghiệm chứng."
"Tốt." Hoành Võ Đế phát ra thanh âm trầm ổn hữu lực: "Chỉ cần chặt đứt long mạch thôi hay sao? Chớ quên Thánh Thượng Đại Càn nếu vẫn còn sống, chỉ cần hắn muốn, tùy thời đều có thể khiến cho long mạch khôi phục lại nguyên dạng."
"Nào có dễ dàng như vậy." Nói đến đây, thanh âm ở trong hư không lộ ra mấy phần trào phúng: "Một khi long mạch bị phong ấn, nếu như cưỡng ép phá phong ấn, lực lượng phản chấn sẽ tác động đến toàn bộ long mạch, điểm này Thánh Thượng Đại Càn cũng rất rõ ràng, mà hoàng thất tuyệt đối là không có bí pháp giải phong ấn, cho nên chuyện duy nhất hắn có thể làm cũng chỉ là giương mắt nhìn."
"Thì ra là thế." Hoành Võ Đế mỉm cười, ở phía sau màn che, hắn lộ ra nụ cười từ trong thâm tâm.
"Không hổ là..."
"Tầm Long Sĩ nhất tộc trợ giúp Thái Tổ Đại Càn nắm vững Tổ Long Trung Nguyên ngày xưa."
"Hừ!"
Hư không ba động kịch liệt, phảng phất như có người nào đó ở trong hư không đối diện đang phát tiết lửa giận vậy, cách một vùng không gian, Hoành Võ Đế cũng đều có thể cảm nhận được lửa giận bành trướng của người ở phía đối diện kia.
"Yêu cầu của ta chỉ có một cái."
"Để cho Đại Càn bỏ ra đại giới vốn có."
"Ha ha ha." Hoành Võ Đế thoải mái cười to: "Đương nhiên! Trẫm cam đoan với ngươi!"
---
Vào giờ khắc này.
Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân đang đề ra nghi vấn với một người ngoài ý liệu.
"Tương Tư tỷ."
"Có thể giải thích một chút không?"
"Giải thích cái gì chứ?"
"Đừng có giảo biện!" Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm đồng thời đưa tay chỉ vào Lạc Tương Tư, trên mặt lấp lóe ánh sáng chính nghĩa: "Mặc dù vào lúc mới bắt đầu không phản ứng kịp, nhưng vào thời điểm Phượng Tiên tỷ nói với chúng ta vừa rồi, ngươi cũng đáp lại đúng không? Vì sao ngươi lại đáp lại chứ! Điều này rất kỳ quái không phải sao?"
Trần Tiêm Tiêm lộ ra ánh mắt ngưng trọng: "Nói đến trước đó ta đã có chỗ hoài nghi, mỗi lần xuất hiện sự tình có liên quan cùng với sư huynh, Tương Tư tỷ kiểu gì cũng sẽ ở hiện trường, mặc dù có thời điểm là ngoài ý muốn, nhưng có lúc Tương Tư tỷ lấy cớ kỳ thật là tràn đầy vụng về, chỉ là trước đó chúng ta không chú ý mà thôi!"
Nghe vậy, Lạc Tương Tư lập tức bắt đầu cười ngây ngô.
"Ha ha ha..."
"Không cho phép giả ngu!"
"Tranh thủ thời gian giải thích rõ ràng cho ta!"
"Hít hà!"
Lạc Tương Tư hít vào một hơi thật sâu, cũng phải, khác biệt cùng với Trần Tiêm Tiêm, Dương Xuân, còn có Doanh Phượng Tiên đã cho thấy thái độ rõ ràng, bản thân nàng kỳ thật vẫn đều một mực giấu diếm.
Phần cảm tình ở trong lòng này rốt cuộc là thật hay giả? Tất cả mọi thứ ở kiếp trước phải chăng đã quên hết? Những thứ này hoặc nhiều hoặc ít cũng làm nhiễu loạn sự phán đoán của Lạc Tương Tư...
Bây giờ vừa vặn có thể công khai chuyện này a, nếu không nếu cứ tiếp tục như vậy, vậy thì ngay cả tư cách cạnh tranh cũng đều không có.
Ôm dạng quyết tâm này, Lạc Tương Tư nghiêm túc nhìn về phía Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm.
"Đúng thế."
"Ta thích sư huynh."
Dương Xuân: ("A°:) >: !
Trần Tiêm Tiêm: W ("A") W!
Hai người này có quan hệ cực kỳ tốt a!
Sau khi ngây ngẩn trong trọn vẹn mấy giây đồng hồ, Dương Xuân cùng với Trần Tiêm Tiêm mới giật mình một cái, cuối cùng mới lấy lại tinh thần từ trong sự khiếp sợ, tiếp đó liền nổ tung không ngoài dự liệu.
"Làm sao có thể!"
"Tương Tư tỷ làm như vậy là hơi quá đáng!"
"Ấy?" Lạc Tương Tư hấp háy mắt: "Quá đáng ở chỗ nào? Chúng ta là cạnh tranh công bình!"
"Im ngay!"
Thanh âm của Trần Tiêm Tiêm cùng với Dương Xuân xen lẫn vào nhau, Dương Xuân còn đặc biệt lau lau nước mắt trên khóe mắt: "Rõ ràng là đã có bạn trai ở Thành Thanh Đế, lại còn làm ra loại chuyện này!"
"Bội tình bạc nghĩa là không được!"
"Thật quá phận!"
Lạc Tương Tư: "? ??"
"Này! Không thể nói bừa chứ! Vào rất sớm trước đó ta đã cảm thấy kì quái, vì sao các ngươi lại nhận định là ta đã có bạn trai chứ?"
"Bởi vì, bởi vì..."
Đó xem như là chuyện rất sớm lúc trước, là vào thời điểm Trần Khuynh Địch còn có tu vi rất yếu, đảm nhiệm chức vụ Trấn Cương Sứ Thành Thanh Đế Nam Cương, ở bên trong lễ diễu hành của Thành Thanh Đế, hai nàng đã tận mắt nhìn thấy Lạc Tương Tư ôm nhau thắm thiết với một vị thanh niên lạ lẫm ở trong phủ Thành Chủ, tràng diện lúc đó là rất nóng bỏng.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận