Phản Diện Siêu Cấp

Chương 883: Bí pháp khống chế nguyên thần

 
 
 
Triệu Man lộ ra nụ cười giễu cợt nói: "Bí pháp có thể khống chế nguyên thần cũng không phải là đơn giản như vậy, hẳn là trân phẩm hiếm có, ta đã dò xét qua trí nhớ của ngươi, ngươi hẳn là chưa từng chiếm được vật như vậy, ngoại trừ một điều."
"Là thứ mà ngươi giấu diếm?"
"Là vào trước khi ngươi xuyên qua, là bí pháp thuộc về một Trần Khuynh Địch khác."
"Khục." Thần sắc của Trần Khuynh Địch hơi đọng lại.
Mà Triệu Man lại phảng phất như phát hiện ra đồ vật thú vị gì đó vậy, nói: "Chuyện này đúng là rất thú vị, nếu như ta nhớ không lầm, hệ thống của ngươi kỳ thật rất lợi hại, chỉ là do ngươi cũng không có đi theo lộ tuyến nó chế định lúc ban đâu, cũng không muốn trở thành nhân vật phản diện."
"Bất quá ngươi như vậy..."
"Thế mà cất chứa bí pháp của nhân vật phản diện?"
"Có thể nói cho ta biết tại sao ngươi lại làm như vậy hay không?"
"Ta cảm thấy rất hứng thú."
Nhìn ý cười ở trên mặt của Triệu Man, Trần Khuynh Địch đột nhiên thở dài, nói: "Không có gì đáng nói."
"Vào thời điểm đó...ta còn chưa muốn chết."
Đây cũng là chuyện đương nhiên.
Lúc ấy vừa mới xuyên việt đến, mặc dù hạ quyết tâm sẽ không làm nhân vật phản diện theo lời hệ thống nói, nhưng mà gặp quỷ, khi đó hệ thống lại tuyệt tình hơn nhiều so với bây giờ, động một chút thì là gạt bỏ, như vậy ai mà chịu nổi chứ? Cho nên lúc kia Trần Khuynh Địch kỳ thật đã vụng trộm làm chuẩn bị.
Không sai, chính là chuẩn bị làm một vị nhân vật phản diện chân chính.
Bí pháp thao túng nguyên thần, bí pháp thôn phệ máu người để đề thăng tu vi, bí pháp vu cổ thần bí, thậm chí còn có tà thuật tế tự nguyên thần tăng cường linh tính binh khí...
Đây đều là bí pháp có thể tăng cường sức chiến đấu.
Vì không bị hệ thống gạt bỏ, cũng vì để sau khi trở thành nhân vật phản diện, bản thân vẫn như cũ có thể thuận lợi sống sót, hắn cũng đã vụng trộm học qua những vật này...là do về sau thuận lợi ngoài ý liệu, cho nên toàn bộ những thứ này đều đã bị hắn phong ấn.
Nhưng mà, đồ vật đã học qua là sẽ không quên được.
Trần Khuynh Địch không phủ nhận là lúc trước hắn xác thực đã sinh ra những suy nghĩ xấu xa, thậm chí là ở trong lúc học những thứ kia, Trần Khuynh Địch còn gặp ác mộng về những cái chết khốn khổ.
Chỉ là mọi thứ đều bị hắn tận lực che giấu, thẳng đến khi đánh xong một trận chiến ở Tiêu Thành, Trần Khuynh Địch mới chính thức bước ra khỏi bóng tối.
Sau đó càng ngày hắn càng trở nên mạnh, hệ thống cũng càng ngày càng nhân tính hóa, không còn động một chút lại gạt bỏ hắn, theo thời gian trôi qua, hắn rốt cục mới phát triển cho đến ngày hôm nay.
"Đơn giản chỉ là một đoạn lịch sử đen tối mà thôi."
"Không có vấn đề gì lớn."
Mình hiện tại đã không giống như quá khứ!
Triệu Man nhìn chằm chằm vào vẻ mặt nghiêm túc của Trần Khuynh Địch, dường như muốn dựa vào nét mặt của hắn để nhìn ra cảm xúc chân thật của hắn vậy, mà Trần Khuynh Địch thì là nhìn thẳng hắn không sợ hãi một chút nào.
"Quên đi."
"Thật sự là không thú vị." Triệu Man đột nhiên nhếch miệng, lộ ra biểu lộ rất là không thú vị: "Đủ rồi, mặc kệ ngươi thế nào, nhưng thoả thuận giữa chúng ta cũng không thay đổi, dùng hệ thống để đổi sư muội của ngươi, ta lại tặng kèm thêm một quyển Tuyệt Thế Thần Công, ngươi rốt cuộc còn có chỗ nào bất mãn? Nếu như là ta, đã sớm đổi không có một chút do dự..."
"Cho nên ngươi mới biến thành loại bộ dáng thê thảm như vậy!"
"..."
Sắc mặt của Triệu Man trở nên tái nhợt trong nháy mắt: "Ngươi đang chọc giận ta sao?"
"So với ta, tại sao ngươi lại chấp nhất với hệ thống? Ngươi cũng đã nhìn qua trí nhớ của ta rồi đúng không? Đủ loại nhiệm vụ hệ thống đều là kéo cừu hận, rất lừa đảo phải không?"
"Ngươi thì biết cái gì!" Triệu Man trực tiếp đánh gãy hắn một cách thô bạo: "Nếu như không có hệ thống, ngươi cho rằng ngươi có thể ở trong mấy năm ngắn ngủi liền có thể đạt tới cái cảnh giới này hay sao? Hay là ngươi thực sự cảm thấy ngươi là tuyệt thế thiên kiêu xưa nay chưa từng có, sau này cũng không còn ai? Đừng nói giỡn! Mọi thứ đều là do hệ thống!"
"Những người xuyên việt như chúng ta."
"Trên bản chất chính là nhân vật phản diện của cái thế giới này! Thế giới chính là bài xích chúng ta! Không có mệnh tinh đã chú định vận mệnh của chúng ta, nếu như không có hệ thống, chúng ta sẽ nhất định không có khả năng leo lên đỉnh phong! Bằng không lúc trước ta cũng sẽ không ngừng bước ở Hỏa Luyện Kim Đan, mất mấy trăm năm cũng không thể tiến bước!"
"Đáng giận!"
"Lão tử thông minh gấp trăm lần so với kẻ ngớ ngẩn kia! Trở thành cường giả Hỏa Luyện Kim Đan còn sớm hơn so với hắn, kết quả thì sao? Hắn trở thành Chí Tôn nhân gian, ta vẫn chỉ là Hỏa Luyện Kim Đan! Thậm chí ngay cả Kích Toái Mệnh Tinh cũng đều không đạt tới, nếu không phải ta khai sáng ra Trảm Tam Thi Minh Ngã Kinh, ta cũng chẳng khác gì so với người thường!"
"M* nó!"
"Một tên gia hoả vừa xuyên qua liền có hệ thống như ngươi thì biết cái gì!"
"Hãy giao cho ta hệ thống và phương pháp tấn cấp Kích Toái Mệnh Tinh! Nếu chúng ta đều là người xuyên việt mà nói thì hãy giao cho ta đi! Quan hệ của ngươi và Thánh Thượng Đại Càn không phải là rất tốt hay sao? Nếu như hắn muốn hệ thống, ngươi hẳn là sẽ đưa cho hắn, đúng không?"
"Nói đùa gì thế?" Trần Khuynh Địch cắt đứt cơn gầm thét của Triệu Man: "Ta mới không thèm làm như thế."
Triệu Man: "! !!"
"Huống hồ...ngươi cũng đừng sai lầm."
"Đừng đánh đồng tên Càn Võ kia với ngươi, gặp quỷ, ta thực sự may mắn vì đồng hương ta gặp lúc trước là Càn Võ mà không phải là ngươi, bằng không thì ta đã bị ngươi bán không còn xương cốt, so với ngươi, Càn Võ thế nhưng là có chí khí hơn nhiều, người ta coi như không có hệ thống cũng đã trở thành thiên hạ đệ nhất nhân."
"Hừ!" Triệu Man khinh thường mà hừ lạnh: "Giả tạo cảnh giới, đơn giản chỉ là dựa vào Tổ Long Trung Nguyên..."
"Vậy tại sao ngươi lại không làm được?"
"Người ta làm được, chính là bản sự của người ta, còn ngươi thì sao, rõ ràng là đều đã sáng tạo ra Tuyệt Thế Thần Công, hơn nữa đã sống qua nhiều năm như vậy, ngay cả biện pháp đột phá cảnh giới cũng không nghĩ ra? Ta thấy là do ngươi căn bản không chịu suy nghĩ, ở trong lòng tràn đầy ý nghĩ muốn lấy được hệ thống, đoạt xá nhân vật chính, đạt đến đỉnh cao của cuộc sống, có đúng không?"
"Ta nói thật cho ngươi biết."
"Là người, nhất định phải dựa vào chính mình."
"Ngươi có hiểu không?"
Triệu Man: "! !!"
"Còn có..."
Thanh âm của Trần Khuynh Địch im bặt mà dừng, khiến cho Triệu Man đang cuồng nộ đột nhiên kinh ngạc, lửa giận nguyên bản dâng trào liền trở nên nguội lạnh, phảng phất như nghĩ tới điều gì vậy, bỗng nhiên thay đổi ánh mắt…
Đáng tiếc là đã trễ.
Ầm ầm! Trần Khuynh Địch còn chưa dứt lời, một đạo ánh kiếm màu đỏ thắm liền gào thét mà ra, không có một chút dừng lại nào trực tiếp chém vào đỉnh đầu của Lạc Tương Tư, bổ từ trên xuống dưới, mặc dù không làm bị thương thân thể của Lạc Tương Tư, nhưng ở trong cơ thể của Lạc Tương Tư, lại truyền ra một tiếng vỡ vụn chói tai.
"Vào thời điểm nghe người khác nói nhảm."
"Liền không nói hai lời mà dùng một quyền trực tiếp đánh tới."
"Coi như là ta dạy ngươi miễn phí."
"Kiếp sau phải học thật tốt để mà dùng a!"
"Thằng chó!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận