Phản Diện Siêu Cấp

Chương 548: Truyền nhân dòng chính

 
 
 
Gọn gàng mà linh hoạt đến cực hạn.
Có thể xưng là tuyệt học ngu ngốc ở bên trong võ công luyện thể, nhưng lại cường đại không có gì sánh kịp. Dù sao thì bị hàng chục ngàn cú đấm oanh tạc trong một giây, người bình thường làm sao có thể chịu nổi a?
Cho nên kết quả cũng rất rõ ràng, Thái Hạo Cửu Cửu Trọng Thiên Cảnh do chín cỗ khôi lỗi liên thủ xây dựng ở phía dưới chuỗi combo điên cuồng của Trần Khuynh Địch không ngừng lấp lóe, vào thời điểm đánh ra 1000 quyền vẫn vững vàng, vào thời điểm đánh ra 2000 quyền hơi hơi lay động, vào thời điểm đánh ra 5000 quyền rung động kịch liệt, vào thời điểm đánh ra 10.000 quyền lung lay sắp đổ, vào thời điểm đánh ra 23.334 quyền liền triệt để hỏng mất. Ngay sau đó là 6.666 quyền còn lại, tổng cộng là 30.000 quyền trực tiếp nện lên trên người của chín cỗ khôi lỗi, vừa vặn đập cho toàn bộ chúng nó vỡ nát, quyền kình bạo liệt thậm chí còn đánh cho chân cụt tay đứt của chúng nó thành bột phấn, bị gió thổi bay hoàn toàn.
"A Di Đà Phật."
Chắp tay trước ngực, Trần Khuynh Địch thở dốc thật sâu, toàn thân cao thấp lan tràn ra từng vết nứt, từ đó chảy ra máu tươi đậm đặc như tương vậy, lại không có mùi tanh hôi của máu tươi, trái lại còn mang theo vài phần mùi thơm ngát, mà thần sắc của bản thân hắn cũng là vô cùng từ bi, phảng phất như là Phật Đà tái thế cắt thịt nuôi chim ưng.
Sau đó một giây sau hắn liền thu liễm một thân phật quang, khắp khuôn mặt đều là vẻ đau đớn.
"Tính toán hơi sai...sau khi đánh ra một chiêu này có vẻ như là không chịu nổi!"
Sau khi đột phá Sinh Tử Quan, Trần Khuynh Địch có nhận biết rất sâu đối với cường độ nhục thân của mình, tự cho là có thể so với Thần Binh cực phẩm, một thân sinh mệnh lực càng là vô cùng phong phú, chỉ là ba vạn quyền trong một giây đồng hồ, lấy tu vi của hắn chẳng lẽ còn không thể làm được?
Nhưng sự thật đã chứng minh.
Hắn mặc dù đã hoàn thành một chuỗi combo này, nhưng nhục thân lại cơ hồ muốn sụp đổ, toàn thân cao thấp đều truyền đến tiếng lách cách của xương cốt và bắp thịt, sinh mệnh lực bàng bạc thì không ngừng chảy ra toàn thân, tiến hành chữa trị thân thể, nhưng tốc độ chữa trị lại không phải là quá nhanh, nghiễm nhiên là đã bị trọng thương.
Đây là lần đầu tiên hắn trọng thương từ khi đột phá đến nay!
Ngẩng đầu, Trần Khuynh Địch nhìn về phía chung quanh: "Ta đã thông qua khảo nghiệm rồi chứ? Chín cỗ khôi lỗi đều đã bị ta đánh chết!"
"Ầm ầm!"
Vừa dứt lời, cả tầng lầu cũng bắt đầu chấn động, mà ở bên trong trận pháp ở chỗ sâu nhất Cơ Quan Thành, thân ảnh đen nhánh cũng bỗng nhiên bộc phát ra một trận tiếng cười to: "Ha ha ha ha ha ha ha ha!"
"Thành công! Bản thần cuối cùng cũng đã thành công!"
"Thuần Dương lão tặc, ngươi hẳn là không ngờ được bản thần lại có thể quấy nhiễu thí luyện của ngươi, từ đó dễ dàng phá đi tầng phong ấn ngoài cùng này a! Bây giờ trấn áp bản thần chỉ còn lại có tòa trận pháp tàn phá này, mà bản thần chỉ cần thi triển một kế nhỏ, liền có thể khiến cho tên ngớ ngẩn ở bên ngoài kia giúp bản thần phá vỡ phong ấn!"
"Khổ tâm của ngươi chung quy là vẫn uổng phí!"
"Ha ha ha ha ha!"
Thanh âm chấn động toàn bộ không gian trận pháp, mang theo sự hưng phấn cùng với cuồng hỉ khó có thể đè nén, bất quá thân ảnh đen nhánh có tâm tính cỡ nào, tự nhiên là đã lập tức áp chế cỗ tâm tình này xuống, sau đó hít vào một hơi thật sâu.
Một giây sau, một thân ma quang đen nhánh rút đi, thay vào đó thì là một đạo thân ảnh lóng lánh ánh vàng, nhìn không thấy khuôn mặt, nhưng ở bề ngoài thì nhìn rất đẹp, hơn nữa toàn thân cao thấp đều tràn đầy khí tức đạo uẩn của Thuần Dương Đạo Tôn, đây là thành quả do thân ảnh đen nhánh nghiên cứu trận pháp qua nhiều năm trước.
"Rất tốt, như vậy thì cũng không sai biệt lắm."
Dừng lại một chút, thân ảnh đen nhánh rất nhanh liền nhìn thấy không gian trận pháp mở rộng, một bóng người được hào quang tiếp dẫn, xuyên qua tám tầng dưới cùng của Cơ Quan Thành, rơi vào trong không gian trận pháp.
"Nơi này là...?" Trần Khuynh Địch khá là mê mang trừng mắt nhìn, nhìn không gian trống trải, có vẻ hơi ngoài ý muốn. Hắn còn tưởng rằng sẽ giống như lần bí cảnh Thuần Dương kia, được truyền tống đến một căn phòng bí mật của nam sinh, kết quả là không gian trận pháp ở nơi này lại nghiêm chỉnh như thế.
"Chúc mừng ngươi, người tham gia khảo nghiệm dũng cảm." Thân ảnh đen nhánh áp chế tình cảm, mở miệng một cách máy móc nói ra: "Căn cứ theo quy tắc thí luyện, ta sẽ ban bố ban thưởng."
Hai mắt của Trần Khuynh Địch sáng lên: "Ban thưởng? !"
"Không sai!"
Thân ảnh đen nhánh dừng lại một chút, sau đó đưa tay nhấc một cái, toàn bộ không gian trận pháp chính là chấn động kịch liệt, sau đó từng đạo từng đạo hào quang màu sắc rực rỡ bay lên từ đất bằng, hóa thành một tấm bia cao đến mấy chục thước to lớn ở trước mắt của Trần Khuynh Địch, phía trên thì được lạc ấn nguyên một đám ký tự màu vàng tràn ngập đạo uẩn.
"Đây chính là bảo khố mà Thuần Dương Đạo Tôn lưu lại ngày xưa!"
"Ở bên trong cất giữ vô số tuyệt thế võ công, tuyệt thế Thần Binh, tuyệt thế đan dược, ngoài ra còn có đủ loại thư tịch từ thiên văn địa lý cho tới bàng môn tả đạo mà Thuần Dương Đạo Tôn lưu lại năm đó, có thể xưng là không thiếu gì cả. Chỉ có thứ mà ngươi không ngờ được, ở bên trong bảo khố này mới không có."
"Cường hãn như vậy? !" Trần Khuynh Địch trợn mắt hốc mồm đồng thời cũng hơi nghi hoặc một chút.
Nếu như hắn nhớ không lầm, ban đầu vào thời điểm ở bí cảnh Thuần Dương, Thuần Dương Đạo Tôn cũng đã có nói, Tuyệt Thế Thần Công thì chỉ có một quyển Tam Hoàng Khai Thái Đại Thuần Dương Công, tuyệt thế Thần Binh thì Thuần Dương Đạo Tôn cần phải dùng, tuyệt thế đan dược thì đã bị ăn hết, có thể lưu cho hắn bất quá cũng chỉ có một quyển [Tóm tắt kiến thức chạy nước rút ba trăm ngày của Tông Sư].
Hiện tại làm sao lại còn có bảo bối? Nói như vậy, chẳng lẽ...
Ha ha, đây nhất định là tiền riêng mà Thuần Dương Đạo Tôn lưu lại ngày xưa! Để lại cho dạng người xuyên việt như mình, như thế xem ra Thuần Dương Đạo Tôn thực sự là một người tốt a, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với Thánh Thượng Đại Càn tùy ý bịa đặt còn không cho chỗ tốt.
Ý niệm tới đây, hai mắt của Trần Khuynh Địch lập tức trở nên nóng bỏng mà nhìn thân ảnh đen nhánh.
"Như vậy bảo khố này là của ta?"
"Không sai!"
Bản thần chỉ cần thi triển một cái kế nhỏ liền có thể làm cho tên ngớ ngẩn này ngoan ngoãn nghe lời!
Thân ảnh đen nhánh vừa nghĩ thầm ở trong lòng, vừa tiếp tục duy trì phương thức nói chuyện máy móc: "Nhưng đây là bảo khố do Thuần Dương Đạo Tôn lưu lại cho hậu bối đệ tử, cho nên chỉ có truyền nhân dòng chính của Thuần Dương Đạo Tôn mới có thể mở ra bảo khố, bằng không thì coi như là cường giả Kích Toái Mệnh Tinh cũng không có khả năng lấy được bảo vật."
"Truyền nhân dòng chính?" Trần Khuynh Địch ngẩn người, chợt bật cười lớn.
Bản thân ta chính là Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, lại là người xuyên việt giống như Thuần Dương Đạo Tôn, phóng nhãn ra toàn thiên hạ trừ ta ra, còn có ai xứng với cái danh xưng truyền nhân dòng chính của Thuần Dương Đạo Tôn này?
"Ngoài ta ra thì còn có ai!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận