Phản Diện Siêu Cấp

Chương 332: Ăn sáng

 
 
 
Tại Tây Cương Đạo.
Mở hai mắt ra, Doanh Phượng Tiên nhìn trần nhà màu trắng trên đỉnh đầu, rơi vào trong sự trầm tư thật sâu.
Nơi này là một cái thế lực tam lưu ở Tây Cương Đạo, tổng bộ của Bạch Ngọc Lâu. Bạch Ngọc Lâu ở Tây Cương Đạo, chính là để làm ăn kinh doanh, nhìn danh tự liền biết, cái thế lực này chủ yếu là tiến hành buôn bán ngọc, đồng thời thông qua lợi ích buôn bán để đổi lấy tài nguyên, bồi dưỡng cường giả, mặc dù là một thế lực tam lưu, nhưng ở Tây Cương Đạo cũng được tính là một thế lực tương đối có tiền.
Mà vị trí lúc này của Doanh Phượng Tiên, chính là một tòa biệt thự ở Thúy Sơn Lâm Hải tại Tây Cương Đạo. Đương nhiên, lúc này ở bên trong căn biệt thự này đã không có người của Bạch Ngọc Lâu, tất cả mọi người đều đã rút lui. Đến bây giờ thì Doanh Phượng Tiên cũng đã minh bạch, Bạch Ngọc Lâu căn bản cũng không phải là làm ăn đơn thuần, cũng không phải là thế lực tam lưu đơn thuần, mà là một trong những cơ sở ngầm của triều đình ở Tây Cương Đạo!
Hoàng triều Đại Càn kinh doanh hơn mười năm ở Trung Nguyên, lực khống chế đối với Trung Nguyên phần lớn là đều ở trong chỗ tối, không muốn cho người khác biết, cái thế lực Bạch Ngọc Lâu này hiển nhiên chính là một cái ở trong số đó, nếu không thì cũng sẽ không có khả năng phối hợp với Tần Kiền Hoàng như thế, không chỉ có trợ giúp ngụy tạo thân phận của nàng và Tần Kiền Hoàng, còn trực tiếp rời khỏi tổng bộ của bản thân.
Không nói đến những cái khác, chỉ là toà biệt thự trong Thúy Sơn Lâm Hải này, liền có giá trị không nhỏ.
Ầm!
Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn truyền đến từ cửa ra vào, tiếp đó cửa phòng mà Doanh Phượng Tiên đã khoá kỹ vào tối hôm qua liền bị một cỗ cự lực phá tan, đập toàn bộ vào trên vách tường ở phía sau cửa.
"Ồ, đã tỉnh lại rồi sao?"
"Tỷ tỷ, lần sau đi vào có thể gõ cửa hay không?"
"Ta đã gõ rồi, ai bảo ngươi khóa cửa." Tần Kiền Hoàng lộ ra vẻ mặt thờ ơ, vừa nhìn liền biết là hoàn toàn không coi lời của Doanh Phượng Tiên ra gì.
Doanh Phượng Tiên biết rõ điểm này thì cũng chỉ có thể bắt đắc dĩ trừng mắt.
Từ sau khi bị Tần Kiền Hoàng cưỡng ép mang đi, Doanh Phượng Tiên đã không biết bao nhiêu lần biểu đạt ra sự kháng cự của bản thân, nhưng Tần Kiền Hoàng vẫn làm theo ý mình như cũ, hoàn toàn không để ý đến ý tứ của nàng, mà hết lần này tới lần khác nàng cũng không đánh lại được Tần Kiền Hoàng, chỉ có thể mặc cho Tần Kiền Hoàng muốn làm gì thì làm...
"Nếu đã tỉnh, vậy thì ra ngoài đi."
"Để làm cái gì?"
"Đương nhiên là ăn sáng." Tần Kiền Hoàng phảng phất như đang nói "Người không ăn cơm thì sẽ chết" vậy, lộ ra vẻ mặt đương nhiên nói ra.
"..."
Doanh Phượng Tiên thở dài, cuối cùng cũng ngoan ngoãn đứng dậy, đi theo Tần Kiền Hoàng xuống lầu, mà ở lầu một biệt thự, một bữa sáng cho hai người được bày ra ở trên bàn cơm, trứng gà, bát cháo, sữa bò, khẩu phần tiêu chuẩn khiến cho thần sắc của Doanh Phượng Tiên đọng lại, trong mắt toát ra mấy phần ảm đạm không thể ức chế.
Loại bữa sáng này chính là vào trước khi nàng rời khỏi Tần gia, mẫu thân thường xuyên làm cho nàng và tỷ tỷ ăn.
"Sao thế?"
Doanh Phượng Tiên nghiêm túc nhìn về phía Tần Kiền Hoàng, không rõ ràng là nàng đến tột cùng là làm bộ không biết, hay là thật sự không biết, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu một cái, nói sang chuyện khác: "Tần Kiền Hoàng, ngươi rốt cuộc muốn mang ta đến đây để làm cái gì?"
Lần này nàng không gọi Tần Kiền Hoàng là tỷ tỷ nữa, mà trực tiếp gọi là ngươi, ý tứ quyết tuyệt ở trong ngôn ngữ đã không còn một chút che giấu nào…
Bốp!
Doanh Phượng Tiên sững người, dùng vẻ mặt không thể tin được nhìn Tần Kiền Hoàng đang thu tay lại.
"Gọi là tỷ tỷ."
"Ngươi vừa làm gì vậy?"
Bốp!
Lại là gõ một cái, lần này không chỉ chỉ gõ vào đầu của Doanh Phượng Tiên, mà còn hung hăng chà xát, khiến cho mái tóc dài của nàng rối tung.
"Gọi là tỷ tỷ."
"Tần Kiền Hoàng! Ngươi rốt cuộc là có ý tứ gì!" Doanh Phượng Tiên rốt cục cũng đã không nhịn được, toàn thân bạo phát cương khí, muốn tranh luận cùng với tỷ tỷ không nói lý của mình.
Oanh!
Ngũ Đức Thần Quang chiếu rọi trên trời dưới đất, chỉ qua một thoáng liền phong tỏa thiên địa nguyên khí, mặc cho Doanh Phượng Tiên có cố gắng như thế nào, cũng không thể điều động được một chút cương khí nào, chỉ có thể mặc cho Tần Kiền Hoàng đưa tay lần thứ ba, hung hăng gõ vào trên đầu của nàng, sau đó lại chà xát mái tóc của nàng không có một chút khách khí.
"Gọi là tỷ tỷ."
"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, ngươi..."
Doanh Phượng Tiên tức giận đến mức toàn thân đều phát run, có thể khiến cho một người luôn luôn bình thản như nàng mất đi sự tỉnh táo, chỉ sợ là cũng chỉ có vị "Tỷ tỷ" này, nhất là ở dưới tình huống vị tỷ tỷ này hoàn toàn không nói đạo lý, lại có thực lực mạnh hơn nàng, căn bản là không có đường phản kháng, càng là khiến cho cả người cảm thấy khó chịu.
Thấy Doanh Phượng Tiên phản ứng như thế, Tần Kiền Hoàng rốt cục cũng nhíu nhíu mày nói: "Không muốn gọi thì thôi, mau ăn sáng đi."
Nhìn Tần Kiền Hoàng quay đầu, khóe miệng của Doanh Phượng Tiên giật một cái, cơ hồ bật thốt ra: "Tỷ tỷ..."
Vội vàng che miệng, khóe mắt của Doanh Phượng Tiên run rẩy, nhìn vào lưng của Tần Kiền Hoàng, không biết vì sao bả vai của Tần Kiền Hoàng lại một mực lay động, lập trường rất thù hận ở trong lòng của nàng liền trở nên không kiên định.
"Ăn sáng đi."
"Vâng."
Ăn sáng xong, Doanh Phượng Tiên cũng không trở về phòng như trước đó, mà là tiếp tục nhìn về phía Tần Kiền Hoàng.
"Sao thế?"
"Tần...Tỷ tỷ, tỷ tỷ rốt cuộc muốn mang ta đi đến chỗ nào?"
Thu hồi bàn tay vừa mới giơ lên, Tần Kiền Hoàng yên tĩnh mà nhìn Doanh Phượng Tiên, đối phương thì lại vượt quá dự kiến của nàng, lấy một ánh mắt không nhận thua nhìn chằm chằm vào nàng, thật sự là không thể tưởng tượng nổi, ở trong trí nhớ của nàng, con nhóc này hẳn là căn bản không dám làm ra loại chuyện như vậy mới đúng a.
Quả nhiên, là do cái tên giả hoả ở Thuần Dương Cung đã cải biến nàng hay sao?
"Được rồi." Tần Kiền Hoàng gật đầu một cái, nói: "Kỳ thật cũng không có gì, ta cần ngươi khiến cho Bái Hỏa Ma Giáo bốc lên xung đột cùng với Thuần Dương Cung."
"Bởi vì nguyên nhân Long Ngạo Thiên, Thái Hoa Tiên Nhân - Ninh Thiên Cơ đã giết đến tận Quang Minh Đỉnh của Bái Hỏa Ma Giáo, mặc dù đã chèn ép Bái Hỏa Ma Giáo đến cực điểm, nhưng đối với triều đình mà nói, chuyện này còn thiếu rất nhiều."
"Bái Hỏa Ma Giáo còn chưa xuất ra nội tình, chỉ là tạm thời lựa chọn nhượng bộ đối với vị Thái Hoa Tiên Nhân kia mà thôi."
"Dạng Bái Hỏa Ma Giáo này, nếu như quả thật đặt vững gót chân ở Trung Nguyên, ngược lại sẽ gây bất lợi cho triều đình, cho nên triều đình muốn khiến cho Bái Hỏa Ma Giáo sản sinh ra xung đột cùng với võ lâm Trung Nguyên, tốt nhất là có thể khiến cho bọn hắn sử dụng lá bài tẩy của bản thân, lưỡng bại câu thương cùng với võ lâm Trung Nguyên, lúc này mới phù hợp với lợi ích của triều đình."
"Cho nên mới cần ta?" Trên mặt của Doanh Phượng Tiên lộ ra thần sắc giật mình hiểu ra, hiển nhiên là cũng đã hiểu rõ, trên mặt càng là toát ra vẻ chán ghét.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận