Phản Diện Siêu Cấp

Chương 927: Rớt lại phía sau

 
 
 
Ở Nghiễm Hối Lâu tại Cửu Long Thành, toà lầu cao này cũng được coi là có lịch sử lâu đời, chính là vào sau khi chín đại gia tộc nhập chủ Cửu Long Thành năm đó, là địa phương các gia tộc hội tụ lần thứ nhất, định ra minh ước không xâm phạm lẫn nhau.
Mà bây giờ, ở bên trong chín đại gia tộc, ngoại trừ Lâm gia, tám đại gia tộc khác tụ tập ở nơi này lần thứ hai, toàn bộ các đại gia tộc đều rút tư binh nhà mình ra, trang bị cho bọn hắn áo giáp cùng với binh khí tinh xảo được âm thầm chế tạo, hành động ở dưới sự suất lĩnh của tám vị gia chủ.
Chỉ là từng cảnh tượng ấy, rơi vào trong mắt của Trần Khuynh Địch lại khiến cho hắn cảm thấy buồn cười.
Trước đó cũng đã nói, Tuần Châu Đạo đã bị phong tỏa rất lâu. Ba mặt bị bao vây, một mặt thì hướng ra biển, nhìn như tự do, trên thực tế lại nằm ở dưới sự giám thị của Phủ Đô Hộ Đông Hải, mà để bảo đảm sự an ổn của Tuần Châu Đạo, chọn lựa của các đời hoàng triều đều là chính sách phong tỏa tiêu chuẩn nhất, một người bị phong tỏa quá lâu, tự nhiên là lạc hậu so với thời đại.
Thật giống như là tám đại gia tộc, không có người nào là ở cái thời đại hỗn loạn kia, mà là ở trong thời đại riêng của mình, cho dù là đều đã thất bại, cũng đều đã từng tranh qua thiên hạ cùng với Thái Tổ khai quốc ở cái thời đại kia, truyền thừa và nội tình của gia tộc tuyệt đối không kém hơn Tần gia ngày xưa bao nhiêu, nhưng vì sao trên thực tế biểu hiện ra ngoài lại yếu như vậy?
Nguyên nhân rất đơn giản, vào thời điểm bị đuổi đến Tuần Châu Đạo lúc trước, truyền thừa của những gia tộc này đã không còn hoàn chỉnh.
Võ giả từ cảnh giới Võ Đạo Tông Sư trở lên bị loại bỏ hoàn toàn, toàn bộ võ học cùng loại cũng bị phế sạch, chỉ còn lại có công pháp Hậu Thiên, Tiên Thiên, cùng với vài môn công pháp Võ Đạo Tông Sư.
Ở dưới loại thao tác này, những gia tộc này trên cơ bản đã bị phế bỏ một nửa.
Một nửa còn dư lại, thì là hình thành ở trong tuế nguyệt dài lâu, ngăn cách mua bán vũ khí, ngăn cách giao lưu võ học, khiến cho chín đại gia tộc chỉ có thể giậm chân tại chỗ ở trong Tuần Châu Đạo, thậm chí ngay cả đại thế thiên hạ hôm nay cũng đều không làm rõ ràng được, nhìn qua là một con quái vật khổng lồ, kì thực lại là miệng cọp gan thỏ.
Lấy một ví dụ đơn giản nhất, đám Tộc binh mà tám đại gia tộc tụ tập lại này.
Tu vi đúng là đã đủ rồi, có một lượng lớn Hậu Thiên đỉnh phong, Tiên Thiên cũng có không ít, nhưng chỗ ưu tú cũng chỉ vẻn vẹn có tu vi, khí chất ở trên người kém xa lão binh có kinh nghiệm sa trường, võ học mang ở trên người cũng là sản phẩm đã rớt lại phía sau hơn mấy ngàn năm trước, uy lực không có cách nào sánh ngang cùng với võ học đương đại.
Quan trọng nhất là, vũ khí đều là sản phẩm mà Đại Càn đã đào thải không biết bao lâu.
Ở bên trong Tuần Châu Đạo nghiêm cấm mua bán vũ khí, tám đại gia tộc đã bí mật tự sản xuất, đều là dựa vào bản vẽ binh khí mà tổ tông truyền xuống, là đồ cổ vào mấy ngàn năm trước, thời đại thay đổi, hiện tại ai còn dùng những sản phẩm đào thải này, cũng chỉ có đám người Tuần Châu Đạo này là coi chúng nó như bảo bối.
Đổi một loại thuyết pháp khác, một vị binh sĩ Hậu Thiên đỉnh phong trong quân Đại Càn, mang trang bị tiêu chuẩn của Đại Càn, có thể đánh một chầu cùng với võ giả Tiên Thiên sơ kỳ ở bên trong tư binh của chín đại gia tộc Tuần Châu Đạo.
Thắng bại giữa hai bên chỉ sợ là 5: 5, như vậy thì còn đánh cái gì?
Chỉ là rất đáng tiếc, người của chín đại gia tộc cũng không có ý thức được điểm này, thậm chí là Hạ Hòe xem như là người dẫn đầu, đứng ở tầng cao nhất Nghiễm Hối Lâu quan sát "thiên quân vạn mã" của mình, còn có một loại cảm giác nắm chắc thiên hạ, hận không thể lập tức phất phất tay tiêu diệt Đại Càn, từ đó đi đến đỉnh phong của cuộc sống.
Lúc này thủ hạ dưới trướng đã lục tục truyền đến không ít tin tức tốt, cửa thành Cửu Long Thành đã bị khống chế, bây giờ đã không có ai có thể chạy đi, ở phía bến cảng cũng đã được điều động nhân thủ qua, tin rằng qua không bao lâu nữa, tất cả thương thuyền được vũ trang liền có thể đi đến Cửu Long Thành, sau đó tiêu diệt khoảng mười chiếc tàu chiến mà tên khâm sai Đại Càn kia mang tới.
Cái gì? Ngươi hỏi ta có thể tiêu diệt đối phương hay không? Nói nhảm! Hạm đội thương thuyền được vũ trang của ta có trọn vẹn mấy trăm chiếc, đánh chìm khoảng mười chiếc tàu chiến còn không phải là rất dễ dàng? Không thể nào thua được!
Ngay cả Phủ Thành Chủ, cũng đã bị nhân mã của ta phong tỏa, có thể được mô tả như là một chuyện đơn giản và dễ hiểu, tất cả đều nằm ở trong lòng bàn tay! Tiếp theo chỉ cần suất lĩnh đại quân quét ngang qua là được rồi!
Hoàng đồ bá nghiệp của ta liền bắt đầu từ Cửu Long Thành!
"Khụ khụ!" Ý niệm tới đây, Hạ Hòe quyết định nói điều gì đó.
Dù sao thì ta cũng sắp suất lĩnh chín đại gia tộc, suất lĩnh nhân dân Tuần Châu Đạo lấy lại vinh quang của tổ tiên, nắm giữ Trung Nguyên một lần nữa, nếu như không nói chút gì đó khiến cho lòng người phấn chấn, biểu đạt lòng tin tất thắng của chúng ta một lần, như vậy làm sao có thể thể hiện quyền uy của người lãnh đạo đội ngũ?
"Gia chủ, người của Lâm gia còn chưa tới?"
"Hả?" Hạ Hòe đang chọn lời nhướng mày, khá là bất mãn mà liếc nhìn quản sự Hạ gia ở bên cạnh: "Không tới? Đã xảy ra chuyện gì?"
"Căn cứ theo lời hồi báo của hạ nhân."
"Cơ hồ tất cả các tộc nhân Lâm gia đã di chuyển vào trong tổ trạch, đóng cửa không ra, dường như là không có ý định tham dự chuyện lần này, Lâm gia chủ cũng không có trả lời..."
"Cái gì?" Hạ Hòe càng nhíu mày chặt hơn.
Hắn biết rất rõ Lâm Cầm - gia chủ Lâm gia, đối phương vẫn luôn tán thành ý nghĩ của hắn, trước khi rời đi đối phương đã ước định là nhất định sẽ xuất binh, kết quả hiện tại thế mà còn chưa xuất hiện?
Đã xảy ra vấn đề?
Hạ Hòe đặt mình vào hoàn cảnh của Lâm Cầm, suy tư trong chốc lát, liền hiểu rõ ra: "À, hẳn là vì nguyên nhân đám lão ngoan đồng Lâm gia kia a, xem ra Lâm Cầm còn chưa có đủ bản sự."
"Thế mà lại bị một đám lão ngoan đồng chế phục."
"Được rồi."
"Chờ sau khi khống chế Cửu Long Thành, chúng ta lại đi đến tổ trạch Lâm gia, đến lúc đó sẽ giải quyết vấn đề Lâm gia."
"Đúng."
"Đi xuống đi."
Sau khi bảo đệ tử nhà mình lui xuống, Hạ Hòe ho khan một cái lần thứ hai, sắp xếp ý nghĩ một chút, chợt tung người nhảy lên, trực tiếp nhảy ra từ cửa sổ Nghiễm Hối Lâu, rơi xuống lầu chót, gió mát nhè nhẹ, thổi lất phất vạt áo của hắn, khiến cho hắn có một loại cảm giác tầm mắt bao quát non sông.
"Chư vị!"
Thanh âm của Hạ Hòe truyền khắp từ trên xuống dưới Nghiễm Hối Lâu, toàn bộ tư binh của tám đại gia tộc cũng đều nghe được thanh âm trầm ổn có lực của hắn.
"Đại Càn vô đạo!"
"Phong tỏa chúng ta ở trong Tuần Châu Đạo, khiến cho chúng ta không thể rời khỏi đây."
"Bây giờ!"
"Chúng ta nhấc đại kỳ phản Càn, tìm kiếm độc lập!"
"Từ này về sau."
"Trung Nguyên!"
"Cái thiên hạ này!"
"Chúng ta sẽ tranh đoạt một chuyến!"
"Vì tương lai của Tuần Châu Đạo chúng ta!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận