Phản Diện Siêu Cấp

Chương 164: Người phía sau

 
 
 
"Người phía sau của ta?"
"Ha ha, chẳng lẽ ngươi cho rằng mọi người ở đây đều là đồ đần hay sao, vậy thì hãy đi chết đi." Quỷ Ảnh cười lạnh một tiếng, vậy mà căn bản không có ý tứ nói chuyện cùng với Dương Xuân, trực tiếp chính là đưa tay đánh một trảo về phía nàng, quỷ khí ngập trời hiện lên, hóa thành Khô Lâu Cự Trảo hung hăng trảo về phía Dương Xuân.
"Sặc... Tiểu Yêu!"
"Giao cho ta!"
Trong tích tắc, ý thức của tiểu Yêu liền khống chế thân thể của Dương Xuân, yêu khí nguyên bản mênh mông vào thời khắc này lại gia tăng thêm mấy lần, toàn bộ tuôn vào bên trong Hổ Phách Đao ở trong tay nàng, khiến cho độ sắc bén của đao quang lại tăng lên thêm mấy cái cấp độ nữa, sau đó tiểu Yêu liền nâng đao, bổ một phát về phía quỷ ảnh.
"Ầm ầm!"
Quỷ trảo phá toái, tiểu Yêu đứng ở bên trong quỷ khí tán loạn, lộ ra thần sắc lạnh lùng, hỏi: "Các ngươi rốt cuộc là có ý tứ gì?"
"Có ý tứ gì?"
Quỷ Ảnh cùng với Vương Lan liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng cười ra tiếng: "Chuyện cho tới bây giờ còn giả trang cái gì không biết, ta biết, người ở sau lưng của ngươi cũng đang nghe đúng không, cũng là người đến vì Đại Tần Hoàng Lăng, không có sai chứ?"
Trên khuôn mặt của Vương Lan cùng với Quỷ Ảnh tràn đầy trí tuệ, lộ ra một nụ cười ta đã biết rõ mục đích của ngươi.
Mà vào giờ khắc này, Trần Khuynh Địch ở bên ngoài Thiên Kiếm Phong thì lại lộ ra vẻ mặt phát mộng.
"Đại Tần Hoàng Lăng? Đó là vật gì? ??‘’
Đại Tần Hoàng Lăng?
Trực giác nói cho Trần Khuynh Địch biết, cái đồ chơi này tuyệt đối lại là một cái phó bản, hơn nữa còn là phó bản chuyên môn mở ra cho nhân vật chính.
Mà vào thời điểm Trần Khuynh Địch đang suy tư, tình huống ở trên đỉnh Thiên Kiếm Phong cũng là thay đổi trong nháy mắt.
"Đại Tần Hoàng Lăng? !" Mặc dù ở bên ngoài vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng tiếng kêu kinh ngạc của tiểu Yêu đã vang dội ở trong đầu của Dương Xuân.
"Thiên Triều Đại Tần cũng là ở thời đại Thượng Cổ, sau khi trải qua hai cái thời đại Trung Cổ cùng với Cận Cổ, làm sao còn có thể có di tích tồn tại, theo lý thuyết hẳn là đã sớm bị đào rỗng rồi mới đúng!"
"Thiên Triều Đại Tần? Có ý tứ gì?" Dương Xuân cảm thấy có mấy phần hứng thú, sau khi nghe được bốn chữ "Thiên Triều Đại Tần" từ trong miệng của tiểu Yêu, trong nội tâm của Dương Xuân không chỉ không có một chút chấn động nào, thậm chí là còn có một chút nóng lòng muốn thử, nên nói như thế nào đây, kỳ thật đây cũng là một loại cảm giác phi thường huyền ảo, Dương Xuân luôn cảm thấy từ nơi sâu xa...
"Cái Đại Tần Hoàng Lăng kia hữu duyên cùng với mình, hẳn là ảo giác a!" Dương Xuân cười ha ha ở trong lòng một tiếng, quên sạch sành sanh loại "Ảo giác" này.
Sau đó nàng liền thu hồi quyền khống chế thân thể, nhìn Vương Lan cùng với Quỷ Ảnh ở trên không trung, lắc đầu nói: "Ta không biết Đại Tần Hoàng Lăng mà ngươi nói đến tột cùng là cái gì, ta chỉ là tới đây để thực hiện ước hẹn ba năm ngày xưa, nếu ta đã chiến thắng, cũng không có lý do để tiếp tục đợi ở nơi này."
"Thiên Lan Kiếm Tông đường đường là đệ nhất tông môn của Viêm Hán Quốc, chẳng lẽ còn muốn ngăn cản ta ly khai hay sao? Thua còn không chịu nhận?"
Lời nói của Dương Xuân vừa dứt, đừng nói là Vương Lan ở trên không trung, ngay cả sắc mặt của các đệ tử cùng với các trưởng lão Thiên Lan Kiếm Tông ở chung quanh quảng trường đều rối rít biến thành màu đen, lộ ra dạng biểu lộ chán ghét giống như là ăn phải cứt.
Xác thực, thân làm Thiên Lan Kiếm Tông - đệ nhất tông môn của Viêm Hán Quốc, bọn họ cũng đã sớm quen với việc tông môn của mình nghiền ép người khác, giống như loại sự tình đệ tử chân truyền của tông chủ bị đánh bại bởi một con nhóc không biết chui ra từ nơi nào, bọn hắn cho dù là nằm mơ cũng chưa từng mơ tới, nhưng chuyện bây giờ cũng đã phát sinh, thì không thể không cân nhắc hậu quả. Nếu như thật sự bắt Dương Xuân lưu lại ở nơi này mà nói, chỉ sợ là thanh danh của Thiên Lan Kiếm Tông liền trở nên thối hoắc ở trong toàn bộ Viêm Hán Quốc.
Ý niệm tới đây, có không ít người nhao nhao đưa mắt nhìn về phía La Hạo sắc mặt tái nhợt đang đứng ở một chỗ khác trên quảng trường. Nói đến cùng vấn đề cũng là nằm ở trên người của vị đệ tử chân truyền của tông chủ này, nếu như hắn không thua, bọn hắn cũng không cần phải xoắn xuýt như vậy, trước kia còn tưởng rằng hắn lợi hại lắm, kết quả là lại bị một con nhóc không biết ở đâu tới đánh bại..
Giống như cũng không mạnh lắm nha! Những ánh mắt này có lẽ cũng không phải là toàn bộ đều có ý tứ như vậy, nhưng ở trong mắt của La Hạo tâm cao khí ngạo, những ánh mắt này không thể nghi ngờ chính là có ý tứ này, tất cả bọn hắn đều đang giễu cợt hắn!
Loại tình huống cực kỳ biệt khuất này làm cho khuôn mặt coi như anh tuấn của La Hạo cũng đều trở nên vặn vẹo, trong mắt lộ ra vẻ dữ tợn đáng sợ, một số trưởng lão và đệ tử Thiên Lan Kiếm Tông cách hắn tương đối gần thậm chí còn bị hàn ý lan tràn ra từ trên người của La Hạo làm cho có một chút tâm ý hoảng loạn.
Cứ như vậy sau một hồi lâu, Vương Lan cùng với Quỷ Ảnh liếc nhìn nhau, đều thấy được một chút nghi hoặc ở trong đáy mắt lẫn nhau.
Theo lý thuyết thì hiện tại bọn hắn đều đã xuất hiện, rõ ràng là muốn ngả bài, nhưng "Người kia" ở sau lưng Dương Xuân trong dự đoán lại không xuất hiện, chuyện này khiến cho hai người có một chút ngoài ý muốn. Chẳng lẽ, vị Dương Xuân này thật sự là chỉ tới một mình?"
"Sao thế? Còn chưa để cho ta rời đi hay sao?" Dương Xuân nhìn hai người ở trên không trung, không hoảng hốt một chút nào, hỏi.
Đối với chuyện này Quỷ Ảnh cũng không có biểu thị gì, mà ở trong mắt của Vương Lan lại bỗng nhiên lóe lên một tia tàn nhẫn.
"Tiểu hữu đã hiểu lầm rồi, bản tông làm sao sẽ cường thế lưu ngươi lại đây." Vương Lan cười cười, dùng sắc mặt ôn hòa nói: "Bất quá bản tông thấy ngươi có thiên phú dị bẩm, không bằng hãy lưu lại Thiên Lan Kiếm Tông của ta, từ nay bản tông sẽ tự mình dạy bảo cho ngươi thì như thế nào? Nếu sau này có thành tựu, bản tông cũng sẽ tiến về hoàng triều Đại Càn, cái Thiên Lan Kiếm Tông to lớn này cũng có thể giao cho ngươi nắm giữ."
Lời nói của Vương Lan vừa dứt, tất cả mọi người đều bị doạ cho ngốc tại chỗ.
Người chấp chưởng đời kế tiếp của Thiên Lan Kiếm Tông, cái chức vị mà có không biết bao nhiêu người trong tông môn nhớ thương này, kết quả tông chủ đại nhân nhà mình lại nhắm một con mắt mở một con mắt, thế mà liền tặng cho một người không biết chui từ nơi nào ra? !
Nhất là La Hạo đã sớm coi Thiên Lan Kiếm Tông là vật ở trong túi của mình, càng là bởi vì vậy mà có một ngụm máu xông lên đầu, cả khuôn mặt đều trở nên tái nhợt.
Chỉ có Dương Xuân là lộ ra vẻ mặt không rõ ràng lắm, nói lời cự tuyệt: "Hả? Không cần, tạ ơn ý tốt của tông chủ."
Đối phương cự tuyệt không có một chút do dự nào. Câu trả lời này khiến cho mọi người giật nảy cả mình! Đây chính là đệ nhất tông môn của Viêm Hán Quốc a, lại còn nói không cần? !
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận