Phản Diện Siêu Cấp

Chương 515: Thần công hẳn phải chết không thể nghi ngờ

 
 
 
Tối thiểu là ở bên trong Thuần Dương Cung cũng không có mấy người biết rõ cái danh hiệu này.
Nhưng mà gặp quỷ!
Tên tiểu tử thúi Trần Khuynh Địch kia đã xảy ra chuyện gì! Vì sao hắn lại biết được cái danh hiệu Ninh Tam Kiếm này!
Trong cái chớp nhoáng này Ninh Thiên Cơ liền xoay chuyển cả trăm suy nghĩ, cuối cùng rất nhanh liền khóa chặt vào người của một người: Thánh Thượng Đại Càn.
Nếu như biến thành một người khác, cho dù là Phương Trượng Huyền Không của Phật Môn, hoặc là Thiên Tôn Thái Bình của Đạo Môn, thậm chí coi như là Thiên Khả Hãn của Bắc Nhung, hắn cũng sẽ rút kiếm giết đến tận cửa để đòi một lời giải thích, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại là Thánh Thượng Đại Càn, như vậy thì tình cảnh sẽ trở nên rất lúng túng.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì Ninh Thiên Cơ không đánh lại được Thánh Thượng Đại Càn. Đối với người vẫn một mực dựng nên hình tượng vô địch ở trong lòng của đệ tử như Ninh Thiên Cơ mà nói, đây quả thực là một cái sỉ nhục to lớn khó có thể mở miệng! Ở dưới cơn tức hổn hển, Ninh Thiên Cơ trực tiếp quát vào lệnh bài thông tin:
"Khuynh Địch a, tốc độ tu luyện của ngươi gần đây cũng không phải là quá nhanh, vi phụ rất thất vọng."
"Đãnhư vậy, chờ đến lúc ngươi trở về Thuần Dương Cung, hãy đi một chuyến đến Vạn Thọ Cung, ở nơi đó có một quyển Cái Thế Thần Công mà vi phụ lưu lại."
"Hãy cầm lấy tu luyện cho thật tốt."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Mặc dù tốc độ hồi phục của nghĩa phụ tiện nghi là rất nhanh như hắn dự liệu, nhưng quyển Cái Thế Thần Công kia là cái gì? Bản thân hắn thân làm Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, còn có cái gì mà hắn không biết?
Chẳng lẽ đó là một trong những con át chủ bài áp đáy hòm chân chính của nghĩa phụ tiện nghi?
"Nghĩa phụ, bản thần công kia có tên là gì thế?"
"Thần công hẳn phải chết không thể nghi ngờ."
Cái tên này thật là không may mắn!
Tiếng cười sang sảng của Ninh Thiên Cơ truyền ra từ bên trong lệnh bài: "Ha ha ha, Khuynh Địch ngươi cũng đừng quá mức sợ hãi, chỉ là cái tên có chút dọa người mà thôi, nhưng tuyệt đối sẽ không chết a, đúng rồi, cái gì mà Ninh Tam Kiếm đều là ngoại hiệu do một số kẻ tiểu nhân hiểm ác chế tạo ra, ngươi cũng không nên tin tưởng."
"Ấy? Nhưng người nói cho biết là vị Thánh..."
"Ồ, hình như ở bên trong tông môn giống như còn có một cái bí cảnh chuyên môn dùng để tu luyện thần công hẳn phải chết không thể nghi ngờ..."
"Ta đã biết rồi! Ta cho dù là một chữ cũng sẽ không tin tưởng!"
"Như vậy là tốt."
Ở bên kia lệnh bài thông tin, Ninh Thiên Cơ cười lạnh một tiếng.
Tiểu tử, chỉ có bằng đó tu vi mà cũng dám nói giỡn với ta, ta không thu thập được Thánh Thượng Đại Càn nhưng chẳng lẽ còn không thu thập được ngươi hay sao?
Dừng lại một chút, Ninh Thiên Cơ mới lên tiếng một lần nữa, bất quá ngữ khí lúc này rõ ràng đã trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều: "Khuynh Địch à."
Dường như phát giác ra được thái độ nghiêm túc của Ninh Thiên Cơ, Trần Khuynh Địch cũng đứng thẳng người: "Nghĩa phụ đang muốn nói về bạn gái của mình?"
"Khụ khụ khụ, không phải, không phải!" Ninh Thiên Cơ tằng hắng một cái, xoay chuyển lời nói: "Vấn đề về Trần gia đã được xử lý như thế nào?"
"Ừm, không có vấn đề." Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, mặc dù Trần gia vẫn còn đang ở trong thiên lao, bất quá Trần gia từ trên xuống dưới đều được ăn no ngủ ngon, rõ ràng là không có nguy hiểm gì.
Bất quá nói đến đây, Trần Khuynh Địch liền nghĩ tới lời cảnh cáo trước đó của Thánh Thượng Đại Càn, sau khi do dự một chút thì vẫn mở miệng nói: "Chuyện kia, nghĩa phụ, trước đó Thánh Thượng Đại Càn đã nói qua với ta, ngài dường như..."
Trần Khuynh Địch cho dù là một chữ cũng không sai, thuật lại toàn bộ những gì mà Thánh Thượng Đại Càn đã nói cho Ninh Thiên Cơ. Nhân tiện nhắc tới, còn có lời mời của Mặc Môn, cùng với cái sự tình gọi là kiện trấn cung chi bảo thứ hai kia. Mà ở bên kia lệnh bài thông tin, Ninh Thiên Cơ sau khi nghe hết tất cả thì cũng rơi vào yên lặng ngắn ngủi.
Nên nói không hổ là thiên hạ đệ nhất nhân hay sao, dường như đã bị hắn xem thấu.
Lấy lại tinh thần, Ninh Thiên Cơ cười một tiếng, nói: "Lời nói của tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ kia là không đúng, những cũng không phải là sai, cứ yên tâm đi, cũng không phải là chuyện gì xấu, ở trong cái thiên hạ này còn chưa có ai có thể giết ta, ta có nắm chắc với chuyện đó, so với chuyện này, sự tình Mặc Môn trái lại là càng trọng yếu hơn."
"Thì ra là như thế!" Trần Khuynh Địch gật đầu một cái, hắn tự nhiên là có thể nhìn ra được Ninh Thiên Cơ đang nói sang chuyện khác, bất quá tu vi hiện tại của hắn là quá yếu, nếu như nghĩa phụ tiện nghi đã có tính toán, vậy thì hắn cũng chỉ có thể tin tưởng nghĩa phụ.
"Liên quan tới kiện trấn cung chi bảo thứ hai của Thuần Dương Cung chúng ta, ngươi đúng là cần phải đến xem."
"Nhưng mặt khác, ngươi cũng không thể bỏ mặc sự tình Cẩm Y Vệ."
"Ấy? !" Trần Khuynh Địch kinh ngạc: "Cẩm Y Vệ? Loại chuyện này trong tông cứ tùy tiện phái người đảm nhiệm a, ta cũng..."
"Không cần nói nữa!" Ninh Thiên Cơ nói một cách nghiêm trang: "Cẩm Y Vệ xem như là một cơ cấu có thể so với Lục Phiến Môn, không có một vị Võ Đạo Tông Sư tọa trấn thì làm sao mà được? Mà Thuần Dương Cung lúc này, phần lớn Võ Đạo Tông Sư đều là thế hệ trước đã có tuổi, mà thực lực cũng không bằng Lục Phiến môn Hoàng Thu Sinh, cho nên ngươi là người thích hợp nhất!"
"Thế nhưng mà..."
"Không có thế nhưng cái gì cả!"
"Đây là nhiệm vụ gian khổ mà ta cùng với tông môn giao cho ngươi! Ngươi nhất định phải hoàn thành!"
Mệnh lệnh của Ninh Thiên Cơ khiến cho Trần Khuynh Địch cúi đầu xuống, mà Ninh Thiên Cơ dường như cũng cảm thấy là bản thân có một chút cường thế, mặc dù không có ý tứ thu hồi lại nhiệm vụ, nhưng vẫn không thể cứng rắn như vậy, cho nên chỉ chốc lát sau, ngữ khí của Ninh Thiên Cơ liền trở nên hòa hoãn: "Yên tâm đi, ta biết ngươi không phải là hiểu quá rõ đối với loại chuyện này, cho nên ta sẽ đặc biệt điều động một vị trợ thủ tới giúp ngươi."
"Trợ thủ?"
"Đúng vậy, các ngươi còn quen biết nhau."
Trần Khuynh Địch: "? ??"
"Có quan hệ đến sự tình Cẩm Y Vệ, ngươi có thể giao cho hắn giải quyết, thuận tiện hãy mang hắn đi đến Mặc Môn luôn a, năng lực của hắn đối với ngươi mà nói hẳn là một sự trợ giúp không tồi."
"Quyết định như vậy đi."
"Vào trước khi hắn tới, ngươi tạm thời không nên rời khỏi Kinh Thành, ta cũng biết rõ về Tuyệt Địa Bí Cảnh, đó là một tòa bí cảnh tương đối có ý tứ, hãy sửa sang cảm ngộ ở bên trong bí cảnh thật tốt, đối với tu vi của ngươi sẽ có ích lợi rất lớn."
"Cạch..."
Không đợi Trần Khuynh Địch hồi đáp lại, Ninh Thiên Cơ liền chủ động kết thúc cuộc nói chuyện, chỉ còn lại Trần Khuynh Địch rơi vào trong sự nghi hoặc.
Người mà nghĩa phụ tiện nghi phái tới giúp mình đến tột cùng là ai vậy?
Cùng lúc đó, ở bên trong Thuần Dương Cung.
Tại núi Chân Truyền, ở Thủ Tịch Phong mà Trần Khuynh Địch ở ngày xưa, mặc dù Trần Khuynh Địch chính chủ đã lâu rồi không trở về, nhưng tất cả mọi thứ ở trong núi vẫn ngay ngắn rõ ràng như cũ, cũng không có bởi vì không có người mà lộ ra sự hoang phế.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận