Phản Diện Siêu Cấp

Chương 509: Mê mang

 
 
 
"Nên nói như thế nào đây, luôn có một loại cảm giác là bản thân chết bởi vì một chuyện ngoài ý muốn phi thường không hợp lý."
"Không có đạo lý a?"
Mà so với Cô Độc Không cùng với Lý Trường Không đang mê mang, Nho Sĩ Tử Hạ đi ra trong một chùm sáng khác thì lại càng thêm mê mang.
"? ??"
"Ta đã chết như thế nào? Ta chết vào lúc nào? Đã xảy ra chuyện gì?"
Ông trời ơi! Cô Độc Không cùng với Lý Trường tốt xấu gì thì vẫn còn ký ức ở trong bí cảnh, nhiều lắm chỉ là không nhớ rõ đến tột cùng là ai đã giết bọn hắn, nhưng Tử Hạ thì lại không giống, hắn ngay cả kinh lịch của bản thân ở trong bí cảnh cũng không nhớ rõ! Quả thực là giống như hắn vừa mới tiến vào bí cảnh liền bị người ta đánh chết vậy...
Nhưng mà làm sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy!
Tử Hạ hắn nói thế nào cũng là đệ tử kiệt xuất của một trong bốn đại thánh địa võ đạo, trừ bỏ Trương Chính Nhất cùng với Huyền Lưu Ly của hai mạch Đạo, Phật, những người khác cho dù có thể đánh bại hắn, cũng sẽ không có khả năng giết hắn khi vừa mới tiến vào bí cảnh, cho dù là Cô Độc Không cùng với Lý Trường Không, Tử Hạ cũng đều có lòng tin đánh một trận.
Nói như vậy...
Ở trong nháy mắt, Cô Độc Không, Lý Trường Không, còn có Tử Hạ đều phóng lực chú ý lên trên hai chùm sáng vừa mới bay ra khỏi bí cảnh, mà ở nơi đó, thân ảnh của Huyền Lưu Ly cùng với Trương Chính Nhất chính là đang như ẩn như hiện.
Không sai! Nhất định là người của hai mạch Đạo, Phật đã động thủ giết bọn hắn! Bằng không thì chuyện này sẽ không có đạo lý!
Nhìn phản ứng của mấy vị đệ tử bốn đại thánh địa võ đạo, Phùng Nguyên Nhất lại là cười một tiếng ở trong lòng.
Không sai, đây cũng là một trong những lý do vì sao khi rời khỏi bí cảnh sẽ bị mất đi ký ức lúc tử vong, bốn đại thánh địa võ đạo là cao ngạo cỡ nào, nhất là Đao Tông cùng với Kiếm Tông, mặc kệ quá trình chiến đấu là như thế nào, chỉ cần bọn hắn chết ở bên trong bí cảnh. Tám, chín phần mười cũng đều sẽ đặt mục tiêu ở trên người của hai mạch Đạo, Phật nắm giữ thực lực mạnh nhất.
Mà lần này hai mạch Đạo, Phật lại hợp tác cùng với triều đình, càng có thể tăng thêm vài phần hiềm nghi. Tiến hành ly gián mười đại thánh địa võ đạo, cũng là phương châm hàng đầu của triều đình.
Mà ở một chỗ khác, biểu lộ của Trương Chính Nhất cùng với Tần Kiền Hoàng cũng rất quỷ dị, đồng thanh nói: "Ta thế mà thua?"
Liếc nhìn nhau, Tần Kiền Hoàng cùng với Trương Chính Nhất đều thấy được mấy phần quen thuộc cùng với thân thiết ở trong mắt lẫn nhau, nên nói như thế nào đây, giống như là hai người đều chết ở dưới một loại thủ đoạn vậy...
Bất quá nói đi cùng phải nói lại, ngay cả người của hai mạch Đạo, Phật cùng với người của bốn đại thánh địa võ đạo đều thua, vậy thì đến tột cùng là người nào đã thắng?
Tần Kiền Hoàng biến sắc, vô thức tìm kiếm một thân ảnh nào đó ở trong sân rộng, cuối cùng sau khi nhìn thấy Trần Khuynh Địch đang lộ ra vẻ mặt mê mang mới xem như là nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Mà cùng lúc đó, Trần Khuynh Địch cũng quay đầu nhìn trái nhìn phải, ở bên cạnh hắn, ba người Dương Xuân, Lạc Tương Tư, Trần Tiêm Tiêm cũng lộ ra gương mặt không rõ ràng cho lắm.
"Chúng ta cũng thua hay sao?"
"Cuối cùng là vẫn không thể đánh thắng sao?"
"Ta đã cô phụ sự phó thác của sư huynh..."
Mặc dù không có ký ức lúc tử vong, không biết là ai đã giết mình, nhưng ký ức liều mạng tử chiến của ba nữ còn có Trần Khuynh Địch thì vẫn còn, cho nên tự nhiên là cũng lộ ra thần sắc thất lạc.
Chỉ có Trần Khuynh Địch là: "? ??"
Sự phó thác của ta? Đó là cái đồ chơi gì? Cuối cùng ta đã chết hay sao?
Chết rất tốt! Chỉ có đồ đần mới muốn đi tới loại địa phương Cẩm Y Vệ kia, bất quá đến tột cùng là ai đã giết ta? Nói đi nói lại, ta vẫn cảm thấy giống như đã thấy vài người nào đó hết sức quen thuộc ở trong bí cảnh, chỉ là đã quên đi tên của bọn hắn, ở trong ấn tượng giống như là có cái gì Tử, cái gì Thiên...
Ở trong đám người…
"Hắn cũng chết sao?" Long Ngạo Thiên liếc nhìn Trần Khuynh Địch ở phía xa, chợt thu tầm mắt lại.
Vỗ vỗ bả vai của Long Ngạo Thiên, Thái Tử Hoành Xương nở một nụ cười sảng khoái.
"Xem ra là chúng ta đều đã thua, chỉ là ta thật sự lại không nhớ rõ, lúc trước đã chết như thế nào?"
"Ta cũng vậy." Long Ngạo Thiên lắc đầu nói: "Nhưng thua chính là thua, không thể dùng lý do gì để biện hộ."
"Không sai."
Liếc nhìn nhau, Thái Tử Hoành Xương cùng với Long Ngạo Thiên yên lặng hoàn lẫn vào trong đám người.
Mà ở một chỗ khác, Mặc Môn Lỗ Diệu cũng đi ra từ trong chùm sáng, lộ ra sắc mặt cứng đờ nhìn bốn phía chung quanh, lại không nhìn thấy thân ảnh của Thánh nữ Yêu Nguyệt Vô Sinh Đạo, sau khi trầm ngâm trong chốc lát, hắn chợt lắc đầu, ngừng lại động tác di chuyển.
Đến đây là đã kết thúc, tất cả những kẻ thất bại đều đã đi ra từ bên trong bí cảnh, bực tràng cảnh này khiến cho Phùng Nguyên Nhất cũng đều ngẩn ra.
"Người của hai mạch Đạo, Phật cũng thất bại?"
"Còn có Kiền Hoàng công chúa...làm sao có thể? !"
"Vậy thì người chiến thắng cuối cùng đến tột cùng là ai?"
Theo từng người thất bại rút lui, rốt cục, vết nứt không gian ở giữa không trung cũng dần dần thu liễm, sau đó có một chùm sáng vàng bay vụt ra từ bên trong vết nứt không gian, rơi vào trên đài cao mà triều đình đã xây dựng trước đó, chuyên môn chuẩn bị cho người chiến thắng, chùm sáng sau khi tồn tại một lúc liền dần dần tiêu tán.
Có một tiếng mèo kêu trong trẻo truyền ra từ phía trên đài cao.
Phùng Nguyên Nhất: "? ??"
"Phốc!" Ở trong hoàng cung, Thánh Thượng Đại Càn vừa mới nhấp một ngụm trà liền trực tiếp phun trà ra.
Tiểu Yêu phát thệ, nàng thực không ngờ được bản thân sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng!
Gặp quỷ, tiểu Yêu thế nhưng lại rất tự biết mình, bản thân nàng là Cửu Mệnh Miêu, hơn nữa còn là Yêu tộc đã từng bị giam giữ ở trong thiên lao, làm sao có thể xuất hiện ở bên trong loại kỳ tuyển chọn quy mô lớn này, vạn nhất bị người của triều đình Đại Càn chú ý tới thì làm sao bây giờ? Có thể thấy được nàng đã phí bao nhiêu sức lực mới có thể đúc lại nhục thân.
Toà Tuyệt Địa Bí Cảnh này hết sức đặc thù, người bình thường đều là lấy huyễn thân tiến vào bí cảnh, chỉ có nàng là tiến vào bằng chân thân, cho nên nàng mới có thể đúc lại thân thể ở bên trong bí cảnh hơn nữa còn mang trở về hiện thực, nhưng vấn đề cũng đã xuất hiện, đó chính là nếu như nàng chết ở bên trong bí cảnh, vậy coi như là nàng sẽ thật sự chết!
Cho nên tiểu Yêu căn bản là không có ý định xuất thủ! Nàng chỉ là đứng nhìn các nàng Dương Xuân rơi vào trong khổ chiến, vụng trộm dùng móng vuốt cào Trương Chính Nhất mà thôi!
Nhưng có trời mới biết vì sao các nàng Dương Xuân lại đột nhiên bắt đầu liều mạng, sau đó chỉ còn lại một mình nàng, hết lần này tới lần khác bởi vì chiến đấu quá mức kịch liệt, mà nàng lại đang ở trong một vị trí không thể nắm bắt chính xác tình huống, cho nên sau khi đánh ra một trảo này, nàng liền kinh ngạc phát hiện ra Trương Chính Nhất là bị nàng trảo chết...
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận