Phản Diện Siêu Cấp

Chương 457: Sản phẩm thí nghiệm

 
 
 
Đại não của Trần Khuynh Địch mới vừa rồi còn đang vận chuyển với tốc độ cao, sau khi bị kéo ra khỏi suy nghĩ liên quan đến nhân vật chính, liền bắt đầu giảm tốc độ trong nháy mắt, hơn nữa rất nhanh liền trở lại mức ban đầu.
"Mọi thứ đều ổn đối với Thái Tử, không thành vấn đề." Trần Khuynh Địch khoát tay áo, nói rất tùy ý.
Theo hắn thấy, người đàn ông tốt bụng đáng thương, Thái Tử điện hạ đã dấn thân vào con đường nhân vật phản diện kia, đã không thể cứu nổi nữa.
Mà ở phía đối diện, Trần Tiêm Tiêm cũng cảm thấy sững sờ.
Sư huynh thế mà lại cảm thấy không thành vấn đề, chẳng lẽ nói sư huynh đã sớm đề ra kế hoạch? ! Như vậy sao được!
Đây là lần đầu tiên Trần Tiêm Tiêm không nhận thua bởi vì sự thông minh tài trí của ca ca, mà lại sinh ra suy nghĩ muốn tranh tài, nàng muốn xứng đáng với những gì mà sư huynh đã bỏ ra!
Trần Tiêm Tiêm nuốt một ngụm nước bọt, lấy dũng khí tiếp tục nói: "Sư huynh, ta cảm thấy Thái Tử có thể là muốn tạo phản!"
Trần Khuynh Địch: "..."
Quay thân thể cứng đờ lại, Trần Khuynh Địch nhìn về phía Trần Tiêm Tiêm.
"Tạo phản?"
"Không sai! Sư huynh quên rồi sao? Thái Tử điện hạ thế nhưng đã có tiền án, hơn nữa làm Thái Tử trong hơn 300 năm, cho dù đổi thành ta thì ta cũng sẽ tạo phản, không bằng nói là Thái Tử điện hạ sau khi thất bại có thể nhịn thêm trọn vẹn 100 năm, đã làm cho người ta rất giật mình! Trọng yếu hơn chính là, lần Thái Tử tạo phản này, nói không chừng là có liên lạc với các thế gia và tông phái!"
Trần Khuynh Địch nuốt một ngụm nước bọt.
Có cần phải khoa trương như vậy hay không, vị Thái Tử điện hạ kia có thể liên hệ với ai?
"Muội cảm thấy hắn có thể liên hệ với ai?"
"Ta cảm thấy…" Trần Tiêm Tiêm lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, gằn từng chữ nói ra: "Đương nhiên là người liên hệ với Thái Tử nhiều nhất vào trước khi tạo phản, có mối quan hệ với người ngoài, thậm chí còn cung cấp trợ giúp nhất định, có liên hệ với tông phái, hơn nữa ở phía sau cái tông phái kia còn có cường giả tối đỉnh..."
"Ừm?" Trần Khuynh Địch hấp háy mắt.
Ai vậy?
Tên ngớ ngẩn không có mắt nào lại cấu kết với Thái Tử vào trước khi tạo phản, còn cung cấp sự trợ giúp, còn thường xuyên đi đến Đông Cung làm khách, còn thường xuyên gặp mặt cùng với Thái Tử, thậm chí còn làm trái với pháp luật hoàng cung, hơn nữa còn lệ thuộc vào một cái tông môn có cường giả tối đỉnh?
Trần Khuynh Địch: "? ??"
Mẹ kiếp! Đây không phải là đang nói chính ta hay sao?
---
Bây giờ Thái Tử thật đúng là rất cao hứng.
"Rốt cục! Rốt cục cũng đến tay!"
Vừa về tới Đông Cung, Thái Tử liền kích động đi đi lại lại ở trong cung điện của mình, nếu như không phải là bận tâm đến việc Lưu Cẩn còn đang ở bên cạnh, hắn thậm chí còn muốn nhảy lên cái giường lớn của mình lăn hai vòng, biểu đạt sự hưng phấn cùng với tâm tình kích động của mình.
"Chúc mừng điện hạ." Lưu Cẩn hơi hơi cúi đầu, nói ra.
"Ha ha!" Thái Tử hít vào một hơi thật sâu, biểu lộ ở trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý: "Có nó, lần này bản cung tất nhiên sẽ tạo phản thành công!"
"..."
Lưu Cẩn ở bên cạnh dừng một chút, mở miệng nói: " Thái Tử một mực truy tìm khối bảo ngọc này, không biết là vật này rốt cuộc có tác dụng gì? Lại đáng giá để cho Thái Tử hao phí tinh lực lớn như vậy..."
"Có tác dụng gì?" Thần sắc của Thái Tử đọng lại, giống như có điều suy nghĩ nhìn Lưu Cẩn một cái, chợt mở miệng nói: "Lưu Cẩn a, ngươi nhìn khối bảo ngọc này đi, trông nó giống như là vật gì?"
Thái Tử mở nắp hộp ra, dị tượng xuất hiện trong nháy mắt, một đầu Phượng Hoàng nhảy múa ở trong hộp, lộ ra linh tính không có gì sánh kịp.
"Không sai! Chính là Phượng Hoàng! Ha ha ha, vào hơn mười năm trước, khối bảo ngọc này nhìn qua vẫn là bình thản không có gì lạ, không ngờ được lúc này mới qua hơn mười năm, thì lại có sự thuế biến lớn đến như vậy! Ngươi cho rằng vì sao ta lại tin chắc rằng khối bảo ngọc này là hàng thật? Cũng là bởi vì cái mênh khí thế Phượng Hoàng mông này!"
"Một vật quý giá có khí thế Phượng Hoàng như vậy, há lại có được dễ dàng như vậy?" Thái Tử nói một cách chắc chắn, tinh thần trở nên phấn chấn, ngay cả một tia vẻ già nua cũng đều là biến mất hầu như không còn, thay vào đó thì là bộ dáng tràn đầy tự tin và hào hùng.
Thái Tử điện hạ và Lưu Cẩn cũng chỉ nhìn thấy qua khối bảo ngọc này một lần, đó chính là vào lần tạo phản 100 năm trước kia, không thể không thừa nhận, Thái Tử điện hạ thật sự là đã quá chú tâm đầu nhập vào bên trong cái sự nghiệp tạo phản vĩ đại mà không có tiền đồ này a.
Bất quá…
"Phượng Hoàng, chẳng lẽ vật này cũng có quan hệ cùng với công chúa điện hạ hay sao?"
Công chúa điện hạ ở trong miệng của Lưu Cẩn, đương nhiên chính là vị công chúa khác họ đương thời duy nhất, người mạnh nhất ở bên trong thế hệ trẻ triều đình Đại Càn - Tần Kiền Hoàng.
Bất quá sau khi nghe thấy danh tự của Tần Kiền Hoàng, thần sắc của Thái Tử lại lập tức trở nên cương cứng.
"Khụ khụ, không sai, thứ này nhất định là có liên hệ cùng với nữ nhân kia."
Nhắc đến Tần Kiền Hoàng, thái độ của Thái Tử lập tức trở nên ác liệt, phảng phất như là nhớ lại chuyện gì không tốt vậy, ngay cả ngữ khí cũng đều trở nên thô bạo hơn rất nhiều: "Hừ! Nữ nhân kia, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng cô ta là thiên chi kiêu nữ hay sao? Chẳng qua chỉ kẻ trộm ăn cắp thành quả của em gái cô ta mà thôi!"
Thân làm Thái Tử một nước, hắn đối với cái sự tình phát sinh ở trong Tần gia ngày xưa này, tự nhiên là vô cùng rõ ràng.
"Đương nhiên, cô em gái kia cũng không được tính là cái gì, cái gọi là huyết mạch Phượng Hoàng, trên căn bản cũng chỉ là sản phẩm thí nghiệm mà thôi."
"Sản phẩm thí nghiệm?"
"Nói nhảm, ngươi cho rằng là nhân loại sẽ có thể có được huyết mạch Phượng Hoàng? Hay là trời sinh? Gặp quỷ, nếu như nhân loại trời sinh liền có thể có huyết mạch Phượng Hoàng mà nói, chẳng lẽ là ở trong vòng ba đời có người giao phối với Phượng Hoàng hay sao? Ngay cả phụ hoàng của ta cũng đều không dám làm như thế! Chớ đừng nói chi là Trung Thổ bây giờ căn bản không có Phượng Hoàng!"
Nói đến đây, thần sắc của Thái Tử liền trở nên càng thêm hiểm ác.
"Cái gọi là huyết mạch Phượng Hoàng, đơn giản chính là dung hợp Phượng Hoàng Chi Huyết với nhân loại còn sống mà thôi, ha ha, lại còn tự xưng là thiên chi kiêu nữ, bản cung đúng là xem thường loại người này nhất!"
Nói tới nói lui, ở trong thần sắc cùng với ngữ khí của Thái Tử lại tràn đầy sự hâm mộ.
"Phượng Hoàng Chi Huyết..." Lưu Cẩn dừng lại một lát, rốt cục cũng lộ ra thần sắc giật mình hiểu ra: "Phượng Hoàng Chi Huyết mà Tần gia lấy được, chẳng lẽ lại là…"
"Không sai! Chính là nó!" Thái Tử giơ hộp chứa bảo ngọc Phượng Hoàng lên, dùng hai mắt mê say mà nhìn nó.
"Lúc trước vào thời điểm Tần gia đào móc di tích Yêu tộc, chính là chiếm được một khối bảo ngọc như thế này, hơn nữa còn rút lấy một giọt Phượng Hoàng Chi Huyết từ trong đó, nếu như không phải là người Trần gia kia đột nhiên tiến đến quấy rối, chỉ sợ là Tần gia bây giờ đã có tới mấy người nắm giữ huyết mạch Phượng Hoàng!"
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận