Phản Diện Siêu Cấp

Chương 732: Thiều Hoa

 
 
 
Bốp! Âm thanh giòn dã vang dội hơn phân nửa Tần thị, bản thân Tần Võ Dương càng là bất ngờ không kịp đề phòng, cả người trực tiếp rơi xuống từ trên không trung, nện vào bên trong phòng ốc của Tần Thị nhất tộc, trong lúc nhất thời, toàn bộ Tần Thị nhất tộc, thậm chí là rất nhiều thế lực ở bên ngoài Lạc Thủy đang nhìn chằm chằm đều trầm mặc một cách quỷ dị.
Mà hai mắt của Trần Khuynh Địch càng là sáng rõ.
Ai ya! Không hổ là nghĩa mẫu, không đúng, không hổ là giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo a!
Ầm ầm! Gạch ngói vỡ vụn, cát bụi tán ra bốn phía, thân hình của Tần Võ Dương cấp tốc bay lên trên trời, khắp khuôn mặt nguyên bản một mực tỉnh táo tràn đầy sự xấu hổ và giận dữ đến mức tận cùng, hắn vừa rồi cũng không thật sự bị đánh vào mặt, thuần túy chỉ là bị thủ đoạn quỷ dị của giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo đột phá phong tỏa Thuỷ Long đánh một cách bất ngờ. Mà vào thời khắc mấu chốt hắn đã đưa tay ngăn lại cái tát kia.
Nhưng mà gặp quỷ!
Cho dù là hai bàn tay va vào nhau cũng phát ra âm thanh! Cái âm thanh giòn dã kia, mặc kệ hắn giải thích như thế nào, tin rằng ngày sau toàn bộ người giang hồ đều sẽ biết Tần Võ Dương hắn bị giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo cho một bạt tai ở trước mặt của mọi người! Về phần một tát này rốt cuộc có hữu dụng hay không...
Ai sẽ quan tâm chứ! Dù sao thì mọi người cũng đã nghe được tiếng vang, rất giòn dã!
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!
"Thiều Hoa!"
"Ngươi muốn chết!"
Nguyên danh của giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo là Thiều Hoa, cùng với Tần Võ Dương miễn cưỡng xem như là người cùng một thời đại, năm đó cũng đã từng quen biết, chỉ là không ngờ được bà điên này qua nhiều năm như thế, vừa xuất hiện liền cho hắn một "bất ngờ" lớn như vậy, nếu như không rửa sạch sỉ nhục, cái chức tộc trưởng này của hắn cũng không thể ngồi vững!
"Lên!"
Khẽ động suy nghĩ, Tần Võ Dương nhất thời không còn hô hào các thế lực khác nhúng tay.
Bởi vì hắn biết rõ lấy thái độ của giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo, là tuyệt đối sẽ không có khả năng còn đường xoay sở, đã như vậy cũng không cần phải thoả hiệp, trực tiếp đánh liền xong việc.
Hoặc là hắn đánh đuổi giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo cùng với Trần Khuynh Địch, sau đó ổn định Lạc Thủy.
Hoặc là Lạc Thủy triệt để nổi khùng, Tần thị vạn kiếp bất phục.
Từng đầu Thủy Long xông ra từ bên trong Lạc Thủy, mỗi một giọt nước đều nặng tựa vạn cân, hội tụ vào một chỗ hình thành nên Thủy Long, quả thực là có thể so với trọng lượng của một dãy núi, Thủy Long gào thét mà ra, đánh thẳng về phía đám người Bái Hỏa Ma Giáo, hơn nữa số lượng Thủy Long còn đang không ngừng tăng lên.
"Tần Võ Dương, lúc trước võ giả trẻ tuổi mà bản tọa coi thường nhất chính là ngươi, thân là võ giả lại chỉ biết tính kế, thật không ngờ được con đường võ đạo cho tới bây giờ đều là bất khả chiến bại, sau khi trở thành Hỏa Luyện Kim Đan, mở ra Đại Đạo Huyền Quang, ngươi thế mà vẫn không có nửa điểm thay đổi, vẫn cứ rác rưởi như vậy!"
"Giết!"
Tần Võ Dương hét lên một tiếng, Thủy Long liên tiếp xông ra, cuối cùng vậy mà có tới 81 đầu, phảng phất như dây xích xen lẫn vào nhau xông vào bên trong hư không, vậy mà kéo dài gần 30 vạn dặm, trực tiếp đánh về phía vị trí Mệnh Tinh của giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo, muốn quấn quanh Mệnh Tinh và phong tỏa.
Mà ở một bên khác, Trần Khuynh Địch thấy vậy liền cảm thấy hâm mộ.
Gặp quỷ! Vốn dĩ ta còn cho là mình đã rất cường hãn.
Hiện tại xem ra vẫn là gánh nặng đường xa a! Nhìn những đại tiền bối này đi, một người so với một người còn hung tàn hơn, một người so với một người còn bá đạo hơn, thực sự là tấm gương của chúng ta, nghĩ tới đây, Trần Khuynh Địch giật mình một cái.
Không đúng! Ta lúc này cũng không thể đứng làm cảnh! Đây chính là cơ hội tốt đánh chó mù đường ngàn năm khó gặp a!
Sau khi kịp phản ứng, Trần Khuynh Địch nhất thời hét lớn một tiếng, trực tiếp xông ra khỏi Thái Dương Kim Thuyền, hắn cũng không có sử dụng kiện Đạo Binh này, mà là sử dụng hào quang tản ra trên cánh buồm, bao phủ hai vị trưởng lão Thuần Dương Cung, còn có Doanh Phượng Tiên lúc này còn đang đứng ngây người như phỗng ở bên trên bãi đất trống.
Sau khi các nàng Dương Xuân ăn trộm, không đúng, sau khi chấp hành nhiệm vụ xong còn phải dựa vào Thái Dương Kim Thuyền. Hiện tại chỉ cần một mình ta là đủ rồi!
Toàn thân chấn động, nguyên khí chảy xuôi ở trong người nhất thời gào thét mà ra giống như núi lửa bộc phát vậy, cũng không phải là Đại Đạo Huyền Quang, thế nhưng nguyên khí nồng đậm đến cực điểm thế mà quả thực là đã ngưng tụ ra một cột khí khoảng mười vạn dặm, cột khí bay lên như diều gặp gió, xuyên qua trời cao, có thanh thế không kém một chút nào.
Chuyện cho tới bây giờ Trần Khuynh Địch cũng lười che giấu bản thân.
Ta chính là muốn đánh ngươi đó thì sao? ! Ám toán Phượng Tiên sư muội của ta, hiện tại còn khiến cho nàng đứng ngơ ngác ở nơi đó, hôm nay nếu không đánh cho ngươi bị tàn tật cả đời, sau khi trở về ta làm sao có thể bàn giao với Phượng Tiên sư muội? Trần Khuynh Địch ta làm sao còn có thể thành lập hình tượng chưởng giáo sâu không lường được ở Thuần Dương Cung? 81 đầu Thần Long dĩ nhiên là rất cường hãn, tuyệt đối không thua Đạo Binh thượng phẩm, nhưng lúc này tuyệt đại bộ phận lực lượng lại được dùng để đối kháng với giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo, mà Trần Khuynh Địch dựa vào xác rùa đen - một thân ánh vàng lóng lánh, trực tiếp đánh tan áp lực của Thủy Long, giết thẳng một đường tới của trước mặt Tần Võ Dương.
"Xem quyền!"
Tần Võ Dương biến sắc.
Suy nghĩ khẽ động, Lạc Thủy quay cuồng lần thứ hai, lại có 27 con Thuỷ Long gào thét mà ra, quấn quýt cùng với Trần Khuynh Địch, không để cho Trần Khuynh Địch tiếp tục tiến về phía trước.
Trong lúc nhất thời, Tần Võ Dương triển lộ ra thanh thế kinh người, thế mà quả thực là dựa vào lực lượng của Lạc Thủy, lấy một chọi hai, ngăn cản Trần Khuynh Địch cùng với giáo chủ Bái Hoả Ma Giáo!
Sau đó hắn liền bắt đầu ở chửi má nó ở trong lòng.
Ngày hôm nay thật xui xẻo!
Lạc Thủy vốn dĩ cũng đã bắt đầu bạo động, Lạc Thủy Điện lại bị trọng thương, miễn cưỡng dùng lõi dự phòng khống chế được Lạc Thủy, nhưng lại bị ép bức điều động lực lượng khổng lồ như vậy…đã sắp không thể đè ép được!
Tần Võ Dương đã có thể cảm giác được, lực lượng Lạc Thủy đã bắt đầu không bị khống chế tiết ra ngoài, lan tràn ra về phía núi non sông ngòi đã bị Tần Tộc sửa đổi qua trước đó.
Mà cùng lúc đó, ở trong Vị Ương Cung tại Thành Thượng Kinh, Thánh Thượng Đại Càn nguyên bản đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở hai mắt ra.
"Ủa?" Xoa cằm một cái, Thánh Thượng Đại Càn khá là kỳ quái lẩm bẩm nói: "Kỳ quái, đầu ngón chân hơi ngứa một chút, bị muỗi cắn? Không thể nào, không thể nào, tu vi của ta đã đến mức này, nói như vậy là có đồ vật gì bị xúc động? Hơn nữa hẳn là thứ gì đó có cùng một nhịp thở với ta...Tổ Long Trung Nguyên?"
"Để nhìn một chút xem..."
Một hồi lâu sau.
Ở trong Vị Ương Cung xưa nay nghiêm cấm ồn ào náo động, đột nhiên truyền ra một tiếng chửi vang tận mây xanh "Cái đệch!", mang theo ảnh hưởng vô cùng ác liệt.
Nhưng chẳng biết tại sao, mọi người mất một lúc lâu cũng không biết là ai hô.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận