Phản Diện Siêu Cấp

Chương 247: Không gian trận pháp

 
 
 
"Đáng chết, được lắm, coi như ngươi cường hãn, ta sẽ không liều mạng cùng với ngươi." Truy Phong Thần Bộ cấp tốc kéo dãn khoảng cách với Long Ngạo Thiên, đồng thời liên tục bổ vài đao để bức lui đối phương, đồng thời còn lớn tiếng nói: "Long Ngạo Thiên, ta sẽ tặng cho ngươi một cái tin tức miễn phí."
"Ngươi cho rằng ta tại sao phải dẫn dụ ngươi ra khỏi thành? Chúng ta đã sớm chiếm được tin tức, một vị Hộ Pháp Thần Tôn của Bái Hỏa Ma Giáo đã đi đến Tiêu Thành, qua không bao lâu nữa sẽ đi qua nơi này, quyết tâm tiến vào Trung Nguyên lần này của Bái Hỏa Ma Giáo còn muốn lớn hơn so với sự tưởng tượng của các ngươi, thắng bại lần này, kỳ thật đã sớm được chú định rồi!"
Long Ngạo Thiên không dao động chút nào, mặc không đổi sắc tiếp tục xuất đao, chuyện này khiến cho Truy Phong Thần Bộ chửi ầm lên: "Cái tên ngu ngốc này! Con m* nó! Chỉ biết vung đao thôi sao! Chuyện này rốt cuộc có chỗ tốt gì đối với ngươi? ! Đồ ngu đần! Mãng phu!"
Mắt thấy xuất lực tầm thường là không ngăn được Truy Phong Thần Bộ, Long Ngạo Thiên nhướng mày, sau đó chủ động thu đao, nhưng ngay trong nháy mắt đao được thu vào vỏ, lông tơ toàn thân của Truy Phong Thần Bộ đều là dựng đứng lên, một cỗ cảm giác nguy cơ kịch liệt quét ngang toàn thân, hắn lập tức phản ứng được. Đây là một đao mà Long Ngạo Thiên đã dùng để chém giết lâu chủ Huyết Y Lâu!
"Đáng chết!"
Ngay vào thời điểm Truy Phong Thần Bộ chuẩn bị đâm lao phải theo lao, đột nhiên, ở nơi xa đột nhiên truyền đến một trận cương khí chấn động kịch liệt, sau đó có một đạo khí huyết phóng lên tận trời, giống như mặt trời dâng lên từ đường chân trời, mang theo chấn động chiếu rọi vạn vật đáng sợ, trong nháy mắt liền quét qua vị trí rừng cây nhỏ của hai người.
"Hả?"
Sau mây giây khí huyết xuất hiện, liền có một đạo thân ảnh mặc áo bào đen xuất hiện ở trong rừng cây, một mình đứng ở bên trên một chiếc lá cây chập chờn theo gió, lại mang theo áp lực đáng sợ giống như núi, có thể thấy được người tới có khinh công trác tuyệt.
"Xin chào Thần Tôn đại nhân!"
"Có ý tứ, hai tên tiểu bối." Hắc y nhân hơi có hứng thú nói ra.
Truy Phong Thần Bộ lên tiếng: "Tại hạ là Truy Phong, chính là nằm vùng mà Đại Chu xếp vào Lục Phiến Môn, đây là lệnh bài của ta, xin tiền bối xem xét, còn vị này là Long Ngạo Thiên – đệ tử chân truyền của Thuần Dương Cung, Thần Tôn tuyệt đối không nên chủ quan, tên gia hỏa này rất quỷ dị, một thân thực lực tuyệt đối không phải là người thường có thể so sánh!"
"Ồ?"
Hộ Pháp Thần Tôn tiếp nhận lệnh bài mà Truy Phong Thần Bộ ném đến, sau khi xác nhận liền dời ánh mắt về phía Long Ngạo Thiên.
Đối với chuyện này, khuôn mặt của Long Ngạo Thiên vẫn không đổi sắc như cũ.
"Hỏng bét rồi, ngươi giống như là đã thật sự gặp phải nguy cơ."
"Không sao." Tâm cảnh của Long Ngạo Thiên vẫn rất bình tĩnh, ma khí tràn ngập trên toàn thân cao thấp trước kia cũng dần dẫn được thu liễm, toàn bộ đều được hắn áp súc vào thanh đao ở trong vỏ, không ngừng rèn luyện Ma Đao còn chưa ra khỏi vỏ, đây là một chiêu kỹ thuật giết người mà Long Ngạo Thiên một mực coi là lá bài tẩy, tích góp trong thời gian càng dài, lực sát thương sẽ càng lớn.
Nhất Thức Ma Đao.
Tên như ý nghĩa, môn võ công này chỉ có một thức, cũng chỉ có một đao, nhưng một đao kia một khi ra khỏi vỏ, chính là có uy lực to lớn nhất, có góc độ xảo trá nhất, không có cách nào tránh né, một đao đáng sợ nhất! Nhưng đồng dạng, cũng không thể khống chế uy lực, cho nên mới bị liệt vào kỹ thuật giết người giết địch một ngàn tổn hại tám trăm.
Bất quá theo lời nói của Vô Vọng Ma Tôn, môn kỹ thuật giết người này có tiềm lực hết sức to lớn, nếu như có thể hoàn mỹ nắm vững môn võ công này, khiến cho Nhất Thức Ma Đao lột xác thành Nhất Thức Thần Đao, như vậy uy lực sẽ không chỉ tăng gấp bội, sẽ còn có thể khống chế, đến lúc đó liền hoàn toàn có thể sử dụng như một môn võ công bình thường, tính thực dụng cũng sẽ tăng lên gấp bội. Đương nhiên lúc này Long Ngạo Thiên còn xa xa chưa đạt tới cái cấp độ này.
"Tới đi." Long Ngạo Thiên lạnh nhạt nói ra, hai mắt vào thời khắc này hoàn toàn bị ma khí xâm nhiễm, thậm chí là còn không nhìn thấy đồng tử của hắn, câu nói phát ra miệng cũng giống như mất đi tình cảm, giống như đã trở thành một cỗ máy móc.
Nhưng cùng lúc, cái trạng thái này của Long Ngạo Thiên cũng khiến cho lòng cảnh giác ở trong lòng của Truy Phong Thần Bộ tăng lên nhiều.
Thậm chí là ngay cả Hộ Pháp Thần Tôn của Bái Hỏa Giáo nắm giữ tu vi Võ Đạo Tông Sư, cũng đều nhíu mày, nhìn người trẻ tuổi đứng yên, tay phải cầm chuôi đao, thân hình hơi hơi hướng về phía trước, phảng phất như sẽ tùy thời xuất đao…ở trong lòng của hắn thế mà cũng sinh ra mấy phần cảm giác cấp bách.
"Có ý tứ." Hộ Pháp Thần Tôn suy nghĩ trong chốc lát, sau đó lộ ra nụ cười, nói: "Nếu có trách thì chỉ có thể trách ngươi là người Trung Nguyên a, thiên tài của võ lâm Trung Nguyên, bản tôn cũng không ngại sớm bóp chết một kẻ."
Một giây sau, toàn thân của Hộ Pháp Thần Tôn đều bốc cháy huyết diễm lên màu đỏ thẫm, đại pháp Thiên Ma Huyết Luyện mà lâu chủ Huyết Y Lâu thi triển qua trước đó cũng được hắn thi triển ra, có thanh thế lớn hơn vị lâu chủ Huyết Y Lâu kia mười lần, vung tay lên, chính là một dòng sông máu chân chính!
Đứng thẳng trong dòng sông máu, Long Ngạo Thiên hít vào một hơi thật sâu, thầm nhủ:
"Không có ai có thể đánh bại ta! Ta đã thề! Cũng từ sau lần bại trận kia, ta đã thề! Ngoại trừ Trần Khuynh Địch, ta tuyệt đối sẽ không lại thua ở trong tay của bất cứ kẻ nào! Cho dù là Võ Đạo Tông Sư, cũng không thể giết được ta!"
"Xuất đao!"
---
"Hít hà!" Trần Khuynh Địch đột nhiên rùng mình một cái, không biết vì sao, vừa rồi hắn đột nhiên sinh ra một loại khẩn trương khi bị nhìn chằm chằm, sẽ không phải lại là nhân vật chính đó chứ?
Lắc đầu và rũ bỏ cảm giác kỳ lạ này ra khỏi tâm trí, Trần Khuynh Địch bắt đầu dò xét vị trí hoàn cảnh của bản thân.
Tóm lại, nơi này dường như là một vùng không gian trận pháp, hơn nữa còn là một vùng không gian trận pháp vô cùng phiền phức, ở trong toàn bộ không gian tràn ngập Hạo Nhiên Kiếm Khí nồng đậm đến mức tận cùng, khiến cho bản thân hắn thậm chí là không thể không thời thời khắc khắc vận dụng Vô Lượng Quang Minh Quyết, ngưng tụ ra Cửu Trọng Kim Tháp mới có thể không bị Hạo Nhiên Kiếm Khí chém chết.
"Thì ra là thế, đây chính là lá bài tẩy lớn nhất của Tiêu gia sao!" Trần Khuynh Địch chậc lưỡi.
Chuyện này thật đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma, bị lật thuyền trong mương, thực sự là gặp quỷ.
"Quên đi." Trần Khuynh Địch lắc đầu, hắn đã đi bộ ở trong vùng không gian trắng xoá này được mấy phút, nhưng căn bản là không nhìn thấy được một chút manh mối nào, nếu còn tiếp tục như vậy, coi như hắn có nhiều cương khí hơn, chỉ sợ là vẫn sẽ bị không gian trận pháp ở này triệt để mài chết.
Xem ra, át chủ bài của Tiêu gia kỳ thật còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn a.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận