Phản Diện Siêu Cấp

Chương 1034: Khiển trách

 
 
 
Thật sự là trời cũng giúp ta! Quan trọng nhất là đi đến một chỗ khác trong Vạn Lý Liên Doanh mở ra chiến trường, hơn nữa còn là hành động chung cùng với giáo chủ Minh Giáo, chuyện này nói một cách khác không phải chính là ôm đùi hay sao?
Hơn nữa còn là loại bắp đùi lớn như Minh Giáo, không ôm đùi thì lúc nào ôm đùi, vừa vặn mình cũng đã bị thương, lui về hậu phương dưỡng thương cũng tốt.
Mà sau khi thấy Tần Võ Dương tiếp nhận nhiệm vụ sảng khoái như vậy, Hoành Võ Đế cũng hài lòng gật gật đầu, hắn cũng không thèm để ý Tần Võ Dương có ý tưởng gì, dù sao cũng đều là làm việc cho hắn, có chơi như thế nào hắn cũng đều sẽ không thua thiệt, huống hồ lấy tình cảnh của Tần thị, Hoành Võ Đế tin rằng Tần Võ Dương sẽ ngoan ngoãn nghe lời hắn nói.
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Hoành Võ Đế lại đặt sự chú ý lên bên trên Bôn Lôi Quan.
"Trần Khuynh Địch."
"Thuần Dương Cung...."
Nhắc đến ba chữ này, khóe mắt của Hoành Võ Đế không khỏi giật một cái.
Trên thực tế, hắn hoàn toàn không xa lạ đối với Thuần Dương Cung, ở trong một đoạn thời gian rất dài hắn cũng đã bí mật quan sát qua toà thánh địa võ đạo quái đản này, cũng từng nghĩ tới việc lôi kéo đối phương, nhưng bởi vì nhiều yếu tố khác nhau, cuối cùng Hoành Võ Đế vẫn bỏ qua cái ý nghĩ này, bất quá hắn cũng không phải là hoàn toàn không có mưu đồ.
"Được rồi."
"Đến lúc đó rồi nói sau."
Lắc đầu, Hoành Võ Đế thu hồi ánh mắt.
Mà cùng lúc đó…
"Long lão thất phu!"
"Hả, mới vừa rồi ngươi còn gọi ta là Thái Thượng trưởng lão..."
"Im miệng!"
Trần Khuynh Địch hét lớn một tiếng cắt đứt lời lầm bầm của Long Thiên Tứ, thật vất vả mới lừa phỉnh đuổi Trương Tử Văn đi, Trần Khuynh Địch trực tiếp khiển trách Long Thiên Tứ.
"Ngươi hãy giải thích cho ta một lần."
"Vì sao ngươi lại đi ra ngoài! ?"
"Ngươi rời khỏi thì Thuần Dương Cung phải làm sao?"
Cho tới nay, từ sau khi Ninh Thiên Cơ mất tích, tầng cao nhất của Thuần Dương Cung trên thực tế kỳ thật cũng chỉ có hai người Long Thiên Tứ cùng với Trần Khuynh Địch, mà bình thường đều là do Trần Khuynh Địch đi ra ngoài đánh nhau, Long Thiên Tứ nắm giữ Tiên Thiên Nhất Khí Thái Sơ Kiếm Trận thủ nhà, như vậy mới có thể bảo đảm cục diện ổn định và an toàn cho Thuần Dương Cung.
Nhưng mà bây giờ.
Long Thiên Tứ thế mà đi ra ngoài! ?
"Ngươi đã giao đại trận hộ sơn cho người nào? Sẽ không phải là giao cho đảo chủ Đào Hoa Đảo cùng với lão tổ Lâm gia đó chứ? Không đúng, ngươi không có ở nhà, vì sao lại không mang bọn hắn theo cùng? Không đúng, nếu bọn hắn cũng rời khỏi thì Thuần Dương Cung sẽ không có Hỏa Luyện Kim Đan…không đúng, tại sao ngươi phải đi ra ngoài! ?"
Không sai, nói đến cùng, Thuần Dương Cung cần phải có một người trấn giữ, bình thường nhân vật này đều là Long Thiên Tứ, bởi vì ngoại trừ hắn, Thuần Dương Cung cũng không tìm ra ai có đầy đủ tu vi, lại trung thành đối với Thuần Dương Cung, đảo chủ Đào Hoa Đảo cùng với lão tổ Lâm gia thì có đủ tu vi, nhưng lòng trung thành cũng không có bao nhiêu.
Dù sao cũng đều là bị lừa đi vào...
Về phần các trưởng lão khác, bao gồm những đệ tử ưu tú như Trần Tiêm Tiêm, mặc dù có tấm lòng, chỉ tiếc là không có đủ năng lực.
Kể từ đó, vị trí của Long Thiên Tứ lại càng không thể dao động. Cho nên Trần Khuynh Địch mới có thể lộ ra vẻ lo lắng cùng với thất thố như thế.
Mà so với hắn, biểu lộ của Long Thiên Tứ lại nhẹ nhõm hơn nhiều: "Yên tâm đi."
"Không có vấn đề gì lớn."
"Tên tuổi Long Thiên Tứ thần cơ diệu toán của lão phu há lại chỉ là hư danh? Trước khi rời đi ta đã sắp xếp hết thảy."
Trần Khuynh Địch: "? ? ?"
Long Thiên Tứ thần cơ diệu toán? Ta nhổ vào! Mọi người quen biết lâu như vậy rồi, ngươi có tiêu chuẩn như thế nào ta còn không rõ ràng hay sao? Thật giống như Trần Khuynh Địch trí kế vô song vậy, đây không phải là nói nhảm hay sao?
"Đừng có bày ra biểu lộ như vậy, ta thực sự đã sắp xếp xong xuôi, không lừa ngươi." Long Thiên Tứ dường như cũng biết mình có một chút khoác lác, nhưng vẫn tràn đầy lòng tin mà nói: "Không có vấn đề gì cả!"
Tại Thái Hoa Sơn Thuần Dương Cung, ở bên trong một gian phòng âm trầm, chịu đủ nghiền ép của Thuần Dương Cung, đảo chủ Đào Hoa Đảo bị lừa bán tới thật lâu, cùng với lão tổ Lâm gia vừa mới bị lừa tới không bao lâu, đang bí mật tụ tập cùng với nhau.
"Ngươi phát giác được rồi à?"
"Xác thực."
"Lão thất phu Long Thiên Tứ kia, còn có tên khốn Trần Khuynh Địch kia, giống như đều đã rời khỏi Thuần Dương Cung..."
"Không sai."
Hai kẻ lưu manh Thuần Dương Cung một lớn một nhỏ tất cả đều không có ở đây.
Đại trận hộ sơn cũng không mở ra, ở trong tông còn dư lại đơn giản chính là một đám Võ Đạo Tông Sư, mặc dù có mấy đệ tử rất kinh diễm, nhưng so sánh với dạng Hỏa Luyện Kim Đan như đảo chủ Đào Hoa Đảo còn có lão tổ Lâm gia, vẫn còn yếu hơn không ít, nói một cách khác, đây chính là tình huống gọi là ở trong núi không lão hổ, hầu tử xưng vương…
Không sai! Cũng nên đến phiên chúng ta làm chủ!
"Đi đến Tàng Bảo Điện của Thuần Dương Cung quét sạch bảo vật tăng cường tuổi thọ, sau đó lại đi đến Bí Thuật Gian, tìm ra phương pháp giải trừ Ấn Ký Truy Tung trên người, tiếp đó cứ như vậy cao chạy xa bay, từ đó tiêu dao khoái hoạt, thậm chí còn nhờ vào đó mà lấy lại được mấy trăm năm tuổi thọ, há không phải tốt thay?"
"Lâm huynh nói cực phải!"
"Cứ làm như vậy?"
"Cứ làm như vậy!"
Đảo chủ Đào Hoa Đảo cùng với lão tổ Lâm gia thảo luận một chút.
Thế là hành động...
Ha ha ha! Vào giờ khắc này, đảo chủ Đào Hoa Đảo cùng với lão tổ Lâm gia nhìn như đồng lòng đi trên đường tiến về Tàng Bảo Điện của Thuần Dương Cung, chỉ là khác biệt với cảnh muốn rời đi cùng nhau vừa mới nói lúc nãy, lúc này hai người đều là mang theo lòng dạ bất chính, cười nhạo đối phương đã bị mình lừa gạt ở trong lòng.
Đảo chủ Đào Hoa Đảo: lão tổ Lâm gia ngây thơ!
Phải biết rằng, đảo chủ Đào Hoa Đảo hắn vì nguyên nhân gì mà gia nhập vào Thuần Dương Cung? Còn không phải là vì duyên thọ linh dược của loại thánh địa võ đạo Thuần Dương Cung này, còn có đủ loại võ đạo truyền thừa hay sao, so sánh với đoạt một đợt liền chạy trốn, hắn lựa chọn ngoan ngoãn ở lại Thuần Dương Cung, duy trì tình hình phát triển bền vững ở Thuần Dương Cung chẳng lẽ sẽ không tốt hơn? Dù sao thì nếu đoạt một đợt liền chạy, chỉ có thể lấy được duyên thọ linh dược ở trong thời gian ngắn.
Nhưng nếu có thể duy trì tình hình phát triển bền vững, liền không chỉ là duyên thọ linh dược, nếu như thật sự lấy được sự tín nhiệm, coi như là võ đạo truyền thừa, tu vi tiến thêm một bước cũng là chuyện dễ như trở bàn tay!
Nhưng mà! Ở trong này có một cái vấn đề rất lớn.
Không sai.
Đó chính là sự tồn tại của lão tổ Lâm gia! Vốn dĩ mà nói, toàn bộ khách khanh trưởng lão ở Thuần Dương Cung chỉ có một mình đảo chủ Đào Hoa Đảo, áp lực cạnh tranh cơ hồ là không có, không cần làm gì cũng đều có thể tích lũy công tích, sinh hoạt của đảo chủ Đào Hoa Đảo trôi qua có thể gọi là rất thoải mái như ý, thẳng đến khi lão tổ Lâm gia xuất hiện, mới phá vỡ cuộc sống tốt đẹp như truyện cổ tích này.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận