Phản Diện Siêu Cấp

Chương 470: Cơm trứng chiên Hoàng Kim

 
 
 
"Người đứng đầu của một cái thế lực như vậy, đương nhiên là ai cũng muốn làm."
"Nhất là những thế gia và tông phái kia, chính là càng muốn đẩy người của mình lên cái vị trí kia, thế gia nếu như có thể lấy được sự trợ giúp của Cẩm Y Vệ, vậy thì liền có thể khuếch trương thế lực của gia tộc trên phạm vi lớn, mà tông môn nếu như có thể khống chế Cẩm Y Vệ, vậy thì hoàn toàn có thể nhờ vào đó mà thoát khỏi sự áp chế của triều đình đối với giang hồ, thậm chí là còn ảnh hưởng ngược lại đến triều đình..."
"Ra là vậy!" Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ mặt giống như có điều suy nghĩ sau khi nghe Trần Tiêm Tiêm giải thích xong.
Nhưng vẫn chưa giải quyết được vấn đề căn bản nhất a.
Cái vị trí này rất là xúi quẩy! Ai làm thì người đó sẽ chết! Dù sao thì ta cũng sẽ tuyệt đối không làm.
Trần Khuynh Địch buông tay, lộ ra bộ dáng rất là tiêu sái.
Dù sao
"Vừa rồi Lưu Cẩn đã nói cái gì? Thái Tử muốn ta đi tham gia kỳ tuyển chọn vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ kia?"
"Giống như là vậy, sư huynh."
Trần Tiêm Tiêm hưng phấn mà nói ra: "Xem ra là lần này Thái Tử đã chọn trúng sư huynh, đây cũng là một cơ hội của chúng ta, nếu như Thuần Dương Cung chúng ta có thể khống chế Cẩm Y Vệ, đó không thể nghi ngờ là có thể khuếch trương thế lực của Thuần Dương Cung ra toàn bộ Trung Nguyên, điều duy nhất phải chú ý chính là khả năng Thái Tử tạo phản. Bất quá vào trước đó, tin rằng là Thái Tử sẽ nhất định toàn lực ủng hộ sư huynh, khiến cho sư huynh đạt được vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ."
"Ha ha? !" Khóe mắt của Trần Khuynh Địch run rẩy: dụng tâm của Thái Tử thật là ác độc a! Đây rõ ràng là muốn giết ta lặng yên không một tiếng động a!
Nhưng mà! Trần Khuynh Địch ta sẽ giống như là loại người tùy tiện bị uy hiếp kia hay sao? Đừng nói giỡn! Trần Khuynh Địch ta cho dù chết, cũng sẽ nhảy lầu tự tử, chứ tuyệt đối sẽ không đi tham gia cái gì gọi là kỳ tuyển chọn Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ!
"Tích! Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng kí chủ! Đã thành công kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến!"
"Tên nhiệm vụ: Thật là thơm!"
"Nội dung nhiệm vụ: Mời kí chủ lập tức tham gia kỳ tuyển chọn Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ do triều đình cử hành, biểu hiện của kí chủ ở trong kỳ tuyển chọn sẽ trực tiếp quyết định hướng đi của tư liệu mới sắp phát hành, cho nên mời kí chủ hãy nghiêm túc đối đãi, không nên đối phó qua loa, đây cũng là nhắc nhở thân thiện của bổn hệ thống."
"Ban thưởng nhiệm vụ: cơm trứng chiên Hoàng Kim."
"Trừng phạt nhiệm vụ: mười ngày cực kỳ vui nhộn."
"Nhắc nhở nhiệm vụ: cơm trứng chiên Hoàng Kim là một loại thực phẩm ngày xưa do Thực Thần Đạo Tôn dùng hai loại thiên địa kỳ trân: trứng Kim Ô và Long Nha Mễ làm nguyên liệu, dùng thực thần đạo hỏa rang trong bảy bảy bốn mươi chín ngày, cuối cùng nấu thành dược liệu, có hiệu quả không thua gì Đan Vương, hơn nữa còn ăn rất ngon."
"Mặt khác, phương diện trừng phạt kí chủ cũng chính là điên cuồng cười vang trong liên tục mười ngày không có cách nào đình chỉ, nghe vào giống như là rất vui vẻ, nhưng trên thực tế đó lại là một cái hình phạt phi thường khủng bố ở thời kỳ Thượng Cổ, cho nên mời kí chủ hãy nghiêm túc tham gia kỳ tuyển chọn."
Trần Khuynh Địch: "..."
"Sư huynh?"
"Đại ca ca?" Dương Xuân khá là lo âu nhìn Trần Khuynh Địch lộ ra thần sắc biến ảo bất định, nói: "Đại ca ca nếu như không muốn đi mà nói, vậy thì cũng không cần phải đi, ta cảm thấy cũng không có vấn đề gì."
"Không sai." Trần Tiêm Tiêm nói bổ sung: "Bây giờ Thái Tử đã không thể dùng Trần gia để uy hiếp sư huynh, cho nên cũng không cần phải quá mức để ý, dù sao thì ở phía sau chúng ta cũng có Thuần Dương Cung làm chỗ dựa, cho nên nếu như sư huynh thực sự cảm thấy khó xử, vậy thì cũng có thể cự tuyệt."
"Không thể nói như thế!" Trần Khuynh Địch dùng vẻ mặt nghiêm túc nói ra: "Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ, nếu như có thể lấy được cái vị trí này, đối với sự phát triển trong tương lai của Thuần Dương Cung là có ích lợi rất lớn!"
"Ách? Thế nhưng không phải là sư huynh vừa mới nói…"
"Không cần phải nói nhiều!" Trần Khuynh Địch nói một cách nghiêm túc: "Mặc dù kỳ tuyển chọn này rất nguy hiểm, cái vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ kia cũng lành ít dữ nhiều, nhưng mà vì báo đáp ơn tri ngộ của nghĩa phụ, báo đáp ân nghĩa bồi dưỡng của Thuần Dương Cung, Trần Khuynh Địch ta là không thể chối từ! Ta tất nhiên là sẽ đi tham gia cái kỳ tuyển chọn này, tranh đoạt vị trí thứ nhất!‘’
"Đây không phải là vì ta! Mà là vì tương lai của Thuần Dương Cung!"
Trần Tiêm Tiêm: "! !!"
Dương Xuân: "! !!"
Đây là tình cảm sâu đậm và cao thượng cỡ nào a!
Tin tức tuyển chọn vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ ở trong mấy ngày ngắn ngủi liền truyền ra khắp Đại Giang Nam Bắc.
Cái tin tức này không chỉ làm rung động triều đình Đại Càn, mà còn khiến cho các thế gia và tông phái rung chuyển, nhất là chỗ tượng trưng ở phía sau cái tin tức này, đó là ý tứ của Thánh Thượng Đại Càn.
Phải biết rằng đây chính là Cẩm Y Vệ a!
Đây là một tổ chức được phân chia từ một phần võ lực của Lục Phiến Môn, ở trên cái cơ sở này, vị trí Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ vốn là sẽ được Thánh Thượng Đại Càn tự mình bổ nhiệm, bảo đảm là cái tổ chức này sẽ bị triều đình khống chế hoàn toàn, nhưng Thánh Thượng Đại Càn lại dùng loại phương thức buồn cười như kỳ tuyển chọn để lựa chọn Tổng chỉ huy Cẩm Y Vệ. Hơn nữa còn là không hạn chế thân phận người tham gia, thậm chí là ngay cả thế gia cùng với tông phái cũng đều có thể tham dự.
Nếu như không phải Thánh Thượng Đại Càn ở trong 300 năm trị vì đã tích lũy được uy vọng rất cao, chỉ sợ là sẽ khiến cho toàn thể văn võ bá quan triều đình vạch tội, mà trên thực tế là cũng có chuyện như thế, vẫn có không ít ngôn quan không sợ sinh tử, thảo luận về việc này ở trên triều hội, hơn nữa còn biểu đạt ra sự bất mãn rõ ràng đối với chuyện này.
Đáng tiếc là Thánh Thượng Đại Càn đã định chủ ý, cũng không có ý tứ thay đổi.
Cũng chính là vì như thế, toàn bộ Thành Thượng Kinh cũng bởi vì vậy mà trở nên hỗn loạn, ở trên con đường đi đến Thành Thượng Kinh, lúc nào cũng đều có thể nhìn thấy phi phuyền cùng với phi cầm xẹt qua không trung, mang theo khí thế bàng bạc, đó đều là người của thế gia, hoặc là người của tông phái, toàn bộ đều tụ tập đến Kinh Thành.
Mặc dù những thế gia và tông phái này có lớn có nhỏ, không nhất định có thể trổ hết tài năng ở bên trong kỳ tuyển chọn, nhưng đây chính là lần đầu tiên Thánh Thượng Đại Càn biểu đạt một loại thái độ nào đó đối với thế gia và tông phái, coi như không có cách nào trúng tuyển, nhưng có thể tham gia náo nhiệt cũng đã rất tốt, có một số tông phái nhỏ còn nói thẳng với đệ tử, đi đến Kinh Thành để thấy một chút việc đời.
Mà sau khi người của các đại thế lực đến, tự nhiên cũng không gạt được các cư dân ở trong Kinh Thành. Đám gia hỏa ở Kinh Thành này một người cũng đều có lá gan lớn hơn một người, đừng nói là các thế gia và tông phái ở dưới chân thiên tử, coi như là hai mạch Phật, Đạo bọn họ cũng dám nghị luận.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận